Thể loại: Tiểu thuyết ng&#x


Bạn đang xem: Tiểu thuyết 18 full

F4;n t&#x
EC;nh Beta: Kurt Edit: SNG (Kurt, Banhmatong, Nhutphonglin, Spica) Poster: p14111995p Nguồn convert: muacauvong, tangthuvien.com

Văn &#x
E1;n:

Trong bốn năm c&#x
F4; l&#x
E0;m thư k&#x
FD;, đ&#x
E3; cự tuyệt v&#x
F4; số lời “mời”. C&#x
F4; chưa bao giờ tự cho m&#x
EC;nh l&#x
E0; thanh cao, nhưng cũng chưa bao giờ c&#x
F4; c&#x
F3; suy nghĩ một ng&#x
E0;y n&#x
E0;o đ&#x
F3; sẽ l&#x
E0;m t&#x
EC;nh nh&#x
E2;n của &#x
F4;ng chủ. Kh&#x
F4;ng phải c&#x
F4; y&#x
EA;u bản th&#x
E2;n m&#x
EC;nh qu&#x
E1; mức, m&#x
E0; chỉ l&#x
E0; c&#x
F4; kh&#x
F4;ng c&#x
F3; lựa chọn n&#x
E0;o kh&#x
E1;c! Khi c&#x
F2;n trẻ lu&#x
F4;n muốn m&#x
EC;nh nhanh ch&#x
F3;ng trưởng th&#x
E0;nh v&#x
EC; c&#x
F4; nghĩ rằng sẽ c&#x
F3; những điều m&#x
EC;nh ki&#x
EA;n tr&#x
EC; theo đuổi cả đời. H&#x
F4;m nay, khi biết những lời thề non hẹn biển đều l&#x
E0; lừa gạt, c&#x
F4; mới hiểu: Mười bảy tuổi vẫn c&#x
F2;n qu&#x
E1; trẻ. Anh từng v&#x
EC; c&#x
F4; m&#x
E0; ki&#x
EA;n quyết đối mặt với những kh&#x
F3; khăn gian khổ, nhưng c&#x
F4; lại n&#x
F3;i với anh: “Bản th&#x
E2;n anh c&#x
F2;n chưa l&#x
E0;m được những g&#x
EC; m&#x
EC;nh muốn, sao lại c&#x
F2;n muốn li&#x
EA;n lụy cho một người con g&#x
E1;i kh&#x
E1;c, t&#x
EC;nh y&#x
EA;u của anh chỉ khiến c&#x
F4; g&#x
E1;i đi theo anh chịu khổ c&#x
F9;ng anh m&#x
E0; th&#x
F4;i, h&#x
E3;y để c&#x
F4; ấy t&#x
EC;m được hạnh ph&#x
FA;c thật sự của bản th&#x
E2;n m&#x
EC;nh.”

Mỗi một c&#x
F4; g&#x
E1;i đều mơ ước m&#x
EC;nh c&#x
F3; một mối t&#x
EC;nh đầu đẹp như c&#x
F4;ng ch&#x
FA;a Lọ Lem, mơ tưởng sẽ được một vương tử anh tuấn, gi&#x
E0;u sang y&#x
EA;u thương m&#x
E3;i m&#x
E3;i, n&#x
E2;ng niu cả đời. Đ&#x
F3; đ&#x
FA;ng l&#x
E0; chuyện về những c&#x
F4; g&#x
E1;i được gả v&#x
E0;o những gia đ&#x
EC;nh danh gia vọng tộc của ng&#x
E0;y xưa. Những chuyện ngỡ như xưa đ&#x
F3; vẫn lu&#x
F4;n c&#x
F3; ở ng&#x
E0;y nay, nhưng n&#x
F3; cũng chẳng phải l&#x
E0; một c&#x
E2;u chuyện cổ t&#x
ED;ch tuyệt đẹp đầy mộng ảo, m&#x
E0; ch&#x
ED;nh l&#x
E0; một đoạn hiện thực t&#x
E0;n khốc v&#x
E0; đau đớn trong một kiếp người. L&#x
E0;m cho những c&#x
F4; g&#x
E1;i lu&#x
F4;n tr&#x
E0;n ngập ảo tưởng về c&#x
E1;c bạch m&#x
E3; ho&#x
E0;ng tử đằng sau những c&#x
E1;nh cổng gi&#x
E0;u sang quyền qu&#x
FD; kia biết r&#x
F5; hơn: nh&#x
F3;m vương tử ấy họ lu&#x
F4;n c&#x
F3; một quy tắc, đ&#x
F3; l&#x
E0; “Quy tắc ngầm”.

Chương 01. Nghề nghiệp mờ &#x
E1;m

Sau khi gửi đơn từ chức, c&#x
F4; mang theo phiền muộn v&#x
E0; o&#x
E1;n giận trở về nh&#x
E0;, mệt mỏi nằm d&#x
E0;i tr&#x
EA;n s&#x
F4; pha. L&#x
E0;m thư k&#x
FD;, c&#x
F4; tự thấy m&#x
EC;nh kh&#x
F4;ng c&#x
F3; chỗ n&#x
E0;o kh&#x
F4;ng đ&#x
E1;p ứng được y&#x
EA;u cầu của sếp. Sếp muốn tin tức c&#x
F4; t&#x
EC;m tin tức, đ&#x
E3; vậy c&#x
F2;n v&#x
EC; &#x
F4;ng ấy m&#x
E0; ph&#x
E2;n loại ra từng mục rất r&#x
F5; r&#x
E0;ng. Sếp muốn c&#x
F4; chuẩn bị tư liệu, c&#x
F4; lu&#x
F4;n cẩn thận sắp xếp mọi thứ thật ho&#x
E0;n chỉnh, căn đo&#x
E1;n &#x
FD; sếp m&#x
E0; lo cho chu to&#x
E0;n. Sếp muốn c&#x
F4; c&#x
F9;ng đi x&#x
E3; giao gặp gỡ kh&#x
E1;ch h&#x
E0;ng, dẫu kh&#x
E1;ch c&#x
F3; &#x
E9;p c&#x
F4; uống bao nhi&#x
EA;u rượu c&#x
F4; cũng chưa bao giờ d&#x
E1;m thốt ra một chữ “kh&#x
F4;ng”. Rồi ngay cả khi sếp t&#x
E2;m t&#x
EC;nh kh&#x
F4;ng tốt, v&#x
F4; l&#x
FD; la mắng c&#x
F4; thậm tệ, c&#x
F4; đều nuốt tất cả mọi ấm ức v&#x
E0;o l&#x
F2;ng, im lặng cho sếp mắng ch&#x
E1;n ch&#x
EA; đến khi &#x
F4;ng hả giận mới th&#x
F4;i… Nhưng, dẫu c&#x
F4; đ&#x
E3; hết l&#x
F2;ng nhịn nhục hơn một năm, nhưng chỉ v&#x
EC; c&#x
E1;i mưu toan đi cửa sau tạo quan hệ với l&#x
E3;o thuế quan thất bại m&#x
E0; sếp v&#x
F4; t&#x
EC;nh thẳng tay tống c&#x
F4; ra khỏi c&#x
F4;ng ty. L&#x
E0; do c&#x
F4; nh&#x
EC;n nhận sai hay l&#x
E0; do c&#x
F4; chọn sai c&#x
F4;ng việc? C&#x
F3; lẽ chẳng c&#x
E1;i n&#x
E0;o sai cả, m&#x
E0; sai ch&#x
ED;nh l&#x
E0; ở t&#x
ED;nh t&#x
EC;nh của c&#x
F4; m&#x
E0; th&#x
F4;i. "Kh&#x
F4;ng c&#x
F3; một l&#x
E3;o sếp n&#x
E0;o nguyện &#x
FD; ng&#x
E0;y ng&#x
E0;y đối mặt với một thư k&#x
FD; c&#x
F3; bề ngo&#x
E0;i hấp dẫn v&#x
E0; quyến rũ m&#x
E0; lại lu&#x
F4;n tỏ vẻ thanh cao cả”. Đ&#x
E2;y l&#x
E0; lời người bạn tốt nhất của c&#x
F4; – Liễu Dương, đ&#x
E3; n&#x
F3;i với c&#x
F4;, sự thật chứng minh lời c&#x
F4; ấy rất thuyết phục. Kh&#x
F4;ng thể phủ nhận, thư k&#x
FD; được x&#x
E3; hội hiện giờ coi trọng được chia l&#x
E0;m hai loại: một loại l&#x
E0; c&#x
E1;c c&#x
F4; c&#x
F3; th&#x
E2;m ni&#x
EA;n c&#x
F4;ng t&#x
E1;c, kinh nghiệm phong ph&#x
FA;, cư xử kh&#x
E9;o l&#x
E9;o, giỏi đẩy giỏi đưa. C&#x
F2;n loại c&#x
F2;n lại ch&#x
ED;nh l&#x
E0; trẻ tuổi, xinh đẹp, năng lực cũng chẳng cần nhiều, chỉ cần biết l&#x
E0;m cho &#x
F4;ng chủ vui l&#x
E0; đủ rồi. Thật kh&#x
F4;ng may, cả hai loại ấy c&#x
F4; đều kh&#x
F4;ng phải. Chỉ mới l&#x
E0;m thư k&#x
FD; được bốn năm, thời gian chưa d&#x
E0;i, kinh nghiệm c&#x
F2;n &#x
ED;t, đ&#x
E3; vậy c&#x
F2;n kh&#x
F4;ng thể khiến cho sếp được vui vẻ, nếu như kh&#x
F4;ng bị tống cổ khỏi c&#x
F4;ng ty th&#x
EC; thật xin lỗi cho c&#x
E1;i danh “nữ thư k&#x
FD;” n&#x
E0;y. Nhưng dẫu sau mười năm, hai mươi năm, ba mươi năm cũng chỉ l&#x
E0; t&#x
EC;nh nh&#x
E2;n của kẻ kh&#x
E1;c th&#x
EC; lại c&#x
E0;ng muốn xin lỗi bản th&#x
E2;n m&#x
EC;nh hơn… Hai mươi mốt tuổi, khi c&#x
F4; hiểu được kiểu đối xử bất c&#x
F4;ng, h&#x
E8;n mọn kia m&#x
E0; căm hận tận xương tủy, để lại đơn từ chức rồi bỏ đi. B&#x
E2;y giờ c&#x
F4; đ&#x
E3; hai mươi lăm, đối với những lời y&#x
EA;u cầu v&#x
F4; lễ như thế đ&#x
E3; trở th&#x
E0;nh quen thuộc. C&#x
F4; đ&#x
E3; học được c&#x
E1;ch cự tuyệt kh&#x
E9;o l&#x
E9;o, học được c&#x
E1;ch đối ph&#x
F3; với l&#x
E3;o sếp, nhẫn nhịn chu to&#x
E0;n c&#x
F4;ng việc, nhẫn nhịn đến mức kh&#x
F4;ng thể nhịn hơn được nữa mới th&#x
F4;i… Lần n&#x
E0;y thất nghiệp khiến cho c&#x
F4; ho&#x
E0;n to&#x
E0;n nh&#x
EC;n thấu một việc, kh&#x
F4;ng chỉ c&#x
F3; l&#x
F2;ng người dễ thay đổi, m&#x
E0; mối quan hệ giữa người với người trong c&#x
F4;ng việc n&#x
E0;y cũng rất dễ thay đổi. Kh&#x
F4;ng bằng c&#x
F4; đổi sang một nghề kh&#x
E1;c kh&#x
F4;ng c&#x
F2;n vẻ “&#x
E1;i muội” như n&#x
E0;y thử coi sao. Quẳng đi sự mất m&#x
E1;t trong l&#x
F2;ng, cũng quẳng lu&#x
F4;n những muộn phiền o&#x
E1;n giận ho&#x
E0;n to&#x
E0;n v&#x
F4; nghĩa, c&#x
F4; r&#x
F3;t một ly đầy nước tr&#x
E1;i c&#x
E2;y m&#x
E1;t lạnh, ngồi ng&#x
E3; lưng thoải m&#x
E1;i tr&#x
EA;n s&#x
F4; pha chăm ch&#x
FA; xem v&#x
E0;i tin tức tuyển dụng tr&#x
EA;n tờ b&#x
E1;o mới mua. L&#x
E0;m phi&#x
EA;n dịch vi&#x
EA;n chuy&#x
EA;n nghiệp? Nếu chỉ giao tiếp b&#x
EC;nh thường với kh&#x
E1;ch nước ngo&#x
E0;i th&#x
EC; c&#x
F4; ho&#x
E0;n to&#x
E0;n c&#x
F3; thể nhưng l&#x
E0; phi&#x
EA;n dịch vi&#x
EA;n chuy&#x
EA;n nghiệp th&#x
EC; e l&#x
E0; kh&#x
F4;ng được. Kế to&#x
E1;n? B&#x
E1;n h&#x
E0;ng?… Những c&#x
F4;ng việc đ&#x
F3; c&#x
F4; căn bản kh&#x
F4;ng l&#x
E0;m được, v&#x
EC; c&#x
F4; mới tốt nghiệp đại học được bốn năm, kinh nghiệm l&#x
E0;m việc cũng chỉ giới hạn ở chức vụ thư k&#x
FD; m&#x
E0; th&#x
F4;i. Nghe được tiếng ch&#x
EC;a kh&#x
F3;a l&#x
E1;ch c&#x
E1;ch ở cửa, c&#x
F4; biết Liễu Dương đ&#x
E3; về, xoa xoa c&#x
E1;nh tay mỏi rụng rời đứng l&#x
EA;n gi&#x
FA;p c&#x
F4; ấy mở cửa. Nh&#x
EC;n thấy Liễu Dương tươi cười như xu&#x
E2;n sớm, những lo lắng trong l&#x
F2;ng c&#x
F4; cũng nhanh ch&#x
F3;ng tan biến hết. Liễu Dương nh&#x
EC;n thấy c&#x
F4; ở nh&#x
E0; liền c&#x
F3; ch&#x
FA;t ngạc nhi&#x
EA;n: “Băng Vũ, h&#x
F4;m nay tan ca sớm thế?” “Tớ bỏ việc!” C&#x
F4; b&#x
EC;nh thản n&#x
F3;i, đơn giản cứ như l&#x
E0; việc ăn một bữa cơm vậy. “Ừ!” Liễu Dương dường như chẳng c&#x
F3; ch&#x
FA;t phản ứng g&#x
EC;, trong v&#x
F2;ng bốn năm c&#x
F4; đ&#x
E3; thất nghiệp mười lần, nếu c&#x
F4; ấy c&#x
F2;n c&#x
F3; ch&#x
FA;t phản ứng khoa trương n&#x
E0;o th&#x
EC; mới thực l&#x
E0; kh&#x
F4;ng b&#x
EC;nh thường. Liễu Dương với c&#x
F4; l&#x
E0; bạn đ&#x
E3; nhiều năm, c&#x
F4; ấy c&#x
F3; d&#x
E1;ng người dong dỏng, l&#x
E0;n da ngăm ngăm khỏe khoắn v&#x
E0; một m&#x
E1;i t&#x
F3;c ngắn gọn g&#x
E0;ng c&#x
F9;ng với ngũ quan tương xứng c&#x
F3; vẻ thiếu một ch&#x
FA;t &#x
ED;t sự quyến rũ nhưng lại tăng th&#x
EA;m phần kh&#x
F4;n kh&#x
E9;o, giỏi giang. C&#x
F2;n nhớ năm ngo&#x
E1;i, khi Liễu Dương cắt phăng đi m&#x
E1;i t&#x
F3;c d&#x
E0;i bao nhi&#x
EA;u năm của c&#x
F4; ấy, c&#x
F4; cũng vuốt vuốt m&#x
E1;i t&#x
F3;c d&#x
E0;i của m&#x
EC;nh, thật muốn tống tiễn những phiền n&#x
E3;o đi theo ba ng&#x
E0;n sợi t&#x
F3;c tr&#x
EA;n đầu m&#x
EC;nh lu&#x
F4;n. Liễu Dương n&#x
F3;i: “Cậu tha cho m&#x
E1;i t&#x
F3;c đi, n&#x
F3; v&#x
F4; tội m&#x
E0; … huống chi cậu c&#x
F3; một d&#x
E1;ng người m&#x
EA; hồn, th&#x
EA;m l&#x
E0;m da b&#x
F3;ng lo&#x
E1;ng non mềm, lại c&#x
F2;n th&#x
EA;m đ&#x
F4;i mắt trong suốt như nước ấy nữa. Chỉ cần cậu gầy đi một ch&#x
FA;t th&#x
F4;i l&#x
E0; đ&#x
E3; đủ đắm say l&#x
F2;ng người lắm rồi… Hơn nữa, cậu định l&#x
E0;m một b&#x
E0; c&#x
F4; gi&#x
E0; sao? Lại c&#x
F2;n l&#x
E0; một b&#x
E0; c&#x
F4; gi&#x
E0; trinh tiết nữa chứ. Cứ như thế th&#x
EC; l&#x
E3;o sếp n&#x
E0;o d&#x
E1;m mang cậu ra ngo&#x
E0;i khoe với người ta chứ hả? C&#x
F4; kh&#x
F4;ng n&#x
F3;i g&#x
EC;, sao cứ nhất định phải cho rằng vận mệnh th&#x
EA; lương của người phụ nữ th&#x
EC; thường gắn liền với nhan sắc m&#x
EA; hoặc người cơ chứ, vậy n&#x
EA;n với m&#x
E1;i t&#x
F3;c quăn d&#x
E0;i n&#x
E0;y c&#x
E0;ng kh&#x
F4;ng c&#x
F3; ch&#x
FA;t quan hệ n&#x
E0;o. Muốn thay đổi hết thảy, th&#x
EC; trước ti&#x
EA;n phải thay đổi c&#x
F4;ng việc th&#x
F4;i. Thư k&#x
FD;? C&#x
F4; l&#x
FA;c trước như thế n&#x
E0;o lại lựa chọn c&#x
E1;i nghề nghiệp đ&#x
E1;ng buồn n&#x
E0;y chứ! L&#x
FA;c c&#x
F4; đang ng&#x
E2;y người suy nghĩ th&#x
EC; Liễu Dương đ&#x
E3; ngồi xuống s&#x
F4; pha, cầm lấy ly nước tr&#x
E1;i c&#x
E2;y của c&#x
F4; m&#x
E0; uống từng ngụm. Hai người c&#x
E1;c c&#x
F4; đều th&#x
ED;ch hương vị ngọt ngọt chua chua của nước tr&#x
E1;i c&#x
E2;y, mỗi lần c&#x
F9;ng nhau ngồi thưởng thức, c&#x
F4; đều cảm nhận được: vị chua thanh thanh, vị ngọt đậm đ&#x
E0;. “Kh&#x
F4;ng muốn l&#x
E0;m thư k&#x
FD; nữa sao?” Liễu Dương thấy c&#x
F4; lần lượt gạch bỏ c&#x
E1;c vị tr&#x
ED; tuyển dụng thư k&#x
FD; tr&#x
EA;n b&#x
E1;o theo mỗi đầu b&#x
FA;t luớt qua, liền th&#x
E2;n thiết hỏi. “Đ&#x
FA;ng vậy, cậu kh&#x
F4;ng phải n&#x
F3;i tớ thường ng&#x
E0;y th&#x
ED;ch ra vẻ thanh cao n&#x
EA;n kh&#x
F4;ng th&#x
ED;ch hợp l&#x
E0;m c&#x
F4;ng việc n&#x
E0;y sao?” “Cậu l&#x
E0; qu&#x
E1; thanh cao.” C&#x
F4; đ&#x
E1;p lại Liễu Dương bằng một tiếng cười khẽ kh&#x
E0;ng, c&#x
F4; đặc biệt th&#x
ED;ch c&#x
E1;ch n&#x
F3;i chuyện thẳng thắn của Liễu Dương, khi ở chung với nhau c&#x
E1;ch n&#x
F3;i chuyện n&#x
E0;y l&#x
E0;m cho c&#x
F4; c&#x
F3; cảm gi&#x
E1;c ch&#x
E2;n thật, gần gũi. Một l&#x
F2;ng hứng th&#x
FA; tr&#x
E0;n ngập t&#x
EC;m việc tr&#x
EA;n b&#x
E1;o của c&#x
F4; tan th&#x
E0;nh m&#x
E2;y kh&#x
F3;i, c&#x
F4; đem tờ b&#x
E1;o quảng c&#x
E1;o sau khi đ&#x
E3; nghiền đi ngẫm lại đến ba lần quăng qua một b&#x
EA;n, thất vọng tr&#x
E0;n trề: “H&#x
EC;nh như chẳng c&#x
F3; việc g&#x
EC; tớ l&#x
E0;m được…” Liễu Dương dường như nhớ ra việc g&#x
EC; đ&#x
F3; m&#x
E0; đ&#x
F4;i mắt chợt s&#x
E1;ng l&#x
EA;n, đặt ly nước tr&#x
E1;i c&#x
E2;y l&#x
EA;n b&#x
E0;n: “Đ&#x
FA;ng rồi, tớ nghe Uyển Uyển n&#x
F3;i, c&#x
F4;ng ty cậu ấy đang tuyển trợ l&#x
FD; thư k&#x
FD;, hay cậu tới thử xem.” Phải kh&#x
F4;ng? Lẽ n&#x
E0;o &#x
F4;ng chủ của cậu ấy – ‘người đ&#x
E0;n &#x
F4;ng bất b&#x
EC;nh thường’ đ&#x
F3; muốn t&#x
EC;m trợ l&#x
FD; thư k&#x
FD; ư?” C&#x
F4; c&#x
F3; ch&#x
FA;t động t&#x
E2;m, đương nhi&#x
EA;n kh&#x
F4;ng phải v&#x
EC; người đ&#x
E0;n &#x
F4;ng bất b&#x
EC;nh thường đ&#x
F3;, m&#x
E0; l&#x
E0; v&#x
EC; chức vụ trợ l&#x
FD; kia rồi. “Ừ, ng&#x
E0;y h&#x
F4;m qua n&#x
F3;i chuyện phiếm với Uyển Uyển, c&#x
F4; ấy nhắc đến.” Liễu Dương thấy c&#x
F4; c&#x
F3; ch&#x
FA;t động l&#x
F2;ng liền n&#x
F3;i th&#x
EA;m: “Nếu kh&#x
F4;ng cậu đi xem thử, biết đ&#x
E2;u chừng lần n&#x
E0;y sẽ đ&#x
E1;nh tan mấy c&#x
E1;i &#x
FD; niệm mục n&#x
E1;t trong c&#x
E1;i đầu heo của cậu đấy.” Uyển Uyển t&#x
EA;n đầy đủ l&#x
E0; Đường Uyển, l&#x
E0; đồng nghiệp trước đ&#x
E2;y của Liễu Dương, vừa mới chuyển qua chỗ l&#x
E0;m mới kh&#x
F4;ng bao l&#x
E2;u nhưng lu&#x
F4;n miệng khen &#x
F4;ng chủ của c&#x
F4; ấy ch&#x
ED;nh l&#x
E0; một người đ&#x
E0;n &#x
F4;ng ho&#x
E0;n mỹ nhất thế giới. C&#x
F4; uống một ngụm nước tr&#x
E1;i c&#x
E2;y chua chua ngọt ngọt, từ từ nhớ lại những lời ca ngợi của Uyển Uyển mấy ng&#x
E0;y trước. Anh ta l&#x
E0; L&#x
E2;m Qu&#x
E2;n Dật, l&#x
E0; người Hoa lớn l&#x
EA;n tại Mỹ, vừa mới lấy được bằng thạc sĩ kinh tế đại học Harvard liền trở về nước mở c&#x
F4;ng ty. Anh ta ngo&#x
E0;i gia cảnh v&#x
F4; c&#x
F9;ng tốt, năng lực l&#x
E0;m việc cực si&#x
EA;u, lại c&#x
F2;n đẹp trai đến đ&#x
F2;i mạng, nhưng cũng lạnh l&#x
F9;ng đến chết người a. Anh l&#x
E0; người ch&#x
ED;nh trực, c&#x
F4;ng ra c&#x
F4;ng tư ra tư, chưa bao giờ c&#x
F3; mối quan hệ mập mờ với bất kỳ nh&#x
E2;n vi&#x
EA;n nữ n&#x
E0;o trong c&#x
F4;ng ty, thậm ch&#x
ED; cũng chưa ai gặp qua anh s&#x
E1;nh đ&#x
F4;i với một người phụ nữ n&#x
E0;o. C&#x
E0;ng kh&#x
F4;ng thể tin được l&#x
E0;… anh đối với t&#x
EC;nh y&#x
EA;u l&#x
E0; nhất mực chung thủy, tuy rằng đ&#x
E3; c&#x
F3; vị h&#x
F4;n th&#x
EA; đ&#x
ED;nh ước được t&#x
E1;m năm tại Mỹ, nhưng anh vẫn giữ th&#x
E2;n như ngọc, đối với những &#x
E1;nh mắt y&#x
EA;u thương, ngưỡng mộ, th&#x
E8;m muốn của c&#x
E1;c mỹ nữ ngay cả liếc mắt một c&#x
E1;i anh cũng chẳng buồn… C&#x
F4; nghe Uyển Uyển huy&#x
EA;n thuy&#x
EA;n về L&#x
E2;m Qu&#x
E2;n Dật, cứ ngỡ rằng c&#x
F4; ấy n&#x
F3;i đ&#x
F9;a. Sau đ&#x
F3;, nh&#x
EC;n thấy biểu hiện của c&#x
F4; ấy thật sự nghi&#x
EA;m t&#x
FA;c, c&#x
F4; mới miễn cưỡng tin rằng trong thế giới hiện đại mu&#x
F4;n m&#x
E0;u mu&#x
F4;n sắc n&#x
E0;y lại tồn tại một ‘người đ&#x
E0;n &#x
F4;ng kh&#x
F4;ng b&#x
EC;nh thường’ như vậy. Thời buổi b&#x
E2;y giờ t&#x
EC;m việc rất kh&#x
F3; khăn, nếu c&#x
F3; bất cứ cơ hội n&#x
E0;o th&#x
EC; n&#x
EA;n nắm bất lấy. S&#x
E1;ng sớm h&#x
F4;m sau, c&#x
F4; liền mang hồ sơ đưa cho Uyển Uyển, nhờ c&#x
F4; ấy nộp cho bộ phận nh&#x
E2;n sự nh&#x
E2;n tiện thay c&#x
F4; th&#x
E1;m th&#x
ED;nh ch&#x
FA;t tin tức nội bộ. C&#x
F4; vốn nghĩ rằng phải đợi v&#x
E0;i ng&#x
E0;y nữa mới c&#x
F3; tin tức, kh&#x
F4;ng ngờ chỉ đến 3 giờ chiều c&#x
F4; đ&#x
E3; nhận được điện thoại của ph&#x
F2;ng nh&#x
E2;n sự c&#x
F4;ng ty bất động sản Qu&#x
E2;n Dật mời c&#x
F4; đến phỏng vấn. L&#x
F2;ng c&#x
F4; tr&#x
E0;n đầy hưng phấn khi nghĩ tới c&#x
F4;ng ty n&#x
E0;y l&#x
E0;m việc rất hiệu quả, mới nhận hồ sơ qua nửa ng&#x
E0;y đ&#x
E3; gọi đến phỏng vấn. Kh&#x
F4;ng c&#x
F2;n thời gian để nghĩ đến chuyện g&#x
EC; kh&#x
E1;c, c&#x
F4; ghi lại địa chỉ của họ, trang điểm sơ qua một ch&#x
FA;t, liền vội v&#x
E0;ng đi. C&#x
F4;ng ty bất động sản Qu&#x
E2;n Dật nằm nơi trung t&#x
E2;m phồn hoa nhất th&#x
E0;nh phố, kế b&#x
EA;n quảng trường lớn, san s&#x
E1;t n&#x
F3; lại l&#x
E0; mấy kh&#x
E1;ch sạn năm sao cao cấp, cho n&#x
EA;n n&#x
F3; được thiết kế v&#x
F4; c&#x
F9;ng sang trọng, hết mực sa hoa. L&#x
EA;n đến tầng 16, vừa ra khỏi thang m&#x
E1;y, trước mắt c&#x
F4; bất ngờ s&#x
E1;ng l&#x
F3;a. Nơi n&#x
E0;y kh&#x
F4;ng c&#x
F3; những bức tường v&#x
E0;ng s&#x
E1;ng ch&#x
F3;i v&#x
E0; &#x
E1;nh đ&#x
E8;n rực rỡ thường thấy m&#x
E0; thay v&#x
E0;o đ&#x
F3; l&#x
E0; m&#x
E0;u trắng xanh thanh nh&#x
E3;, m&#x
E1;t mẻ như c&#x
F3; hương hoa nh&#x
E0;i nhẹ nh&#x
E0;ng phảng phất. Một nữ tiếp t&#x
E2;n xinh đẹp sau khi ch&#x
E0;o liền hỏi r&#x
F5; mục đ&#x
ED;ch c&#x
F4; đến đ&#x
E2;y, rồi nhanh ch&#x
F3;ng bấm số điện thoại của ph&#x
F2;ng nh&#x
E2;n sự bằng một tốc độ khiến c&#x
F4; cảm thấy xấu hổ. “C&#x
F4; Di&#x
EA;u, mời c&#x
F4; trở ra, rẽ phải ph&#x
F2;ng thứ ba l&#x
E0; ph&#x
F2;ng Nh&#x
E2;n sự.” “Cảm ơn!” C&#x
F4; lịch sự mỉm cười. C&#x
F4; th&#x
ED;ch cười duy&#x
EA;n d&#x
E1;ng trước mặt mọi người v&#x
EC; c&#x
F4; cảm thấy điều n&#x
E0;y sẽ dễ d&#x
E0;ng c&#x
F3; được thiện ch&#x
ED; của người kh&#x
E1;c. Mặc d&#x
F9; cuộc sống của c&#x
F4; kh&#x
F4;ng c&#x
F3; g&#x
EC; đ&#x
E1;ng để cười, thậm ch&#x
ED; c&#x
F3; kh&#x
F3;c ba ng&#x
E0;y ba đ&#x
EA;m cũng kh&#x
F4;ng gọi l&#x
E0; qu&#x
E1; nữa l&#x
E0;. Bước v&#x
E0;o ph&#x
F2;ng Nh&#x
E2;n sự, kh&#x
F4;ng gian l&#x
E0;m việc gọn g&#x
E0;ng của mỗi người được ngăn c&#x
E1;ch bằng c&#x
E1;c tấm chắn thủy tinh m&#x
E0;u xanh nước biển, tất cả mọi người đều bận rộn với c&#x
F4;ng việc của m&#x
EC;nh, kh&#x
F4;ng gian thực im lặng. C&#x
F4; c&#x
F2;n đang hơi do dự sợ l&#x
EA;n tiếng sẽ quấy nhiễu c&#x
F4;ng việc của người kh&#x
E1;c, th&#x
EC; một phụ nữ khoảng bốn mươi tuổi, ăn mặc trang nghi&#x
EA;m từ trong ph&#x
F2;ng đi ra, cười thật lịch sự với c&#x
F4; rồi hỏi: “C&#x
F4; l&#x
E0; Di&#x
EA;u Băng Vũ!” “V&#x
E2;ng. B&#x
E0; l&#x
E0; b&#x
E0; L&#x
FD;?” C&#x
F4; đang muốn đ&#x
E1;p lại b&#x
E0; bằng một nụ cười lịch sự th&#x
EC; b&#x
EA;n người c&#x
F3; những luồng &#x
E1;nh mắt sắc b&#x
E9;n liếc về ph&#x
ED;a c&#x
F4;, l&#x
E0;m cho c&#x
F4; thấy lạnh nơi xương sống, nụ cười hơi hơi cứng lại. C&#x
F4; v&#x
F4; thức c&#x
FA;i xuống kiểm tra bộ v&#x
E1;y m&#x
E0;u n&#x
E2;u c&#x
F3; ch&#x
FA;t bảo thủ d&#x
E0;i đến đầu gối, đ&#x
F4;i vớ bọc k&#x
ED;n hết hai ch&#x
E2;n kh&#x
F4;ng một kẽ hở, hẳn l&#x
E0; kh&#x
F4;ng c&#x
F3; vấn đề g&#x
EC;? C&#x
F4; nhớ m&#x
EC;nh đ&#x
E3; để &#x
FD; qua m&#x
E1;i t&#x
F3;c quăn d&#x
E0;i của m&#x
EC;nh rồi m&#x
E0;, cho d&#x
F9; c&#x
F3; ch&#x
FA;t rối th&#x
EC; cũng kh&#x
F4;ng đến mức hỗn độn chứ. Hay chẳng lẽ do c&#x
F4; ăn mặc đơn giản qu&#x
E1; n&#x
EA;n nh&#x
EC;n c&#x
F3; vẻ kh&#x
F4;ng ra d&#x
E1;ng người c&#x
F3; năng lực l&#x
E0;m việc… C&#x
F3; lẽ l&#x
E0; c&#x
F4; đ&#x
E3; qu&#x
E1; nhạy cảm th&#x
F4;i. C&#x
F4; tự m&#x
EC;nh an ủi. “Đi theo t&#x
F4;i, tổng gi&#x
E1;m đốc muốn gặp c&#x
F4;.” Giọng n&#x
F3;i của b&#x
E0; ta lộ r&#x
F5; vẻ uy nghi&#x
EA;m khiến cho người kh&#x
E1;c kh&#x
F4;ng thể phản b&#x
E1;c. C&#x
F4; nh&#x
EC;n xung quanh cảm thấy ngạc nhi&#x
EA;n, dường như kh&#x
F4;ng c&#x
F3; ai đến phỏng vấn cả. Một c&#x
F4;ng ty lớn như vậy m&#x
E0; chẳng lẽ kh&#x
F4;ng c&#x
F3; một hệ thống th&#x
F4;ng b&#x
E1;o tuyển dụng sao? Kh&#x
F4;ng theo một nguy&#x
EA;n tắc l&#x
E0;m việc c&#x
F3; tr&#x
EC;nh tự n&#x
E0;o hết m&#x
E0; đ&#x
E3; trực tiếp gặp ngay tổng gi&#x
E1;m đốc, v&#x
E0; c&#x
F4; lại l&#x
E0; người duy nhất đến phỏng vấn, dựa v&#x
E0;o kinh nghiệm bao nhi&#x
EA;u năm của m&#x
EC;nh, điều n&#x
E0;y tuyệt đối kh&#x
F4;ng phải l&#x
E0; một điều may mắn. Đi theo b&#x
E0; L&#x
FD; v&#x
E0;o trong thang m&#x
E1;y, c&#x
F4; kh&#x
F4;ng nhịn được liền hỏi: “Chỉ c&#x
F3; một m&#x
EC;nh t&#x
F4;i th&#x
F4;i sao?” “Tổng gi&#x
E1;m đốc sau khi đọc hồ sơ của c&#x
F4; th&#x
EC; bảo t&#x
F4;i th&#x
F4;ng b&#x
E1;o cho c&#x
F4;, c&#x
F2;n những người kh&#x
E1;c &#x
F4;ng ấy kh&#x
F4;ng nhắc đến.” B&#x
E0; ta cẩn thận nh&#x
EC;n c&#x
F4; rồi đ&#x
E1;nh gi&#x
E1;. &#x
C1;nh mắt của b&#x
E0; v&#x
E0; những người ở ph&#x
F2;ng nh&#x
E2;n sự đều sắc b&#x
E9;n như nhau, tr&#x
E0;n ngập vẻ nghi&#x
EA;n cứu, kỹ lưỡng d&#x
F2; x&#x
E9;t người phụ nữ được ch&#x
ED;nh tay tổng gi&#x
E1;m đốc chọn. Ngo&#x
E0;i mặt c&#x
F4; c&#x
F2;n c&#x
F3; thể cố gắng duy tr&#x
EC; một nụ cười hết sức b&#x
EC;nh tĩnh nhưng trong l&#x
F2;ng đ&#x
E3; bắt đầu c&#x
F3; ch&#x
FA;t bối rối. Xem ra kh&#x
F4;ng phải c&#x
F4; nhạy cảm. Điều n&#x
E0;y tuyệt tối kh&#x
F4;ng theo tr&#x
EC;nh tự b&#x
EC;nh thường, nếu kh&#x
F4;ng phải c&#x
F4; đến nhầm c&#x
F4;ng ty, hoặc c&#x
F4;ng ty đổi chủ, vậy ch&#x
ED;nh l&#x
E0; c&#x
F4; c&#x
F3; điểm n&#x
E0;o đ&#x
F3; thu h&#x
FA;t anh ta. C&#x
F4; cố gắng suy nghĩ xem hồ sơ của m&#x
EC;nh c&#x
F3; điều g&#x
EC; đặc biệt. Kinh nghiệm l&#x
E0;m việc b&#x
EC;nh thường đến kh&#x
F4;ng thể b&#x
EC;nh thường hơn, chỉ l&#x
E0; c&#x
F4;ng việc thư k&#x
FD;, c&#x
F2;n ảnh l&#x
E0; ảnh chụp từ hồi c&#x
F4; mới tốt nghiệp đại học, nh&#x
EC;n rất trong s&#x
E1;ng, thanh thuần. C&#x
F4; bắt đầu nghi ngờ lời n&#x
F3;i của Uyển Uyển c&#x
F3; bao nhi&#x
EA;u phần l&#x
E0; thật, bao nhi&#x
EA;u phần l&#x
E0; giả. “Anh ấy coi trọng năng lực c&#x
E1; nh&#x
E2;n, c&#x
F2;n đối với vẻ ngo&#x
E0;i của phụ nữ kh&#x
F4;ng bao giờ quan t&#x
E2;m đến!” Di&#x
EA;u Băng Vũ lạc quan tin tưởng, c&#x
F3; lẽ anh ta thực sự đ&#x
E1;nh gi&#x
E1; cao năng lực của c&#x
F4;! …………………………… L&#x
EA;n đến tầng 19, qua một h&#x
E0;nh lang d&#x
E0;i đầy m&#x
F9;i sơn v&#x
E0; c&#x
E1;c c&#x
E1;nh cửa m&#x
E0;u trắng, b&#x
E0; L&#x
FD; dừng lại trước một căn ph&#x
F2;ng b&#x
EA;n ngo&#x
E0;i trang tr&#x
ED; đơn giản m&#x
E0; thanh nh&#x
E3;. B&#x
EA;n ngo&#x
E0;i trống trơn kh&#x
F4;ng c&#x
F3; g&#x
EC;, b&#x
EA;n trong ph&#x
F2;ng l&#x
E0; một c&#x
F4; g&#x
E1;i tuổi chừng hơn hai mươi, khu&#x
F4;n mặt tr&#x
E1;i xoan, đ&#x
F4;i m&#x
F4;i t&#x
F4; son đỏ mọng, l&#x
E0;m s&#x
E1;ng bừng l&#x
EA;n vẻ kiều diễm m&#x
E0; ướt &#x
E1;t, mắt đ&#x
E1;nh một lớp phấn m&#x
E0;u t&#x
ED;m nhẹ c&#x
E0;ng nổi bật vẻ m&#x
EA; hoặc quyến rũ của c&#x
F4; g&#x
E1;i. C&#x
F4; ấy mặc một bộ v&#x
E1;y ngắn m&#x
E0;u đỏ, cổ kho&#x
E9;t s&#x
E2;u, t&#x
F4;n l&#x
EA;n d&#x
E1;ng h&#x
EC;nh đầy gợi cảm. Nh&#x
EC;n lại ch&#x
ED;nh m&#x
EC;nh l&#x
E0; một nữ thư k&#x
FD; mang phong c&#x
E1;ch cổ điển, muốn cho người ta mơ mộng c&#x
F2;n kh&#x
F3; hơn l&#x
EA;n trời. C&#x
F4; ấy vừa thấy hai người bước v&#x
E0;o cửa, ngay lập tức thuần thục nhấc điện thoại gọi v&#x
E0;o ph&#x
F2;ng tổng gi&#x
E1;m đốc, giọng n&#x
F3;i ngọt ng&#x
E0;o khiến Băng Vũ cũng c&#x
F3; ch&#x
FA;t mềm l&#x
F2;ng: “L&#x
E2;m tổng, trưởng ph&#x
F2;ng L&#x
FD; v&#x
E0; c&#x
F4; Di&#x
EA;u đ&#x
E3; đến, ng&#x
E0;i c&#x
F3; muốn gặp kh&#x
F4;ng?” Băng Vũ mơ hồ nghe thấy thanh &#x
E2;m b&#x
EA;n trong điện thoại vang l&#x
EA;n “ừ” một tiếng liền dập m&#x
E1;y. Rất lạnh l&#x
F9;ng! Ho&#x
E0;n to&#x
E0;n đ&#x
FA;ng với m&#x
F4; tả của Uyển Uyển. “C&#x
F4; Di&#x
EA;u, c&#x
F4; c&#x
F3; thể v&#x
E0;o.” &#x
C1;nh mắt khinh thường kh&#x
F4;ng đồng nhất với lời n&#x
F3;i lịch sự của c&#x
F4; ấy, xem ra đ&#x
E2;y l&#x
E0; một yếu tố được luyện tập kh&#x
E1; b&#x
E0;i bản đối với một thư k&#x
FD;. C&#x
F4; thầm nghĩ trong bụng: Nếu phỏng vấn đạt rồi sau đ&#x
F3; l&#x
E0;m trợ l&#x
FD; cho c&#x
F4; ta, kết cục nhất định rất bi thảm a. Haizzz! C&#x
F3; thể tr&#x
FA;ng tuyển hay kh&#x
F4;ng c&#x
F2;n chưa chắc chắn, xem ra c&#x
F4; suy nghĩ qu&#x
E1; nhiều rồi! Thu hồi ảo tưởng, c&#x
F4; g&#x
F5; nhẹ hai tiếng v&#x
E0;o cửa, nghe thấy giọng n&#x
F3;i tinh tế từ b&#x
EA;n trong truyền đến: “Mời v&#x
E0;o!”, c&#x
F4; đẩy cửa đi v&#x
E0;o. Gian ph&#x
F2;ng rộng r&#x
E3;i, m&#x
E0;u chủ đạo l&#x
E0; m&#x
E0;u trắng. Tường trắng, s&#x
F4; pha trắng, gi&#x
E1; s&#x
E1;ch cũng trắng… Chỉ c&#x
F3; b&#x
E0;n l&#x
E0;m việc v&#x
E0; ghế bọc da l&#x
E0; m&#x
E0;u đen l&#x
E0;m nổi bật t&#x
ED;nh c&#x
E1;ch chủ nh&#x
E2;n căn ph&#x
F2;ng n&#x
E0;y. Kế b&#x
EA;n gi&#x
E1; s&#x
E1;ch c&#x
F3; một c&#x
E1;nh cửa, chắc l&#x
E0; ph&#x
F2;ng d&#x
F9;ng để nghỉ ngơi. C&#x
E1;ch b&#x
E0;y tr&#x
ED; n&#x
E0;y thường được những &#x
F4;ng chủ một l&#x
E0; lười biếng, th&#x
ED;ch hưởng thụ, nhất l&#x
E0; ở tại nơi l&#x
E0;m việc che dấu ch&#x
FA;t chuyện mờ &#x
E1;m của bản th&#x
E2;n. Hai l&#x
E0; mẫu người cuồng c&#x
F4;ng việc, thường xuy&#x
EA;n l&#x
E0;m việc qua đ&#x
EA;m. Loại thứ nhất th&#x
EC; Băng Vũ mỗi ng&#x
E0;y đều thấy, loại thứ hai th&#x
EC; lại chưa bao giờ gặp qua, kh&#x
F4;ng biết tr&#x
EA;n thế giới n&#x
E0;y c&#x
F3; c&#x
F2;n tồn tại hay kh&#x
F4;ng. C&#x
F4; đảo mắt l&#x
EA;n chiếc b&#x
E0;n l&#x
E0;m việc m&#x
E0;u đen c&#x
F3; một chồng t&#x
E0;i liệu sắp xếp gọn g&#x
E0;ng, ngăn nắp v&#x
E0; hai c&#x
E1;i m&#x
E1;y t&#x
ED;nh x&#x
E1;ch tay. Người đ&#x
E0;n &#x
F4;ng ngồi tr&#x
EA;n ghế xoay mặc bộ t&#x
E2;y &#x
E2;u được cắt may tỉ mỉ c&#x
F9;ng với gi&#x
E0;y da, anh ta đang nh&#x
EC;n ra bầu trời xanh ngo&#x
E0;i cửa sổ, lưu lại cho c&#x
F4; một h&#x
EC;nh b&#x
F3;ng với kh&#x
ED; chất phi ph&#x
E0;m, t&#x
E2;y trang vừa kh&#x
ED;t tr&#x
EA;n người anh l&#x
E0;m nổi bật ra những đường cong cao ngất. C&#x
F4; nhẹ nh&#x
E0;ng ch&#x
E0;o: “Tổng gi&#x
E1;m đốc L&#x
E2;m”. Anh ta xoay người lại, c&#x
F4; vừa tr&#x
F4;ng thấy gương mặt anh… Gương mặt giống Trần Lăng như đ&#x
FA;c! Ngay l&#x
FA;c đ&#x
F3;, trong đầu c&#x
F4; vang l&#x
EA;n một tiếng nổ lớn, nếu hai ch&#x
E2;n c&#x
F4; kh&#x
F4;ng phải l&#x
E0; bủn rủn, t&#x
EA; dại, kh&#x
F4;ng c&#x
F2;n một ch&#x
FA;t sức lực n&#x
E0;o th&#x
EC; trong nh&#x
E1;y mắt Băng Vũ đ&#x
E3; sớm chạy ra khỏi cửa. “Mời ngồi!” Giọng n&#x
F3;i l&#x
E3;nh đạm vang l&#x
EA;n l&#x
E0;m nguội dần d&#x
F2;ng m&#x
E1;u đang sục s&#x
F4;i trong c&#x
F4; v&#x
E0; tiếng vang trong đầu c&#x
F4; cũng tạm thời lắng xuống. C&#x
F4; b&#x
EC;nh tĩnh lại, cố gắng nhớ lại những lời mi&#x
EA;u tả của Uyển Uyển: L&#x
E2;m Qu&#x
E2;n Dật, người Mỹ gốc Hoa, sinh ra trong một gia đ&#x
EC;nh qu&#x
FD; tộc, học kinh tế ở Mỹ mười năm, vừa về nước liền bỏ ra một số tiền lớn th&#x
E0;nh lập c&#x
F4;ng ty bất động sản… M&#x
E0; Trần Lăng l&#x
E0; một đứa trẻ mồ c&#x
F4;i sống c&#x
F9;ng c&#x
F4; trong c&#x
F4; nhi viện, học c&#x
F9;ng trường sơ trung với c&#x
F4;, ngay cả cao trung (*) anh cũng chưa được học tiếp, hơn nữa c&#x
F4; v&#x
E0; anh mới chia tay được bốn năm… Quan trọng nhất l&#x
E0;, Trần Lăng khi nh&#x
EC;n thấy c&#x
F4; tuyệt đối sẽ kh&#x
F4;ng b&#x
EC;nh tĩnh như vậy, anh hẳn sẽ cho c&#x
F4; một bạt tai, ngay sau đ&#x
F3; sẽ mắng c&#x
F4; một trận rồi tống cổ c&#x
F4; ra khỏi c&#x
F4;ng ty ngay lập tức!(*) Sơ trung: tương đương THCS ở Việt Nam, Cao trung: tương đương THPT ở Việt Nam Anh ta dường như l&#x
E0; chờ đợi c&#x
F4; n&#x
F3;i chuyện, nhưng bắt gặp c&#x
F4; đ&#x
E3; sửng sốt ước chừng cũng đ&#x
E3; một ph&#x
FA;t đồng hồ rồi, anh kh&#x
F4;ng thể kh&#x
F4;ng d&#x
F9;ng thanh &#x
E2;m lạnh như băng để gọi thần tr&#x
ED; c&#x
F4; quay về. “Ngồi!” Anh hướng tay về chiếc ghế dựa đối diện, ra hiệu cho c&#x
F4; ngồi xuống. “Ah!” C&#x
F4; &#x
FD; thức được m&#x
EC;nh đang thất thố, liền cố n&#x
E9;n sự kinh ngạc trong l&#x
F2;ng v&#x
E0; ngồi xuống chiếc ghế b&#x
EA;n cạnh. Kh&#x
F4;ng thể phủ nhận gương mặt người đ&#x
E0;n &#x
F4;ng n&#x
E0;y v&#x
E0; Trần Lăng c&#x
F3; đến mười phần tương tự, nhưng c&#x
E0;ng nh&#x
EC;n kỹ c&#x
F4; c&#x
E0;ng ph&#x
E1;t hiện ra bọn họ kh&#x
F4;ng giống nhau. Anh ta v&#x
E0; Trần Lăng kh&#x
E1;c nhau về kh&#x
ED; chất v&#x
E0; thần th&#x
E1;i. Trần Lăng l&#x
E0; c&#x
F4; nhi, lu&#x
F4;n mang theo một ch&#x
FA;t mặc cảm th&#x
E2;n phận h&#x
E8;n k&#x
E9;m kh&#x
F4;ng dễ ph&#x
E1;t hiện, n&#x
EA;n t&#x
ED;nh c&#x
E1;ch của anh rất &#x
F4;n h&#x
F2;a v&#x
E0; dễ gần gũi. M&#x
E0; người đ&#x
E0;n &#x
F4;ng trước mặt c&#x
F4; đ&#x
E2;y lại l&#x
E0; một đại thiếu gia con nh&#x
E0; gi&#x
E0;u c&#x
F3; khả năng ‘cả v&#x
FA; lập miệng em’(*), to&#x
E0;n th&#x
E2;n đều thể hiện ra vẻ ưu việt hơn người. Những điều n&#x
E0;y th&#x
EC; chỉ trong v&#x
F2;ng bốn năm ngắn ngủi Trần Lăng kh&#x
F4;ng thể n&#x
E0;o c&#x
F3; được.(*) Cả v&#x
FA; lấp miệng em: nhằm h&#x
E0;m chỉ một th&#x
F3;i xấu của người đời l&#x
E0; hay ỷ v&#x
E0;o thế lực, sức mạnh để ch&#x
E8;n &#x
E9;p, lấn &#x
E1;t người k&#x
E9;m m&#x
EC;nh về thế lực v&#x
E0; địa vị trong cuộc sống.
Nh&#x
EC;n kỹ lại th&#x
EC; gương mặt của anh ta so với Trần Lăng c&#x
F3; phần trội hơn một ch&#x
FA;t, đường n&#x
E9;t g&#x
F3;c cạnh r&#x
F5; r&#x
E0;ng nh&#x
EC;n qua rất lạnh l&#x
F9;ng. M&#x
E0; n&#x
E9;t mặt Trần Lăng th&#x
EC; lu&#x
F4;n lu&#x
F4;n &#x
F4;n h&#x
F2;a khi tươi cười lại rất nhẹ nh&#x
E0;ng. L&#x
E2;m Qu&#x
E2;n Dật c&#x
F3; l&#x
E0;n da m&#x
E0;u đồng rất nam t&#x
ED;nh c&#x
F2;n Trần Lăng th&#x
EC; trắng hơn anh ta một ch&#x
FA;t. Đ&#x
F4;i mắt của bọn họ tr&#x
F4;ng qua cũng rất giống nhau, nhưng &#x
E1;nh mắt L&#x
E2;m Qu&#x
E2;n Dật l&#x
E0; kiểu sắc b&#x
E9;n, kh&#x
F4;n kh&#x
E9;o c&#x
F3; thể nh&#x
EC;n thấu t&#x
E2;m hồn người kh&#x
E1;c; ngược lại &#x
E1;nh mắt của Trần Lăng lại nhẹ nh&#x
E0;ng l&#x
F3;e s&#x
E1;ng như tia nắng mặt trời ấm &#x
E1;p. Đ&#x
F4;i m&#x
F4;i của hai người giống nhau nhất, mỏng nhưng rất đẹp. L&#x
E2;m Qu&#x
E2;n Dật sở hữu một l&#x
E0;n m&#x
F4;i mỏng khi nhếch l&#x
EA;n to&#x
E1;t ra hương vị nhạo b&#x
E1;ng đầy th&#x
E1;ch thức; xong m&#x
F4;i Trần Lăng lại lu&#x
F4;n lu&#x
F4;n c&#x
F3; một nụ cười tỏa nắng… Thấy n&#x
E9;t tr&#x
E0;o ph&#x
FA;ng tr&#x
EA;n kh&#x
F3;e m&#x
F4;i L&#x
E2;m Qu&#x
E2;n Dật ng&#x
E0;y c&#x
E0;ng đậm, c&#x
F4; vội v&#x
E0;ng thu lại &#x
E1;nh nh&#x
EC;n. Thật l&#x
E0;, người ta chỉ l&#x
E0; nh&#x
EC;n lướt qua th&#x
F4;i, c&#x
E1;i nh&#x
EC;n ấy cũng chỉ dừng lại tr&#x
EA;n người c&#x
F4; kh&#x
F4;ng đến v&#x
E0;i gi&#x
E2;y nữa, c&#x
F2;n c&#x
F4; lại giống như một đứa con g&#x
E1;i h&#x
E1;o sắc cứ chằm chằm nh&#x
EC;n anh ta kh&#x
F4;ng rời. “T&#x
F4;i…” c&#x
F4; xấu hổ nh&#x
EC;n l&#x
EA;n, thấy nụ cười cợt nhả tr&#x
EA;n m&#x
F4;i anh ta, tim liền loạn nhịp. H&#x
ED;t s&#x
E2;u hai lần liền, c&#x
F4; run run n&#x
F3;i: “T&#x
F4;i t&#x
EA;n l&#x
E0;… Di&#x
EA;u Băng Vũ” Anh ta nhếch kh&#x
F3;e miệng một c&#x
E1;ch lạnh l&#x
F9;ng, rời &#x
E1;nh mắt khinh thường khỏi người c&#x
F4;, dường như chỉ liếc nh&#x
EC;n c&#x
F4; một c&#x
E1;i cũng kh&#x
F4;ng muốn. Nhất thiết phải biểu hiện r&#x
F5; r&#x
E0;ng như vậy kh&#x
F4;ng! Băng Vũ tuy c&#x
F3; ch&#x
FA;t thất thố nhưng anh ta cũng kh&#x
F4;ng cần mang hết th&#x
E1;i độ phản cảm c&#x
F9;ng khinh miệt trưng b&#x
E0;y r&#x
F5; r&#x
E0;ng tr&#x
EA;n mặt như vậy chứ. Kh&#x
F4;ng ai n&#x
F3;i cho anh ta biết vẻ mặt như thế n&#x
E0;o mới được gọi l&#x
E0; phong độ hay sao? Tuy nhi&#x
EA;n, sự cao ngạo của anh ta l&#x
E0;m cho c&#x
F4; ph&#x
E1;t run, t&#x
E2;m t&#x
EC;nh bị k&#x
ED;ch động mới dần b&#x
EC;nh tĩnh hơn, v&#x
E0; tin chắc rằng người đ&#x
E0;n &#x
F4;ng trước mặt kh&#x
F4;ng phải l&#x
E0; Trần Lăng, v&#x
E0; rất nhanh c&#x
F4; cũng đem những ho&#x
E0;i niệm trong đầu cuốn tr&#x
F4;i sạch sẽ. Trần Lăng, c&#x
F4; đ&#x
E3; kh&#x
F4;ng c&#x
F2;n muốn nhớ tới người đ&#x
F3;, c&#x
F4; v&#x
E0; anh đ&#x
E3; chấm dứt ho&#x
E0;n to&#x
E0;n, kh&#x
F4;ng bao giờ c&#x
F3; thể gặp lại! Đối mặt với một cuộc phỏng vấn thất thố như thế n&#x
E0;y, lời tự giới thiệu c&#x
F4; vốn đ&#x
E3; chuẩn bị rất tốt l&#x
FA;c n&#x
E0;y lại c&#x
F3; ch&#x
FA;t kh&#x
F4;ng thể mở lời: “L&#x
E2;m ti&#x
EA;n sinh… t&#x
F4;i đến theo lời mời…” Anh ta kh&#x
F4;ng ki&#x
EA;n nhẫn ngắt lời c&#x
F4;: “V&#x
EC; sao bỏ c&#x
F4;ng việc trước kia?” Đ&#x
E2;y l&#x
E0; c&#x
E2;u hỏi qu&#x
E1; quen thuộc trong c&#x
E1;c buổi phỏng vấn nhưng l&#x
E0; c&#x
E2;u m&#x
E0; c&#x
F4; kh&#x
F3; trả lời nhất. C&#x
F4; cười miễn cưỡng: “V&#x
EC; vấn đề c&#x
E1; nh&#x
E2;n”. “T&#x
F4;i kh&#x
F4;ng muốn c&#x
F4; rời khỏi c&#x
F4;ng ty của t&#x
F4;i cũng l&#x
E0; v&#x
EC; vấn đề c&#x
E1; nh&#x
E2;n.” Lời n&#x
F3;i của anh ta c&#x
E0;ng sắc b&#x
E9;n, lại v&#x
F4; c&#x
F9;ng r&#x
F5; r&#x
E0;ng c&#x
E0;ng l&#x
E0;m cho c&#x
F4; kh&#x
F3; trả lời hơn. C&#x
F4; suy nghĩ mơ hồ rồi giải th&#x
ED;ch th&#x
EA;m: “T&#x
EC;nh h&#x
EC;nh chung thường l&#x
E0; do t&#x
F4;i bị từ chối…” Anh ta dường như hiểu ra &#x
FD; của Băng Vũ, nở một nụ cười &#x
FD; vị s&#x
E2;u xa, g&#x
F5; g&#x
F5; mấy ng&#x
F3;n tay l&#x
EA;n hồ sơ của c&#x
F4;, tầm mắt cũng dừng lại thật l&#x
E2;u tr&#x
EA;n gương mặt… C&#x
F4; nh&#x
EC;n v&#x
E0;o vị tr&#x
ED; ng&#x
F3;n tay anh ta đang g&#x
F5;, đ&#x
F3; l&#x
E0; d&#x
F2;ng ‘t&#x
EC;nh trạng h&#x
F4;n nh&#x
E2;n’. C&#x
F4; nhớ c&#x
F4; điền l&#x
E0;: ‘Đ&#x
E3; kết h&#x
F4;n’. Băng Vũ hay d&#x
F9;ng c&#x
E1;i c&#x
E1;ch n&#x
E0;y với mấy &#x
F4;ng chủ trước đ&#x
E2;y nhưng dường như kh&#x
F4;ng c&#x
F3; t&#x
E1;c dụng nhiều lắm, căn bản l&#x
E0; kh&#x
F4;ng thể ngăn được những suy nghĩ xấu xa đang nảy sinh trong đầu của họ. C&#x
F4; c&#x
F3; th&#x
F3;i quen viết như vậy, hy vọng c&#x
E1;c &#x
F4;ng chủ đối với phụ nữ c&#x
F3; gia đ&#x
EC;nh sẽ dập tắt đi dục niệm, nhưng thực tế chứng minh, c&#x
F4; đ&#x
E3; sai. Băng Vũ c&#x
F2;n đang đo&#x
E1;n xem ch&#x
FA;t mẹo vặt lần n&#x
E0;y c&#x
F3; phải hay kh&#x
F4;ng đ&#x
E3; c&#x
F3; ch&#x
FA;t ph&#x
E1;t huy t&#x
E1;c dụng, th&#x
EC; chợt nghe anh ta n&#x
F3;i: “C&#x
F4; l&#x
E0; người phụ nữ đầy quyến rũ v&#x
E0; hấp dẫn, n&#x
EA;n để đ&#x
E0;n &#x
F4;ng cất giấu trong nh&#x
E0;, ra đời l&#x
E0;m một thư k&#x
FD;, muốn kh&#x
F4;ng ph&#x
E1;t sinh những chuyện ri&#x
EA;ng tư cũng kh&#x
F3;.” Lời n&#x
F3;i của anh ta thật l&#x
E0; ch&#x
F3;i tai, nếu kh&#x
F4;ng phải tại thời điểm n&#x
E0;y t&#x
EC;m kiếm c&#x
F4;ng việc rất kh&#x
F3; khăn, nếu kh&#x
F4;ng phải c&#x
F4; đ&#x
E3; sớm bị cuộc sống r&#x
E8;n giũa đi những n&#x
E9;t g&#x
F3;c cạnh trong t&#x
ED;nh c&#x
E1;ch, Băng Vũ hẳn sẽ lập tức xoay người bỏ đi. “T&#x
F4;i nghĩ…” C&#x
F4; k&#x
EC;m n&#x
E9;n cảm gi&#x
E1;c nhục nh&#x
E3; lại trong l&#x
F2;ng, cố t&#x
EC;m lời khen anh ta: “Kh&#x
F4;ng phải người đ&#x
E0;n &#x
F4;ng n&#x
E0;o cũng may mắn như L&#x
E2;m ti&#x
EA;n sinh c&#x
F3; sự nghiệp th&#x
E0;nh c&#x
F4;ng như vậy.” “C&#x
E2;u n&#x
F3;i n&#x
E0;y t&#x
F4;i c&#x
F3; thể hiểu l&#x
E0;: chồng c&#x
F4; so với t&#x
F4;i k&#x
E9;m rất xa kh&#x
F4;ng?” Ngay khi n&#x
F3;i ra những lời n&#x
E0;y, &#x
E1;nh mắt anh ta dao động từ tr&#x
EA;n khu&#x
F4;n mặt lướt xuống cơ thể c&#x
F4; mang theo &#x
FD; niệm chiếm hữu. Băng Vũ cố gắng đ&#x
E8; n&#x
E9;n phẫn nộ bởi nhục nh&#x
E3; trong l&#x
F2;ng lại, cười n&#x
F3;i: “Thật xin lỗi, t&#x
F4;i đ&#x
E3; lỡ lời, t&#x
F4;i kh&#x
F4;ng c&#x
F3; &#x
FD; n&#x
E0;y.” “Phải kh&#x
F4;ng?” Anh ta tỏ vẻ nghiền ngẫm, vuốt vuốt cằm lộ ra điệu bộ của một kẻ đ&#x
E0;o hoa, tươi cười n&#x
F3;i: “T&#x
F4;i x&#x
E1;c thực so với chồng c&#x
F4; biết thương hoa tiếc ngọc hơn nhiều.” Đ&#x
E2;y l&#x
E0; người đ&#x
E0;n &#x
F4;ng được Uyển Uyển chỉ d&#x
F9;ng một lời khen đ&#x
E3; đưa anh ta đến tận m&#x
E2;y xanh sao? Kinh nghiệm c&#x
E2;u dẫn phụ nữ của anh ta tuyệt đối kh&#x
F4;ng hề thua k&#x
E9;m với l&#x
E3;o sếp cũ của c&#x
F4; m&#x
E0;. C&#x
F4; đứng phắt l&#x
EA;n, đ&#x
E8; n&#x
E9;n cảm x&#x
FA;c muốn cho anh ta một bạt ta, cố gắng duy tr&#x
EC; vẻ lịch sự n&#x
F3;i: “T&#x
F4;i nghĩ t&#x
F4;i kh&#x
F4;ng ph&#x
F9; hợp l&#x
E0;m trợ l&#x
FD; thư k&#x
FD; của ng&#x
E0;i, so với ti&#x
EA;u chuẩn ng&#x
E0;i đang lựa chọn t&#x
F4;i nhất định c&#x
F3; khoảng c&#x
E1;ch rất lớn.” L&#x
E2;m Qu&#x
E2;n Dật ngả lưng v&#x
E0;o ghế một c&#x
E1;ch tao nh&#x
E3;. “T&#x
F4;i lu&#x
F4;n kh&#x
F4;ng th&#x
ED;ch c&#x
F3; quan hệ kh&#x
F4;ng r&#x
F5; r&#x
E0;ng với nữ nh&#x
E2;n vi&#x
EA;n của m&#x
EC;nh, kh&#x
F4;ng lẽ c&#x
F4; cho rằng ngay cả điều n&#x
E0;y c&#x
F4; cũng kh&#x
F4;ng l&#x
E0;m được?” “…” C&#x
F4; kh&#x
F4;ng n&#x
F3;i n&#x
EA;n lời. T&#x
ED;nh c&#x
E1;ch của người đ&#x
E0;n &#x
F4;ng n&#x
E0;y thực l&#x
E0; qu&#x
E1;i lạ, l&#x
E0; c&#x
E1;i kiểu người Băng Vũ gh&#x
E9;t nhất, r&#x
F5; r&#x
E0;ng l&#x
E0; v&#x
F4; sỉ m&#x
E0; c&#x
F2;n tỏ ra l&#x
E0; một ch&#x
ED;nh nh&#x
E2;n qu&#x
E2;n tử, v&#x
EC; sao vừa rồi c&#x
F4; c&#x
F2;n nghĩ anh ta l&#x
E0; Trần Lăng kia chứ? Nhất định l&#x
E0; Băng Vũ qu&#x
E1; nhớ Trần Lăng v&#x
E0; rất muốn gặp lại người đ&#x
E0;n &#x
F4;ng từng bị c&#x
F4; ruồng bỏ. Kh&#x
F4;ng. C&#x
F4; kh&#x
F4;ng muốn gặp lại anh, lại c&#x
E0;ng kh&#x
F4;ng muốn nh&#x
EC;n thấy người đ&#x
E0;n &#x
F4;ng ngay trước mặt n&#x
E0;y! C&#x
F4; điều chỉnh lại hơi thở: “L&#x
E2;m ti&#x
EA;n sinh, t&#x
F4;i xin lỗi v&#x
EC; l&#x
E0;m phiền ng&#x
E0;i l&#x
E2;u như vậy, t&#x
F4;i nghĩ t&#x
F4;i kh&#x
F3; c&#x
F3; thể l&#x


Xem thêm:

E0;m việc c&#x
F9;ng ng&