Thơ chia tay tuổi học tập trò , đầy đủ vần thơ lấy đi những nước đôi mắt của độc giả. Tuổi học trò là quãng thời gian đẹp nhất của cuộc đời: độ tuổi với bao kỉ niệm ngây thơ, trong sáng, khó quên. Ai đi qua tuổi học tập trò nhưng chẳng giữ luyến, bâng khuâng. Phần lớn vần thơ sau đấy là tiếng lòng, là nỗi niềm của rất nhiều cô cậu học trò khi bắt buộc chia xa các bạn bè, thầy cô, mái trường yêu dấu.
Bạn đang xem: 101+ bài thơ chia tay tuổi học trò lấy đi nhiều nước mắt của độc giả
#25 bài thơ chia ly tuổi học trò hay nhất#35 bài thơ chia ly tuổi học trò xúc cồn bùi ngùi
Tập thơ chia tay bạn bè, thầy cô, mái trường xúc động#20 bài xích thơ về tuổi học tập trò tuyệt nhất
#25 bài thơ chia ly tuổi học tập trò tuyệt nhất
Lời chia ly chưa lúc nào là dễ nói, quan trọng khi chia tay lứa tuổi học tập trò với bao hoài niệm, quí thương. Bao năm đính bó cùng phân chia sớt ai oán vui vậy mà lúc này lại nói lời phân chia xa chẳng ai hy vọng muốn. Làm cho sao có thể cầm lòng, sao có thể không rơi nước đôi mắt khi buộc phải chia xa hầu hết người bạn thân yêu, phân chia tay chúng ta bè, mái trường yêu dấu. Chùm thơ chia ly tuổi học tập trò xuất xắc nhất dưới đây sẽ nói hộ giờ đồng hồ lòng của các người trong cuộc.
Không đề
Mai phía trên thôi ta còn là một ai nữa
Bạn cũ xa rồi trường cũng đã đổi thay
Mỗi lúc ai oán chắc chẳng có ai hay
Còn đâu nữa gần như đắng cay sẻ nửa
Phải chi cuộc đời đừng tạo thành nhiều cửa
Để đồng đội được ngồi nữa mặt nhau
Nhưng duyên phận dù cho có đau đành chịu
Chỉ mong cuộc sống đứng níu bước chân ai
Tiết học cuối cùng của ai
Giọt nước mắt nghẹn ngào vị trí khóe mắt
Yêu thương cơ bao ngày góp nhặt
Gửi anh em gửi lại mái trường xưa
Ngậm ngùi tích tắc biệt li
Kẻ ở fan đi biết nói gì đỡ tủi
Chẳng ai nhàn hạ để ngồi nhưng mà an ủi
Cứ sụt sùi khóc mãi chẳng chịu đựng thôi…!!!
Tuyển tập thơ tốt mùa phân tách tay
Tiếc
Liên hoan thời điểm cuối năm đứa nào cũng khóc
Ghi ta bi ai gảy điệu chia ly
Riêng mỗi tớ núm tình… mỉm cười sằng sặc
Sẽ lại chạm chán nhau… khóc để gia công gì
Ấy nguýt dài… cái đồ tủ lạnh
Ra đó rồi cùng lớp nữa đâu
Đừng hòng cơ mà than lưu giữ ai ngồi bên cạnh
Cứ nhăn nhở cười mong mỏi cốc một chiếc vào đầu
Thế rồi tớ thi vào xây dựng
Thế rồi ấy lại chọn ngân hàng
Rủ nhau đi chơi,vẫn dạn dĩ mồm nói cứng
Chả bắt buộc chia ai mỗi một cái bàn
Năm đồ vật hai,thứ ba,thứ bốn
Ngày dần trôi ấy cứ dần dần xa
Thi thoảng chạm chán vẫn chọc cười để bị lườm:cái đồ ba trợn
Sao tiếng cười tớ thấy phôi pha
Mấy thằng cu rủ nhau họp lớp
Nháy mắt cười:Nhớ đem về người ngoài
Nghĩ vẫn vơ…tim tông xương bôm bốp
Nếu cần đem…người đó là ai?
Hôm họp lớp ấy đi cùng bạn lạ
Cao hơn tớ nhiều, chín chắn cũng hơn
Tớ bám riết mấy thằng cu phù hợp cạ
Cố đậy đi cảm hứng hờn hờn
Chợt suy nghĩ về ngày tiệc tùng thuở đó
Thât ra thì…tớ khóc tơi bời
Thôi hết rồi, loại thằng khờ khốn khổ
Dấu diếm hoài… trót yêu thương ấy, ấy ơi…!
Không đề
Chỉ giờ ve xôn xao cùng gió
Bằng lăng tím thì thào trận mưa nhỏ
Buổi học ở đầu cuối len dịu vấn vương
Buổi học ở đầu cuối mọi vật dụng thân thương
Chiếc bảng black nhuốm bi ai màu phấn
Khung cửa sổ mơ màng trời mộng
Chợt giật mình tiếng thở thời gian
Buổi học sau cuối chẳng giờ đồng hồ râm ran
Hàng ghế đá lạnh người trận mưa hạ
Những kỉ niệm một thời “xa lạ”
Xin gom vào kí ức trường xưa
Tạm biệt sảnh trường rơi hoa phượng
Tạm biệt bảng đen viên phấn ngả màu
Tạm biệt áo trắng 1 thời đi học
Gửi lời chào “tia nắng hạt mưa”
Chia xa
Con đường cũ vẫn trải đầy nắng nóng ấm
Tà áo nhiều năm cùng chiếc nón em nghiêng
Mắt ai ướt mang lại lòng ai chan chứa
Đã một thời giờ thành chuyện khó quên
Giờ ra chơi nhóm các bạn cùng hàn thuyên
Đùa tinh nghịnh chuyện tình yêu vụng dại
Hoa chưa thắm tội tình bỏ ra vội hái
Hồn theo mây trong trẻo chẳng âu lo
Hè vẫn về sao ai nấy ảm đạm xo
Giờ đã lớn sao tiếc bỏ ra môi thắm
Có giọt lệ chưa rơi trông thật nặng
Rồi sau này sẽ chạm mặt lại khu vực này.
Nhớ mãi hè ơi
Thẫn cúng giữa buổi trưa hè
Chạnh lòng thương số đông tiếng ve học tập trò
Phượng hồng nhớ mang đến ngẩn ngơ
Tuổi thơ trong sáng bây chừ lùi xa.
Nhớ sao ngày ấy sẽ qua
Trèo lên cây bẻ nhành hoa trong trường
Tặng người nữ giới yêu thương
Đến tiếng còn ứ vấn vương trong lòng.
Rời tuổi thơ với phượng hồng
Gói vào nỗi nhớ mênh mông đường dài
Mang theo khát vọng tương lai
Giảng đường đại học miệt mài luyện chăm.
Thương ôi năm tháng cực nhọc khăn
Sinh viên toàn thủ thỉ ăn suốt ngày
Trưa hè ngồi bên dưới hàng cây
Ngắm thềm nắng rải đong đầy vần thơ
Mang lòng yêu mang lại ngẩn ngơ
Mà không dám nói buộc phải nhờ cành hoa
Rợp bằng lăng tím chiều tà
Là tình cảm của riêng ta nhờ cất hộ nàng.
Ước gì tảo ngược thời gian
Để bản thân lại được mộng mị trộm yêu
Thả hồn tựa như những cánh diều
Chao nghiêng thân lộng gió chiều mênh mang.
Tập thơ phân chia tay các bạn bè, thầy cô, mái ngôi trường xúc động
Khi hè đến, mùa thi cũng chính là mùa chia tay đối với các bạn năm cuối cấp. Gửi đến các bạn những bài thơ chia tay các bạn bè, thầy cô, mái ngôi trường xúc cồn và phần lớn tình cảm trong sạch thời học tập trò. Những quyến luyến khi yêu cầu sắp xa mái ngôi trường thân yêu, hay gần như hoài niệm nhiệt tình khi ta ghi nhớ lại một thời học trò xa xưa.
Thương Lắm Tuổi học tập Trò
Tuổi học tập trò ơi, yêu mến lắm mái tóc mây
Em đạp xe qua phố nhiều năm phượng vỹ
Nghe trong gió, lời ai thủ thỉ
Cho bản thân về cùng lối cùng với cậu nghe!
Tuổi học trò ơi, yêu đương lắm giờ ve
Cánh phượng nghiền đỏ trang sách nhỏ
Lời thầy cô thân yêu còn đó
Cả những vết bụi phấn làm sao rơi trắng ước mơ.
Tuổi học tập trò ơi, mến lắm mọi vần thơ
Cũng vụng về dại, ngốc ngơ thời đang lớn
Có cánh cò, chở giấc mơ thân phụ trĩu nặng
Có ánh nhìn người, sao lén quan sát ta.
Thương biết bao, phần nhiều ngày tháng đã xa
Trong trẻo quá, chẳng khi nào thấy lại
Con tàu đã qua, sao qua mãi mãi
Có chuyến tàu nào mang đến tôi trở lại, tuổi thơ tôi?’.
Xúc Cảm phân tách Tay
Sân trường rợp cỏ heo may
Tuổi thơ thương yêu những ngày học sinh
Có thầy cô rất chân tình
Có lời bè bạn cùng bản thân vui chơi
Thầy cô giáo cả cuộc đời
Như bởi sao sáng trên trời yêu thương thương
Trải bao nắng nóng gió mưa sương
Dẫn em đi suốt con đường đã qua
Cả cuộc đời dạy cung cấp ba
Thầy cô như thể là bố mẹ hiền
Có phần đa lúc thấy muộn phiền
Chúng em én nhỏ tập chuyền ngây thơ
Có số đông lúc thấy bơ vơ
Trên con phố học mong mơ của mình
Thầy cô mang lại rất chân tình
Là người lái xe đò dáng vẻ hình thân yêu
Thời gian tới sẽ xóa nhiều
Bao nhiêu kỷ niệm hầu như điều sẽ qua
Cô ơi chớ tất cả xót xa
Đây bài bác thơ nhỏ làm quà phân tách tay
Không đề
Mai trên đây thôi ta còn là một ai nữa
Bạn cũ xa rồi trường đã và đang đổi thay
Mỗi lúc bi thiết chắc chẳng gồm ai hay
Còn đâu nữa mọi đắng cay sẻ nửa
Phải chi cuộc đời đừng phân thành nhiều cửa
Để đồng đội được ngồi nữa bên nhau
Nhưng duyên phận dù cho có đau đành chịu
Chỉ mong cuộc đời đứng níu bước đi ai
Tiết học sau cùng của ai
Giọt nước mắt nghẹn ngào chỗ khóe mắt
Yêu thương kia bao ngày góp nhặt
Gửi bạn bè gửi lại mái trường xưa
Ngậm ngùi tích tắc biệt li
Kẻ ở fan đi biết nói gì đỡ tủi
Chẳng ai thư thả để ngồi cơ mà an ủi
Cứ sụt sùi khóc mãi chẳng chịu đựng thôi…!!!
Tuyển tập thơ hay mùa phân tách tay
Tiếc
Liên hoan cuối năm đứa nào cũng khóc
Ghi ta ảm đạm gảy điệu chia ly
Riêng từng tớ nỗ lực tình… cười cợt sằng sặc
Sẽ lại chạm chán nhau… khóc để gia công gì
Ấy nguýt dài… loại đồ tủ lạnh
Ra đó rồi cùng lớp nữa đâu
Đừng hòng nhưng than ghi nhớ ai ngồi mặt cạnh
Cứ nhăn nhở cười mong mỏi cốc một cái vào đầu
Thế rồi tớ thi vào xây dựng
Thế rồi ấy lại lựa chọn ngân hàng
Rủ nhau đi chơi,vẫn mạnh khỏe mồm nói cứng
Chả bắt buộc chia ai mỗi một chiếc bàn
Năm máy hai,thứ ba,thứ bốn
Ngày dần trôi ấy cứ dần xa
Thi thoảng gặp mặt vẫn chọc cười cợt để bị lườm:cái đồ ba trợn
Sao tiếng mỉm cười tớ thấy phôi pha
Mấy thằng cu rủ nhau họp lớp
Nháy mắt cười:Nhớ đem về người ngoài
Nghĩ vẫn vơ…tim tông xương bôm bốp
Nếu nên đem…người đó là ai?
Hôm họp lớp ấy đi cùng người lạ
Cao hơn tớ nhiều, chín chắn cũng hơn
Tớ bám riết mấy thằng cu đúng theo cạ
Cố che đi cảm giác hờn hờn
Chợt nghĩ về ngày liên hoan tiệc tùng thuở đó
Thât ra thì…tớ khóc tơi bời
Thôi hết rồi, chiếc thằng khờ khốn khổ
Dấu diếm hoài… trót yêu đương ấy, ấy ơi…!
Không đề
Chỉ giờ đồng hồ ve xôn xao thuộc gió
Bằng lăng tím thì thào trận mưa nhỏ
Buổi học cuối cùng len nhẹ vấn vương
Buổi học ở đầu cuối mọi máy thân thương
Chiếc bảng đen nhuốm bi thương màu phấn
Khung hành lang cửa số mơ màng trời mộng
Chợt đơ mình tiếng thở thời gian
Buổi học ở đầu cuối chẳng giờ râm ran
Hàng ghế viên đá lạnh người trận mưa hạ
Những kỉ niệm 1 thời “xa lạ”
Xin gom vào kí ức ngôi trường xưa
Tạm biệt sảnh trường rơi hoa phượng
Tạm biệt bảng black viên phấn ngả màu
Tạm biệt áo trắng một thời đi học
Gửi lời chào “tia nắng phân tử mưa”
Chia xa
Con con đường cũ vẫn trải đầy nắng ấm
Tà áo lâu năm cùng chiếc nón em nghiêng
Mắt ai ướt mang đến lòng ai chan chứa
Đã một thời giờ thành chuyện cực nhọc quên
Giờ ra nghịch nhóm các bạn cùng hàn thuyên
Đùa tinh nghịnh chuyện yêu đương vụng dại
Hoa chưa thắm tội tình đưa ra vội hái
Hồn theo mây vào trẻo chẳng âu lo
Hè đang về sao ai nấy bi ai xo
Giờ đã bự sao tiếc chi môi thắm
Có giọt lệ không rơi trông thiệt nặng
Rồi mai sau sẽ gặp mặt lại khu vực này.
Nhớ mãi hè ơi
Thẫn cúng giữa giữa trưa hè
Chạnh lòng thương những tiếng ve học tập trò
Phượng hồng nhớ cho ngẩn ngơ
Tuổi thơ trong sáng hiện thời lùi xa.
Nhớ sao ngày ấy sẽ qua
Trèo lên cây bẻ nhành hoa vào trường
Tặng người nữ giới yêu thương
Đến giờ còn đọng vấn vương vào lòng.
Rời tuổi thơ cùng với phượng hồng
Gói vào nỗi nhớ bao la đường dài
Mang theo khao khát tương lai
Giảng đường đại học miệt mài luyện chăm.
Thương ôi năm tháng khó khăn
Sinh viên toàn thủ thỉ ăn xuyên suốt ngày
Trưa hè ngồi dưới hàng cây
Ngắm thềm nắng rải đong đầy vần thơ
Mang lòng yêu mang đến ngẩn ngơ
Mà không đủ can đảm nói yêu cầu nhờ cành hoa
Rợp bằng lăng tím chiều tà
Là tình yêu của riêng biệt ta gửi nàng.
Ước gì xoay ngược thời gian
Để mình lại được mộng mị trộm yêu
Thả hồn như những cánh diều
Chao nghiêng thân lộng gió chiều mênh mang.
#20 bài bác thơ về tuổi học trò giỏi nhất
Những bài xích thơ giỏi viết về tuổi học trò như 1 sự giữ hộ gắm đông đảo tình cảm và nỗi niềm của một thời học sinh. Hãy thuộc elead.com.vn theo chân những cảm xúc thăng hoa ấy qua các bài thơ viết về tuổi học tập trò nhé bạn bè mến!
Nụ hôn trộm
Đầu năm học..hắn xin chung ghế.
Ngoảnh không chú ý cứ nỗ lực ngồi đi.
Hắn mỉm cười thích thừa hì..hì.
Mặt bắt gặp ghét sao chi lạ lùng.
Hắn học tệ.. Ngồi cùng bực quá.
Bài tập về hắn chả thèm xem.
Thế là cô bảo bản thân kèm.
Mỗi ngày cuối tiết bài bác đem kể chừng.
Ngồi nói nhảm.. Chẳng kết thúc một phút.
Mượn cái này.. Rồi chút mượn kia.
Bực mình ta bắt đầu bàn chia.
Vạch ngay ranh giới thước lia tiến công liền.
Rồi từ bỏ đó..hắn thánh thiện ra mặt.
Thiệt xuất xắc là.. Bày đặt chuyện chi.
Nghi ngờ hắn tất cả mưu gì.
Nên ta xem xét mà lúc đề phòng.
Một buổi ấy.. Tỏ lòng hắn gởi.
Thơ mấy mẫu ..cùng với kẹp nơ.
Nhận rồi tim thốt nhiên dại khờ.
Thuộc lòng tứ khổ vần thơ hắn làm.
Rồi ranh ma giới tham lam hắn lấn.
Thương hắn rồi bắt buộc vẫn không sao.
Hỏi lòng yêu thích thật khi nào.
Đâu rồi chiếc tính làm cho cao thuở đầu.
Cuối năm học..sao mau đến thế.
Xa mái trường ..xa ghế bàn đây.
Xa cô xa các bạn xa thầy.
Hắn bi thương len lén cầm tay chẳng rời.
Muốn nói nhỏ..vài lời em nhé
Mặt sát vào..tai ghé ngay sát anh.
Tưởng là lời chúc an lành.
Nụ hôn vụng trộm hắn dành đã lâu.
Tình yêu áo trắng
Nỗi nhớ quãng đời đầu em nhớ về anh
Nhớ tuổi học tập trò tình xanh ước vọng
Áo trắng tan trường bay trong gió lộng
E ấp thư tình giấc mộng đầu tiên.
Ký ức ngọt ngào năm tháng vẹn nguyên
Lưu lạc trăm miền tình xưa còn đó
Có cây còng già bạc tình đầu trong gió
Lớp vỏ xù xì còn rõ hàng tên.
Ai xa ai rồi ,ai lưu giữ ai quên
Nhân hội chứng tình đầu đôi tên còn đó
Nét chữ nghiêng nghiêng với mẫu mực đỏ
Bên cạnh hoa hồng còn tồn tại đôi tim.
Mấy mươi năm rồi tăm cá láng chim
Người sinh sống phương xa ,người search kỷ niệm
Để giấc mơ xưa nữa chừng tắt lịm
Nuối tiếc nuối ngập lòng chiều tím hoàng hôn.
Mùa hạ lại về nỗi nhớ nhiều năm hơn
Nhớ cây còng già trước sân trơ trọi
Ai sinh hoạt xa xôi tất cả từng về lại
Tìm kiếm một thời vụng dại hồn nhiên.
Tình yêu thương toán học
Lối vào tim em như một đường hàm số
Uốn vòng vèo như đồ thị hàm sin
Anh search vào tọa độ trái tim
Mở khoảng chừng nghiệm tất cả tình em vào đó
Ôi đôi mắt em phương trình nhằm ngỏ
Rèm mi bóng mịn nghiêng một góc anpha
Mái tóc em nhiều năm như định lí Bunhia
Và môi em con đường tròn hàm số cos
Xin em đừng bảo anh là ngốc
Sinh nhật em anh tặng ngay trái mong xoay
Và đêm Noel hình chóp cụt bên trên tay
Anh giận em cả trái tim thổc thức
Mãi em ơi phương trình không mẫu mực
Em là nghiệm duy nhất của đời anh.
Tình yêu thương Lý học
Anh gặp em cảm xúc một tình yêu
Hai ánh nhìn giao thoa cùng nhiễm xạ
Anh hoảng sợ lao vào trường điện lực
Tìm quang hình chinh phục trái tim em
Khi đêm về độ mạnh nhớ thâu đêm
Trong giấc mơ hình em là ảo ảnh
Anh vẫn bước trên tuyến đường quý đạo
Hai cuộc đời giao điểm ở địa điểm đâu
Cơn mưa sảnh trường
Mùa hạ về trời xanh ngắt đầy nắng
Em nhớ ko thời áo trắng ngày xưa
Có hầu hết chiều trời bỗng dưng đổ mưa
Hạt mưa rơi sân trường xưa loang nước
Có nỗi bi lụy không thể như thế nào nói được
Khi ta ngồi trong lớp đếm mưa rơi
Hạt mưa như thế nào nghe lạnh ngắt trong tôi
Hạt mưa nào chơi vơi trong nỗi nhớ
Ngày mai phía trên khi kẻ đi fan ở
Giọt mưa như thế nào như ko nỡ chia ly
Giọt lệ sầu có tác dụng ướt đẫm bờ mi
Anh vẫn biết anh đi em bi lụy lắm
Sân trường rơi rơi đầy hoa phượng thắm
Nụ hôn ngọt ngào và lắng đọng say đắm trong mưa
Ngày phát xuất em vẫn tới tiễn đưa
Nơi chiến trường anh chú ý mưa lưu giữ quá
Nhớ sân trường nhớ trận mưa mùa hạ
Anh quay trở lại trường xưa đã đổi thay
Gặp lại em tay ta nỗ lực trong tay
Nơi ngôi trường xưa ni em là cô giáo
Mối tình xưa trải qua bao giông bão
Hai đứa bản thân mãi tuyệt đối hoàn hảo một đôi.
Xem thêm: Làm Sao Để Đến Khu Đô Thị Kim Văn Kim Lũ Map, Dự Án Kim Văn Kim Lũ
Các bài thơ chia ly tuổi học tập trò thật xúc đụng và đong đầy nước mắt phải không các bạn? hy vọng những bài thơ cia tay buồn này vẫn đưa các bạn về new một miền của nối nhớ, về với phần lớn ký ức đẹp nhất của thời học tập sinh. Đừng quên phân tách sẻ bài viết để phần đông ban bè thuộc cảm nhận bạn nhé !
Tôi nghe giờ đồng hồ trống trường bâng khuâng tháng 9Nghoảng lại sau sống lưng mùa hạ sẽ qua rồi
Ai nép vội góc hiên trường bỡ ngỡ
Chờ heo may về vương vãi tóc rối bay
Đốm phượng vĩ để vào ngăn cặp mới
Thu soi gương sơn bờ má thêm hồng
Đừng vẫy gió thả rơi mùa cũ vội
Kẻo nắng sân trường hỏi lá gồm vàng không?
Những bài xích thơ về Tuổi học tập Trò
Xao XuyếnLòng sạch như mùi hương thơm sách vởChưa một lần vướng bận hầu như sầu đau
Chỉ bâng khuâng lúc mùa hạ qua mau
Và vui vẻ ngày khai trường bỗng đến
Tuổi học tập trò biết bao là kỉ niệmBâng Khuâng tháng 9Tôi nghe tiếng trống trường xao xuyến tháng 9Nghoảng lại sau sườn lưng mùa hạ sẽ qua rồi
Ai nép gấp góc hiên ngôi trường bỡ ngỡ
Chờ heo may về vương vãi tóc rối bay
Đốm phượng vĩ cho vào ngăn cặp mới
Thu soi gương đánh bờ má thêm hồng
Đừng vẫy gió thả rơi mùa cũ vội
Kẻo nắng nóng sân trường hỏi lá tất cả vàng không?
Làn đôi mắt biếc giờ đồng hồ nói mỉm cười xao xuyến
Ai thênh thang vào một khúc giao mùa
Tôi khép lại đôi cái lưu bút cũ
Gọi mon 9 về nghe nhịp trống bâng khuângHọc TròNgày xưa ghi nhớ tuổi học trò
Những chiều tan học tập mình chờ đợi nhau
Nhớ gì vào gió lao xao
Em mỉm cười trong mắt mà lại sao ngượng ngùng
Sao em tôi cũng ngượng ngùng
Từng màu hoa phượng thẹn thùng rụng rơi
Bài thơ sẽ viết hết lời
Muốn trao rồi ngại,ngại rồi không trao
Để mùa hè ấy qua mau
Để rồi kỉ niệm đi vào tháng năm
Để tiếng tôi đã xa xăm
Còn đâu vào gió giờ đồng hồ thẹn thùng xưaNhững bài bác Thơ không Đề1.Mực tím đáng yêu áo trắng ai
Đừng mang mây xuống vắng chân trời
Em đi một cách ta dừng lại
Nghe tím dọc con đường cỏ non phơi2.Ngập kết thúc áo white ô hay
Bài thơ lưu bút trao tay thẹn thùng
Đến rồi ngày đỏ rưng rưng
Con ve tung giọng trên sống lưng phượng hồng3.Một chút thu vàng một ít xuân
Rằm trăng khoảng đó chẳng bâng khuâng
Tinh khôi trang giấy thơm mùi hương vở
Cỏ rối đường về không vướng chân4.Áo cô bé vàng tôi yêu thương hoa cúcÁo người vợ xanh tôi thích lá sảnh trường
Sợ thư tình không được nghĩa yêu thương
Tôi nỗ lực mực cho vừa màu áo tím5.Một mai rồi mon năm sẽ lớn
Ai sẽ quên một nhoáng trời hồng
Sẽ quên bao gồm một người đợi trông
Một kẻ đứng dọc con đường mãi đợi6.Vậy này mà bỗng nhiên họ lớn
Tuổi 20 đã đến có ai ngờ?
Một hôm giai khúc mùa ve lại
Đứng ngẩn trông vời màu sắc áo tuổi thơ7.Xin được mãi là thiên thần áo trắng
Giọt mực hồn nhiên đậu lại bên trên tay
Xin nghe hoài loại sơn ca thánh thót
Của mọi ngày hoa nắng thơ ngây8.Đừng mang đến nữa ngày giã biệt lớp học
Đừng chia tay để rồi ai cũng khóc
Khi toàn bộ quanh mình hóa thân thương
Và đừng quên nghe một thuở học tập đường9.Hững hờ gió thổi rung cây
Một nhành hoa phượng rơi ngay lập tức đầu thềm
Ra sảnh định nhặt tặng ngay em
Ngờ đâu em đã đi đến xem trước rồi10.Kỉ niệm xưa ngỡ dường như im bặt
Chợt hiện tại vế nguyên vẹn sinh hoạt trong tim
Nghe bâng khuâng sao cứ mong muốn đi tìm
Tháng hôm qua lấm lem màu sắc mực tím11.Mấy nhịp mong tre chuyển ta về chốn cũ
Chút ơn nghĩa xin nhắn gởi về ai
Ngõ vắng tanh năm xưa giờ đồng hồ còn thông thường kỉ niệm
Khi xa rồi còn ứ mãi trong tim
Trong khá thở của thời hạn rất khẽ
Tuổi thơ kia ra đi cao ngạo thếHoa súng tím vào trong mắt lắm mê say.Chùm phượng hồng yêu dấu ấy tránh tay
Tiếng ve trong xanh xé đôi hồ nước
Con ve tiên tri vô trọng tâm báo trước
Có lẽ một người cũng bước đầu yêu.Muốn nói bao nhiêu, ý muốn khóc bao nhiêu
Bài hát đầu, xin hát về ngôi trường cũ
Một lớp học tập bâng khuâng màu xanh rủ
Sân trường đêm – Rụng xuống trái bàng đêm.Nỗi lưu giữ đầu anh ghi nhớ về em
Nỗi nhớ trong tâm em lưu giữ về với mẹ
Nỗi lưu giữ chẳng khi nào nhớ thếBạn tất cả nhớ trường, nhớ lớp, nhớ tên tôi?“Có một người vợ Bạch Tuyết, các bạn ơi
Với lại bảy chú lùn hết sức quấy”“Mười chú chứ, nhìn xem trong lớp ấy”(Ôi đều trận cười trong sáng đó lao xao).Những chuyện năm nao, phần nhiều chuyện năm nào
Cứ xúc động, cứ xôn xao biết mấy
Mùa hoa mơ rồi đến mùa phượng cháy
Trên trán thầy, tóc chớ bạc bẽo thêm.Thôi không còn thời bím tóc trắng ngủ quên
Hết thời gắng dao khắc lăng nhăng lên bàn ghế cũ
Quả đã ngọt trên mấy cành đu đủ
Hoa vẫn vàng, hoa mướp của ta ơi!Em đang yêu anh, anh đang xa vời
Cây bàng gặp gỡ và hẹn hò chìa tay vẫy mãi
Anh nhớ quá! nhưng chỉ lo ngoảnh lại
Không thấy trên sảnh trường – dòng lá khởi đầu tiên.