&#x
A0; Ở vào cung l&#x
E2;u, khỏi n&#x
F3;i C&#x
E1;m vui thế n&#x
E0;o lúc được ra ngo&#x
E0;i. Kh&#x
E1;nh lần n&#x
E0;y đi vi h&#x
E0;nh kh&#x
F4;ng với thị vệ r&#x
EC;nh rang, chỉ để một m&#x
EC;nh Phan B&#x
EC;nh đi theo. Từ những năm Ti&#x
EA;n ho&#x
E0;ng c&#x
F2;n tại vị, Đại Việt đ&#x
E3; tương đối y&#x
EA;n b&#x
EC;nh, mối bang giao với c&#x
E1;c quốc gia xung quanh kh&#x
E1; tốt, c&#x
E1;c b&#x
EA;n đều t&#x
F4;n trọng lẫn nhau n&#x
EA;n từ lúc Kh&#x
E1;nh l&#x
EA;n ng&#x
F4;i chỉ chủ yếu ph&#x
E1;t triển, ổn định cuộc sống x&#x
E3; hội. "Kinh tế quyết định ch&#x
ED;nh trị, gi&#x
E0;u th&#x
EC; khắc mạnh" l&#x
E0; c&#x
E2;u n&#x
F3;i cửa miệng của hắn. Mặc d&#x
F9; thường c&#x
F9;ng Trần Khắc, Phan B&#x
EC;nh luận đ&#x
E0;m chiến lược d&#x
F9;ng binh, đồng thời gi&#x
E1;m s&#x
E1;t r&#x
E8;n qu&#x
E2;n rất nghi&#x
EA;m nhưng hắn lại đề ra những ch&#x
ED;nh s&#x
E1;ch ngoại giao rất mềm dẻo, c&#x
F3; phần c&#x
F2;n cởi mở hơn so với Ti&#x
EA;n ho&#x
E0;ng.- Ta chưa từng sợ phải ra trận nhưng ta kh&#x
F4;ng muốn đưa d&#x
E2;n ch&#x
FA;ng dấn th&#x
E2;n v&#x
E0;o chiến tranh. Nếu tr&#x
E1;nh được th&#x
EC; n&#x
EA;n tr&#x
E1;nh, kết quả của chiến tranh, d&#x
F9; c&#x
F3; chiến thắng th&#x
EC; cũng l&#x
E0; m&#x
E1;u chảy th&#x
E0;nh s&#x
F4;ng, l&#x
E0; xương trắng đầy đồng, l&#x
E0; đổ n&#x
E1;t t&#x
E0;n ph&#x
E1;.C&#x
E1;m theo Kh&#x
E1;nh đi khắp nơi, c&#x
E0;ng đi n&#x
E0;ng c&#x
E0;ng thấm th&#x
ED;a lời n&#x
F3;i của hắn. Đại Việt tươi đẹp với những c&#x
E1;nh đồng m&#x
E0;u mỡ thẳng c&#x
E1;nh c&#x
F2; bay, thi&#x
EA;n nhi&#x
EA;n tr&#x
F9; ph&#x
FA;, những khu giao thương tấp nập quả thật kh&#x
F4;ng n&#x
EA;n rơi v&#x
E0;o cảnh m&#x
E1;u chảy đầu rơi. Dưới những ch&#x
ED;nh s&#x
E1;ch trị an mới của Kh&#x
E1;nh, đời sống của d&#x
E2;n ch&#x
FA;ng về cơ bản được cải thiện kh&#x
E1; nhiều, chỉ cần l&#x
E0; người chăm chỉ, kh&#x
F4;ng ngại lao động th&#x
EC; cuộc sống nhất định sẽ đầy đủ.- Ta kh&#x
F4;ng phải thần th&#x
E1;nh để c&#x
F3; thể l&#x
E0;m đến to&#x
E0;n bộ d&#x
E2;n ch&#x
FA;ng ấm no, tất cả những g&#x
EC; ta cố gắng l&#x
E0; đề ra những đường hướng, ch&#x
ED;nh s&#x
E1;ch để người d&#x
E2;n nhận được những g&#x
EC; họ thực sự xứng đ&#x
E1;ng.Chuyến đi với Kh&#x
E1;nh đ&#x
E3; gi&#x
FA;p C&#x
E1;m mở rộng tầm mắt rất nhiều, trải nghiệm phong ph&#x
FA; hơn hẳn việc suốt ng&#x
E0;y v&#x
F9;i đầu v&#x
E0;o s&#x
E1;ch vở. Mặc d&#x
F9; vậy, với trọng tr&#x
E1;ch đ&#x
E8; nặng tr&#x
EA;n vai, Kh&#x
E1;nh cũng kh&#x
F4;ng rời bỏ Ho&#x
E0;ng cung được qu&#x
E1; l&#x
E2;u, chẳng mấy chốc đ&#x
E3; tới l&#x
FA;c phải về.H&#x
F4;m đ&#x
F3; đang đi tr&#x
EA;n đường, C&#x
E1;m bỗng ngửi thấy một m&#x
F9;i thơm ng&#x
E0;o ngạt, cực kỳ hấp dẫn.- Ch&#x
E0;ng c&#x
F3; ngửi thấy m&#x
F9;i g&#x
EC; kh&#x
F4;ng?- C&#x
F3;, nhưng ta kh&#x
F4;ng biết đ&#x
E2;y l&#x
E0; m&#x
F9;i g&#x
EC;.- L&#x
E0; thị đ&#x
F3;, l&#x
E2;u lắm rồi thiếp mới lại thấy. – N&#x
E0;ng h&#x
E1;o hức k&#x
EA;u l&#x
EA;n.- Để ta dẫn n&#x
E0;ng đi t&#x
EC;m nh&#x
E9;? – Kh&#x
E1;nh thấy n&#x
E0;ng vui vẻ, kh&#x
F4;ng nghĩ ngợi g&#x
EC; nhiều, n&#x
F3;i lu&#x
F4;n.Ba người đi l&#x
F2;ng v&#x
F2;ng một l&#x
E1;t th&#x
EC; t&#x
EC;m thấy một c&#x
E2;y thị trĩu quả tức thì b&#x
EA;n cạnh một qu&#x
E1;n nước nhỏ ven đường, c&#x
F3; vẻ như c&#x
E2;y thị l&#x
E0; của b&#x
E0; l&#x
E3;o b&#x
E1;n h&#x
E0;ng. Cả tía bước v&#x
E0;o gọi mấy cốc nước v&#x
E0; đĩa trầu.- N&#x
E0;y b&#x
E0; ơi, vợ t&#x
F4;i rất th&#x
ED;ch thị của b&#x
E0;, c&#x
F3; thể mang lại ch&#x
FA;ng t&#x
F4;i một quả kh&#x
F4;ng?- Được được, để t&#x
F4;i lấy cho.B&#x
E0; ta n&#x
F3;i rồi cầm c&#x
E1;i bị ra dưới gốc c&#x
E2;y, n&#x
F3;i to:- Thị ơi thị hỡi, thị rụng bị b&#x
E0;, b&#x
E0; để b&#x
E0; ngửi, chứ b&#x
E0; kh&#x
F4;ng ăn.C&#x
E1;m tr&#x
F2;n xoe mắt nh&#x
EC;n c&#x
E1;ch h&#x
E1;i thị kỳ lạ c&#x
F3; một kh&#x
F4;ng nhị n&#x
E0;y, tự nhủ rằng đ&#x
E2;y l&#x
E0; c&#x
E1;ch h&#x
E1;i quả tiết kiệm c&#x
F4;ng sức nhất từ xưa tới giờ. Tuy vậy, mặc b&#x
E0; l&#x
E3;o ng&#x
E2;n nga c&#x
E2;u thần ch&#x
FA; bao nhi&#x
EA;u lần, những quả thị vẫn ngoan cố kh&#x
F4;ng chịu rụng, đến tới lúc B&#x
EC;nh hết ki&#x
EA;n nhẫn, sẵng giọng:- Nếu b&#x
E0; h&#x
E1;i được thị xuống, ta sẽ trả b&#x
E0; một đồng.B&#x
E0; l&#x
E3;o tức thì lập tức biến v&#x
E0;o vào nh&#x
E0; rồi quay ra với một c&#x
E2;y gậy d&#x
E0;i, chọc v&#x
E0;i c&#x
E1;i l&#x
E0; một quả thị đ&#x
E3; rơi xuống, nhì tay cung k&#x
ED;nh đưa đến C&#x
E1;m. N&#x
E0;ng cầm lấy h&#x
ED;t h&#x
E0;, khu&#x
F4;n mặt rạng ngời:- Hồi xưa thiếp th&#x
ED;ch thị lắm, đến m&#x
F9;a thường treo vào nh&#x
E0; cho thơm, nhưng ngửi th&#x
EC; thơm vậy th&#x
F4;i chứ kh&#x
F4;ng ăn được đ&#x
E2;u.Để b&#x
E0;y tỏ l&#x
F2;ng c&#x
E1;m ơn đối với Kh&#x
E1;nh v&#x
E0; B&#x
EC;nh, C&#x
E1;m với tay lấy đĩa trầu định mời hai người, nhưng vừa nh&#x
EC;n v&#x
E0;o mấy miếng trầu, n&#x
E0;ng liền giật m&#x
EC;nh thảng thốt, bu&#x
F4;ng rơi cả c&#x
E1;i đĩa.- N&#x
E0;ng sao vậy?- Ch&#x
E0;ng... Ch&#x
E0;ng nh&#x
EC;n mấy miếng trầu n&#x
E0;y đi.Kh&#x
E1;nh nh&#x
ED;u m&#x
E0;y, vào tho&#x
E1;ng chốc chưa nhớ ra được chuyện g&#x
EC; th&#x
EC; B&#x
EC;nh đ&#x
E3; c&#x
FA;i xuống nhặt l&#x
EA;n rồi thản nhi&#x
EA;n b&#x
EC;nh luận:- Trầu n&#x
E0;y t&#x
EA;m xấu qu&#x
E1;, kh&#x
E1;c xa trầu của mợ vẫn t&#x
EA;m ở nh&#x
E0;.- Phải, rất xấu... – N&#x
E0;ng th&#x
EC; thầm. – xấu đến nỗi chỉ c&#x
F3; một người duy nhất mới t&#x
EA;m xấu được thế n&#x
E0;y.- Ai t&#x
EA;m trầu n&#x
E0;y thế? – Kh&#x
E1;nh trầm giọng hỏi b&#x
E0; l&#x
E3;o.- &#x
C0;, đứa ở mới của t&#x
F4;i, n&#x
F3; mới đến n&#x
EA;n chưa biết l&#x
E0;m g&#x
EC; cả, t&#x
F4;i để n&#x
F3; tạm t&#x
EA;m trầu, nếu xấu qu&#x
E1; th&#x
EC; để t&#x
F4;i đổi cho.- C&#x
F3; thể... C&#x
F3; thể gọi đứa ở mới của b&#x
E0; ra đ&#x
E2;y kh&#x
F4;ng? – C&#x
E1;m lắp bắp, v&#x
EC; qu&#x
E1; x&#x
FA;c động m&#x
E0; giọng run l&#x
EA;n.- Sen, mau ra đ&#x
E2;y. – B&#x
E0; l&#x
E3;o xoay người v&#x
E0;o vào gọi lớn.Người vừa xuất hiện b&#x
EA;n ngưỡng cửa, C&#x
E1;m đ&#x
E3; h&#x
E9;t to một tiếng, lao tới &#x
F4;m chầm lấy.- ...... - N&#x
E0;ng nghẹn ng&#x
E0;o m&#x
E3;i rồi mới thốt n&#x
EA;n lời. - Chị Tấm, đ&#x
FA;ng l&#x
E0; chị rồi, em kh&#x
F4;ng nằm mơ phải kh&#x
F4;ng? L&#x
E0; chị c&#x
F3; đ&#x
FA;ng kh&#x
F4;ng?- C&#x
F4; l&#x
E0;... – Tấm hơi ngỡ ng&#x
E0;ng l&#x
F9;i lại, nh&#x
EC;n n&#x
E0;ng khẽ n&#x
F3;i. – C&#x
E1;m đấy ư?- Chị, l&#x
E0; em, l&#x
E0; em, chị đ&#x
E3; đi đ&#x
E2;u? Sao tự nhi&#x
EA;n lại biến mất như thế? Chị c&#x
F3; biết mẹ v&#x
E0; em đ&#x
E3; lo lắng thế n&#x
E0;o kh&#x
F4;ng?
Tấm đưa mắt nh&#x
EC;n hai người ngồi đằng sau C&#x
E1;m một c&#x
E1;i rồi con quay lại n&#x
F3;i với n&#x
E0;ng:- Chị bị nước cuốn đi, tới lúc tỉnh lại th&#x
EC; thấy m&#x
EC;nh đ&#x
E3; may mắn dạt v&#x
E0;o bờ. Chị kh&#x
F4;ng nhớ được c&#x
E1;i g&#x
EC; cả, chỉ biết đi lang thang, l&#x
E0;m th&#x
EA;m qua ng&#x
E0;y. Chị muốn đi t&#x
EC;m lại người th&#x
E2;n nhưng lại kh&#x
F4;ng biết phải t&#x
EC;m ở đ&#x
E2;u, đ&#x
E0;nh chỗ n&#x
E0;y l&#x
E0;m một ch&#x
FA;t, chỗ cơ l&#x
E0;m một ch&#x
FA;t, chị cũng mới đến đ&#x
E2;y một thời gian th&#x
F4;i. Vừa rồi nh&#x
EC;n thấy em chị mới nhớ ra tất cả.- Chị... Chị về với em đi, em sẽ kể đến chị nghe mọi chuyện thời gian vừa qua.Tấm một lần nữa hướng mắt về ph&#x
ED;a Kh&#x
E1;nh, hắn khẽ hắng giọng:- Đi về đ&#x
E3; rồi n&#x
F3;i chuyện.- N&#x
E0;y chưa đi được. – B&#x
E0; l&#x
E3;o tru tr&#x
E9;o l&#x
EA;n. – C&#x
F4; phải đền đến t&#x
F4;i chỗ b&#x
E1;t đĩa l&#x
E0;m vỡ h&#x
F4;m trước, cả chỗ thức ăn nấu bị ch&#x
E1;y, cả...B&#x
EC;nh n&#x
E9;m một quan liêu tiền l&#x
EA;n b&#x
E0;n trước khi b&#x
E0; l&#x
E3;o kịp n&#x
F3;i hết c&#x
E2;u, th&#x
E1;i độ b&#x
E0; ta nắm đổi ngay lập tức, xun xoe tươi cười:- Tạm biệt Sen nh&#x
E9;, khi n&#x
E0;o rảnh bé đừng qu&#x
EA;n về thăm b&#x
E0;.Suốt qu&#x
E3;ng đường hồi kinh, bốn người bốn t&#x
E2;m trạng, ngo&#x
E0;i C&#x
E1;m vui vẻ cười n&#x
F3;i ra, ai cũng với một bầu t&#x
E2;m sự ri&#x
EA;ng..............Đỗ Tiệp dư đ&#x
E3; trở về.Tin đ&#x
F3; giống như lửa lan tr&#x
EA;n đồng cỏ kh&#x
F4;, chả mấy chốc trở th&#x
E0;nh đề t&#x
E0;i được b&#x
E0;n t&#x
E1;n r&#x
F4;m rả nhất Đại Việt, người ta th&#x
EA;m mắm dặm muối về sự trở lại thần kỳ của Tấm, về việc c&#x
E1;i thiện tất yếu sẽ chiến thắng c&#x
E1;i &#x
E1;c. Một số cung nh&#x
E2;n kh&#x
F4;ng biết bằng c&#x
E1;ch n&#x
E0;o đ&#x
E3; truyền tin ra ngo&#x
E0;i khiến d&#x
E2;n ch&#x
FA;ng thậm ch&#x
ED; c&#x
F2;n t&#x
F4; vẽ m&#x
E0;u sắc thần ti&#x
EA;n l&#x
EA;n c&#x
E2;u chuyện vốn đ&#x
E3; sẵn ly kỳ, n&#x
E0;o l&#x
E0; Tấm bị mẹ ghẻ chặt c&#x
E2;y ng&#x
E3; xuống s&#x
F4;ng chết đuối, h&#x
F3;a th&#x
E0;nh chim v&#x
E0;ng anh bay v&#x
E0;o cung rồi bị C&#x
E1;m tị gh&#x
E9;t bẻ cổ, n&#x
E0;o l&#x
E0; chỗ chim chết mọc l&#x
EA;n c&#x
E2;y xoan đ&#x
E0;o lại bị C&#x
E1;m ra lệnh chặt c&#x
E2;y đ&#x
F3;ng form cửi kết thúc bị dọa sợ qu&#x
E1; phải đốt bỏ. B&#x
E0; l&#x
E3;o b&#x
E1;n nước h&#x
E0;ng ng&#x
E0;y tiếp kh&#x
F4;ng hết kh&#x
E1;ch, để giữ ch&#x
E2;n kh&#x
E1;ch, v&#x
E0; cũng nhằm tăng gi&#x
E1; tiền nước, b&#x
E0; ta mỗi ng&#x
E0;y lại bổ sung th&#x
EA;m một t&#x
EC;nh tiết kỳ lạ v&#x
E0;o c&#x
E2;u chuyện. Cuối c&#x
F9;ng, theo c&#x
E2;u chuyện của b&#x
E0; ta th&#x
EC; Tấm đ&#x
E3; t&#x
E1;i sinh v&#x
E0;o quả thị, h&#x
E0;ng ng&#x
E0;y được b&#x
E0; n&#x
E2;ng niu vào nh&#x
E0;, rồi từ thị biến ra người, ở lại với b&#x
E0; mang lại tới ng&#x
E0;y được đ&#x
ED;ch th&#x
E2;n Đức Vua tới rước đi.Mặc cho những g&#x
EC; người ta n&#x
F3;i ngo&#x
E0;i kia, C&#x
E1;m chỉ cảm thấy v&#x
F4; c&#x
F9;ng hạnh ph&#x
FA;c. N&#x
E0;ng kh&#x
F4;ng thể tin được rằng khi đ&#x
E3; tắt hẳn hi vọng việc Tấm c&#x
F2;n sống th&#x
EC; Tấm lại trở về. Nơi n&#x
E0;ng t&#x
EC;m được Tấm nằm ở khoảng thượng nguồn nhỏ s&#x
F4;ng trong lúc ng&#x
E0;y đ&#x
F3; n&#x
E0;ng chỉ lo t&#x
EC;m kiếm ph&#x
ED;a dưới hạ nguồn, bảo sao d&#x
F9; tốn biết bao c&#x
F4;ng sức vẫn kh&#x
F4;ng thể t&#x
EC;m thấy.- Chị c&#x
F3; tr&#x
E1;ch em kh&#x
F4;ng? – N&#x
E0;ng rụt r&#x
E8; hỏi sau khi kể đến Tấm nghe chuyện giờ m&#x
EC;nh đ&#x
E3; l&#x
E0; Tuy&#x
EA;n vinh.- Sao lại tr&#x
E1;ch em? – Tấm tr&#x
F2;n mắt. – Chị biến mất, em tiến cung nỗ lực l&#x
E0; chuyện ho&#x
E0;n to&#x
E0;n hợp l&#x
FD;, em được Đức vua sủng &#x
E1;i, chị mừng đến em mới đ&#x
FA;ng chứ.C&#x
E1;m hơi c&#x
FA;i mặt, kh&#x
F4;ng biết phải n&#x
F3;i g&#x
EC;, trong l&#x
F2;ng ngổn ngang suy nghĩ. Vừa l&#x
FA;c đ&#x
F3; L&#x
FD; Thanh với truyền chỉ, n&#x
F3;i rằng Đức vua mang lại vời C&#x
E1;m tới ngay.

Bạn đang xem: Thị ơi thị rơi bị bà


*

chọn lớp toàn bộ Mẫu giáo Lớp 1 Lớp 2 Lớp 3 Lớp 4 Lớp 5 Lớp 6 Lớp 7 Lớp 8 Lớp 9 Lớp 10 Lớp 11 Lớp 12 ĐH - CĐ
chọn môn toàn bộ Toán đồ gia dụng lý Hóa học viên học Ngữ văn tiếng anh lịch sử dân tộc Địa lý Tin học công nghệ Giáo dục công dân Âm nhạc thẩm mỹ Tiếng anh thí điểm lịch sử vẻ vang và Địa lý thể thao Khoa học thoải mái và tự nhiên và làng hội Đạo đức thủ công Quốc phòng bình an Tiếng việt Khoa học tự nhiên và thoải mái
tất cả Toán thứ lý Hóa học viên học Ngữ văn tiếng anh lịch sử vẻ vang Địa lý Tin học technology Giáo dục công dân Âm nhạc thẩm mỹ Tiếng anh thí điểm lịch sử dân tộc và Địa lý thể dục thể thao Khoa học tự nhiên và buôn bản hội Đạo đức thủ công bằng tay Quốc phòng bình an Tiếng việt Khoa học tự nhiên và thoải mái
*

*

*

Thị ơi thị, rụng vào bị bà.

Bà mang bà ngửi chứ bà ko ăn.

Tiền ơi tiền, rụng vào bị bà.

Xem thêm: Cách Tìm Lấy Lại Pass Wifi Đã Dùng, Just A Moment

Bà gửi tín dụng chứ bà ko tiêu.


Dưới đấy là một vài câu hỏi có thể liên quan tới thắc mắc mà chúng ta gửi lên. Có thể trong đó tất cả câu trả lời mà các bạn cần!

hãy viết đoạn kết bài xích cho đoạn mở bài xích sau:

"Bà ơi bà, con cháu yêu bà lắm".Mỗi khi nghe đến câu hát đó em lại nhớ mang đến bà nọi.Đó là người em kính trọng và yêu thương duy nhất trên đời

Không chép mạng nha chúng ta ai hay mình tick mang lại nha


Bà ơi con cháu yêu bà không ít lắm , bà đã dạy mang lại em số đông đức tính quý giá của con bạn , góp em học tập tập ngày một giỏi. Em hứa đang học tập thật tốt để xứng danh với công ơn dưỡng dục của bà, em hy vọng bà đang sống mãi mãi bên em