Hò ơ hò… ơ... Anh đến quê em giữa mùa bông súng trắng,vượt đồng bưng mưa nắng nóng dãi dầu,dù trực thăng soi tàu giặc chặn đầu,nhưng mặt đường quê ta đó,hò ơ hò…ơ... Con đường quê ta đó ở đâu cũng lối đi.Vọng Cổ (Câu 1)Xuồng ai bơi bên bờ sông Vàm Cỏ.Dáng thân quen quen có phải bạn em gái nhỏ... đưa... đường. Hò 16Biển cỏ bát ngát em vẫn xuôi ngược lối mòn. Hò 20Đồng Tháp đêm nay chim từng bọn vỗ cánh,vui đón hầu như đoàn xuồng rẽ nước chở quân đi. Xê 24Bên mặt hàng dừa bên dưới rặng mù u,bếp lửa nhà ai thổi buổi cơm trắng chiều. Xang 28Mùi sương thoảng thơm thơm,giữa đồng bông súng trắng. Cống 32Vọng Cổ (Câu 2)Nước hố bom trong như trời quê ta xanh trong biên biếc,tự ngàn xưa ko nhạt dung nhan phai màu. Hò 16Hương tràm vẫn bay theo gió lộng ngạt ngào. Hò 20Con cá bống tung tăng giữa trưa hè cắn bóng, bông súng nở xòe trắng khía cạnh nước hố bom. Xê 24Trời quê ta bao lađất quê ta bao la, Xê 28Có vui ko ơi em gái nhỏ,gặc Mỹ đã chạy rồi em vui đựng lời ca. Xang 32Vọng Cổ (Câu 3)Hò ơ hò…ơ Xang 12Anh mang đến quê em thân mùa bông súng trắng,vượt đồng bưng mưa nắng dãi dầu,dù trực thăng soi tàu giặc chặn đầu, Cống 16nhưng mặt đường quê ta đó,hò ơ hò…ơ Xang 20đường quê ta đó ở đâu cũng lối đi. Cống 24Ôi bông súng white như vai trung phong hồn em vào trắng. Xê 28lửa chớp đồn thù vang rền giờ đồng hồ súng,anh còn nghe như vọng tiếng ai hò. Hò 32Thơ
Tôi lại trở về đây vẫn mái dằm khua đêm trước,uống ngụm trà thơm em thổi nấu nước hố bom,ơ mắm đồng nhà ai mùi sương thoảng thơm thơm,bông súng nở white ngần vào gió chiều miên man dìu dịu.Vọng Cổ (Câu 5)Cũng vẫn áo bà ba khăn rằn quấn gọn và mái tóc huyền cất cánh tha thướt... Yêu... Kiều. Hò 16Mái tóc cất cánh bay theo gió vơi ban chiều. Hò 20Mùa tấn công vui từng ánh mắt,ta xuất phát làm vây cánh giặc khiếp kinh. Xê 24Cũng bước đi em hòa cùng triệu triệu cách chân,từ sông nước đồng bưng Xê 28 đã gửi anh vào trận đánh.Cũng vẫn tấm áo bà ba thân thương đậm đà. Xề 32 Vọng Cổ (Câu 6)Gió rừng tràm reo vi vu bài ca bất tận,hát mang đến anh nghe chuyện cô gái giao liên. Cống 16Đêm đêm về em quá mấy đồng bưng,như nhỏ thoi say dệt mùa chiến thắng.Xê 20Giặc Mỹ chống em bằng tàu bay súng trường đại bác,mẹ vẫn hóng em mặt nồi canh bông súng ngọt ngào. Xề 24Em về gội nước hố bom,có bé cá nhỏ tung tăng đón mừng. Xê 28Đêm tối anh qua lộ vượt bưng,nhớ bạn em gái đưa đường quân đi./. Liu 32 DMCAPROTECTED Lời bài bác hát Bông Súng Trắng nằm trong thể các loại Vọng Cổ, bởi vì soạn mang Ngô Hồng Khanh biên soạn. Các bạn cũng có thể xem, download (tải), print (in) lời bài hát cùng nghe nhạc vong co bong sung trang trên Loi
Vong
Co.Com.
*

Em là bông súng đồng quê, Đâu dám sánh cùng các loài hoa vương giả, Như hoa cúc, hoa lan, hoa hồng, hoa huệ, Em vẫn luôn là bông súng đồng.. Quê...

Bạn đang xem: Bông súng trắng

Quanh năm sinh sống với ruộng đồng làng mạc giả, Ngày nắng tối mưa, bốn mùa giông bão, Em vẫn âm thầm vẫn tươi cười, chịu đựng đựng không hề than...

Em nào không giống hoa sen, Được phệ lên bởi tinh khiết phù sa, địa điểm vùng khu đất bưng biền..Chắc tại mẫu tên, tại màu da sạm nắng...Nên suốt cuộc đời giam thân, Vùi vị trí xứ sở đồng quê..Rồi chợt một hôm, bao gồm chàng thư sinh đi bộ bên hồ...

Nhìn em lung linh cánh mày râu ngơ ngẩn trung ương hồn, nam giới cúi xuống nhẹ tay, Nâng một bông súng đỏ cùng miệng thì thầm: "Hoa điện thoại tư vấn là chi?", màu sắc thắm tươi tuy nhiên đượm bi lụy giản dị...

Làm đến ta nghẹn ngào trong lòng, Ta mong mỏi cùng em để thổ lộ tâm tình, Chuyện riêng mình đã lâu rồi.. ơ, Ta đã thầm trách sao,Có một loài hoa chế ngự trong tim, Để ta được nuông chiều, với để nói giờ đồng hồ yêu..Tình chớ hoài nghi,

Lời ta nói ra, như nước tan qua cầu, Xin chớ xem là mây cất cánh gió thoảng, mà là lời chung tình, Lời của cuộc đời ta trao trọn cho em...Ngọn gió cuối thu thổi mơn man, Như vuốt ve sầu một bông súng đỏ..Bông súng nhởn dơ mỉm mỉm cười xoè cánh mở, Để gió mơn man bỏ thêm sắc thêm.. Hồng...

Lời của ai làm xao xuyến hương đồng, Cứ vãn, cứ ve xuyên suốt bao mùa mưa nắng, Để bông súng đồng cứ mộng, cứ mơ, Lời bình thường tình đẹp tựa bài thơ...Để bông súng cứ ngẩn ngơ đợi đợi, Gió đuc rút làm đồng nước xôn xao, Nở vội cuốn theo chàng thư sinh áo trắng...

Chàng ra đi theo gió bấc thu gọi, Như bao nam giới trai ra chốn trận tiền..Xôm làng hiu quạnh hiu vày gót giầy xâm lược, Khổ không đủ can đảm than, vui chẳng dám cười, nạm áo thư sinh, khoác áo color chinh chiến..

Sông nước trận tiền lót với vát giáo ngang vai
Vườn hồng sẽ rực sáng nghỉ ngơi ngày mai, Anh cứ cách và quân địch tháo chạy, Lập bao chiến công, anh hẹn ngày trở lại, Để bông súng mỉm cười, Đồng nước cũng mỉm cười theo...

Xuân, hạ, thu, đông, mùa nối mùa, Đợi hóng thấp phảng phất bóng người xưa...Mới đây mà đã bao thập kỷ, Ai rắc mây chiều lên tóc xanh...

Chàng thư sinh vào năm xưa, không còn trẻ trung như mẫu ngày bâng khuâng, nhìn bông súng đồng đượm ảm đạm giản dị...Một bước anh đi là xe gửi bóng loáng, cùng vòng tay ôm trọn đóa nhung.. Hồng...

Anh sẽ quên em, một bông súng đồng, Ầu ơ, ai đi bờ đất một mình, phất phơ áo white tưởng bạn tình năm xưa, Ai xui lúc gió đẩy gió đưa, Anh xa đồng nước, anh xuôi về khu vực miền trung du...

Vợ anh yêu, đóa hồng nhung, Còn em bông súng cứ ngẩn ngơ đứng chờ...Tại gió đẩy, gió đưa buộc phải bông súng, bây chừ cũng sắp thành bà ngoại, Ai rắc mây chiều lên bông súng đồng quê, tạo ra hóa sắp tới sẵn rồi, xin ai chớ trách ai, Phận em bông súng, loại hoa đồng nội, Anh vui cứ vui, em đợi cứ đợi...

Anh già cứ già, cơ mà yêu em vẫn tiếp tục yêu, vị gió thu cũng đều có sáng trưa chiều, Làm bạn sao khỏi lắm bỏ ra đổi dời...

Nhưng tình cảm muôn đời, cùng mãi mãi cũng ko vơi, Dẫu trăm giốc bạc tình vàng không đổi được, Bông súng đồng quê khg kiêu ngạo đài các, tuy vậy giữ mãi vào lòng, Chút vị ngọt của tình.. Yêu......

== HẾT BÀI ==


Em là bông súng đồng quê,Đâu dámsánh cùng các loài hoa vương vãi giả,Như hoa cúc, hoa lan, hoa hồng, hoa huệ,Em vẫn luôn là bông súng đồng.. Quê...Quanh năm sống với ruộng đồng xã giả,Ngày nắng tối mưa, tứ mùa giông bão,Em vẫn âm thầm vẫn tươi cười,Chịu đựng chẳng phải than...Em nào không giống hoa sen,Được mập lên bằng tinh khiết phù sa,Nơi vùng khu đất bưng biền..Chắc tại mẫu tên, tại màu da sạm nắng...Nên suốt cuộc sống giam thân,Vùi vị trí xứ sở đồng quê..Rồi đột nhiên một hôm,Có đàn ông thư sinh quốc bộ bên hồ...Nhìn em lung linh đàn ông ngơ ngẩn chổ chính giữa hồn,Chàng cúi xuống nhẹ tay,Nâng một bông súng đỏ cùng miệng thì thầm: "Hoa điện thoại tư vấn là chi?",Màu sắc thắm tươi tuy thế đượm bi đát giản dị...Làm cho ta nghẹn ngào trong lòng,Ta ý muốn cùng em để bày tỏ tâm tình,Chuyện riêng tôi đã lâu rồi.. ơ,Ta sẽ thầm trách sao,Có một loại hoa tương khắc và chế ngự trong tim,Để ta được cưng chiều chiều,Và để nói giờ yêu..Tình chớ hoài nghi,Lời ta nói ra, như nước rã qua cầu,Xin chớ xem là mây cất cánh gió thoảng,Mà là lời thông thường tình,Lời của cuộc sống ta trao trọn cho em...Ngọn gió cuối thu thổi mơn man,Như vuốt ve một bông súng đỏ..Bông súng nhởn dơ dáy mỉm mỉm cười xoè cánh mở,Để gió mơn man cho thêm sắc thêm.. Hồng...Lời của người nào làm xao xuyến hương đồng,Cứ vãn, cứ ve suốt bao mùa mưa nắng,Để bông súng đồng cứ mộng, cứ mơ,Lời thông thường tình đẹp mắt tựa bài thơ...Để bông súng cứ ngẩn ngơ đợi đợi,Gió tiếp thu làm đồng nước xôn xao,Nở vội cuốn theo chàng thư sinh áo trắng..Chàng ra đi theo gió rét thu gọi,Như bao đại trượng phu trai ra vùng trận tiền..Xôm làng hiu quạnh hiu vày gót giầy xâm lược,Khổ ko dámthan, vui chẳng dámcười,Thay áo thư sinh, khoác áo màu chinh chiến..Sông nước trận tiền lót với vát giáo ngang vai
Vườn hồng vẫn rực sáng sống ngày mai,Anh cứ cách và quân địch tháo chạy,Lập bao chiến công, anh hứa hẹn ngày trở lại,Để bông súng mỉm cười,Đồng nước cũng cười cợt theo...

Xuân, hạ, thu, đông, mùa nối mùa,Đợi ngóng thấp thoảng bóng tín đồ xưa...Mới đây cơ mà đã bao thập kỷ,Ai rắc mây chiều lên tóc xanh...Chàng thư sinh năm xưa,Không còn trẻ trung như dòng ngày bâng khuâng,Nhìn bông súng đồng đượm ảm đạm giản dị...Một bước anh đi là xe gửi bóng loáng,Và vòng đeo tay ôm trọn đóa nhung.. Hồng...

Anh đang quên em, một bông súng đồng,Ầu ơ, ai đi bờ đất một mình,Phất phơ áo trắng tưởng các bạn tình năm xưa,Ai xui lúc gió đẩy gió đưa,Anh xa đồng nước, anh xuôi về miền trung du...Vợ anh yêu, đóa hồng nhung,Còn em bông súng cứ ngơ ngẩn đứng chờ...

Xem thêm: Mua vé cáp treo bà nà hills, giá vé cáp treo bà nà hills 2023

Tại gió đẩy, gió đưa yêu cầu bông súng,Bây giờ cũng sắp đến thành bà ngoại,Ai rắc mây chiều lên bông súng đồng quê,Tạo hóa sắp sẵn rồi, xin ai chớ trách ai,Phận em bông súng, loại hoa đồng nội,Anh vui cứ vui, em hóng cứ đợi...Anh già cứ già, nhưng mà yêu em vẫn tiếp tục yêu,Bởi gió thu cũng có thể có sáng trưa chiều,Làm bạn sao khỏi lắm chi đổi dời...Nhưng tình cảm muôn đời,Và vĩnh cửu cũng ko vơi,Dẫu trăm giốc bạc bẽo vàng không thay đổi được,Bông súng đồng quê khg kiêu ngạo đài các,Nhưng giữ mãi vào lòng,Chút vị ngọt của tình yêu...