NGỌC TỎA DAO ĐÀI REVIEW
View&noscript=1" alt="*">
#Review
NGỌC TOẢ DAO ĐÀI
Tác giả: Quất Hoa Tán LýThể loại: Huyền huyễn, tiên giới, hài, ngược, OEĐộ dài: 60 chương + pn, hoàn----------------
Đáng lẽ từ bây giờ tôi định viết một bài nhận xét thật lâu năm và cảm xúc về “Tướng quân ngơi nghỉ trên, ta ngơi nghỉ dưới”, nhà cửa xuất sắc tuyệt nhất của Quất Hoa Tán Lý, nhưng đùng một cái tôi lại ghi nhớ về câu chuyện này. Thôi thì, vật gì đã là bom tấn sẽ giữ giàng đến phút cuối, còn chiếc gì mới lạ nên show với mọi người trước. ^^
Có lẽ các bạn cũng không còn lạ với phong thái viết của má Quất, truyện vào hài có bi, trong bi có hài. Đoạn vui thì cười lên cười xuống, tuy nhiên lúc ai oán lại thấy nước đôi mắt rơm rớm. Nhưng ở mẩu chuyện này, tôi thấy dòng bi sẽ lấn át cái hài một chút. Tín đồ ta hoàn toàn có thể cười đấy, rồi lại nhảy khóc ngay sinh sống trang sau. Hoàn toàn có thể nhiều tín đồ sẽ thấy truyện nhạt nhẽo, không đủ ngược… tuy vậy xin hãy tôn trọng xúc cảm của tôi và phần nhiều độc giả dễ thương khác. ^^ bây chừ không nói luyên thuyên nữa, tôi bắt đầu review đây!
Ngọc Dao tiên tử vốn là 1 trong viên ngọc được sư phụ luyện thành những hình người. Sư phụ là Cẩn Du thượng tiên, sống ở Giải Ưu Phong. Hắn rất tài giỏi, rất đẹp, cũng là người yêu A Dao nhất. A Dao khôn xiết ngốc nghếch, cái gì rồi cũng phải học hàng trăm năm new thông, nhưng sư phụ rất kiên nhẫn. Cho tới một ngày nọ, sư phụ phải đi làm việc, cơ mà một lần đi là ko trở lại.
Bạn đang xem: Ngọc tỏa dao đài review
Ngọc Dao kiên nhẫn chờ đợi ở Giải Ưu Phong suốt ngàn năm, chờ một ngày sư phụ trở về. Tuy nhiên đáp lại nàng chỉ là sự yên tĩnh đáng sợ. Thế là một trong những ngày, hứng trí dưng tràn, nàng đưa ra quyết định hạ phàm tìm kiếm kiếm đồ dùng đệ, khuyên bảo hắn, như thời xưa sư phụ đã có lần dạy nàng. Nàng băn khoăn rằng, một khi bước đi xuống trần gian là sẽ phạm đề nghị một sai lầm không biện pháp gì cứu vớt vãn.
A Dao dại nghếch thu được cha đồ đệ, một thông minh cấp tốc nhẹn, là bạn dạng sao của sư phụ lúc còn nhỏ, một đần độn nghếch xứng đáng thương, còn một là người thường, chỉ mê mẩn mê nhan sắc đẹp. Tự đó, phần đông chuyện dở khóc dở cười cợt giữa cha đứa khiến nàng luôn đứng ngồi không yên, chạy lên chạy xuống để giải quyết. Cùng lúc, nàng luôn luôn cảm thấy bất an, có một ai đó đang theo dõi thiếu phụ hằng ngày, làm hầu hết trò xằng bậy cùng với nàng. Ngọc Dao bối rối, vứt về thiên đình không được, mà ở lại trần giới thì luôn rơi vào sợ hãi. Dẫu vậy rồi cũng đều có một ngày kia, bức màn bí hiểm được vạch lên, ngày tiết lộ sự thật nghiệt ngã. Sư phụ của Ngọc Dao vốn sẽ chết. Đồ đệ của nữ giới vốn là ác ma. Còn bản thân nàng là một mắt xích rất quan trọng để giúp ma giới xâm chiếm thiên giới. Và khổ sở hơn nữa, chủ yếu sư phụ là fan đẩy nàng đến cảnh ngộ ngày hôm nay, cho dù biết chắc rằng nàng vẫn chịu phần đa khổ nhức khó rất có thể tưởng tượng được.
Ngọc Dao yêu sư phụ của mình, chính là thứ cảm xúc thuần khiết và đẹp tươi nhất. Sư phụ là tín đồ cho cô gái tất cả, do vậy nàng không bao giờ oán hờn. Những điều sư phụ muốn, nữ sẽ làm, cho dù cho kết quả là bản thân phải rơi vào hoàn cảnh vũng bùn, không cách nào gượng dậy. Ngọc Dao thiệt sự là 1 trong những nữ chủ yếu rất dở hơi nghếch, nhưng lại nàng khiến người ta chẳng thể ghét nổi mình, nỗ lực vào kia là phải xót xa thông cảm. Loại kết truyện OE thật ra lại hết sức hợp lí, Ngọc Dao cuối cùng cũng có thể thoát ngoài nỗi ám hình ảnh về hai người đàn ông mở ra trong cuộc đời mình, sống một cuộc đời lặng lẽ âm thầm như nàng ý muốn muốn.
“Ta đột nhiên nhớ đến rất rất lâu trước kia, bên dưới tán cây này cơ mà hỏi sư phụ, đồ vật gi là “Thiên đạo”. Sư phụ kéo tay ta, chỉ vào tim ta thầm nói: “Đây là thiên đạo.”Ta không hiểu, tiếp tục quấn lấy sư phụ hỏi: “Thiên đạo của bạn là gì?”“Lòng vì chưng thiên hạ, sống vị lê dân bách tính, kế thừa tuyệt học vị những bậc thánh nhân ngày xưa, xuất hiện thêm thái bình vị muôn đời vạn thủa.” Sư phụ dựa fan vào cây lê, ôm ta vào lòng, khẽ khàng nói bên tai, giọng bạn rất nhỏ, dẫu vậy cả đời ta đều không quên được.Hắn là sư phụ, ta là đồ đệ. Lý tưởng cơ mà hắn sẽ thực hiện, ta đã kế thừa. Hầu hết chuyện nhưng hắn kì vọng, ta đã hoàn thành.Đây cũng là Thiên Đạo của ta.”;
“Lúc còn bé, người luôn luôn nắm tay ta, chú ý sao mọc trong mây.Lúc còn bé, người luôn nắm tay ta, ngồi xem hoa nở hoa tàn.Hai tín đồ suốt xuân hạ thu đông, đính thêm bó nương tựa, ngàn năm nháng chốc đã qua, chưa khi nào cô đơn.Ta yêu thương người, không muốn cho những người biết rõ. Thiếu tính rồi, new phát hiện nay tim lạnh rực.”
Tôi cực kỳ không say mê hai nhân đồ gia dụng nam trong truyện, một tín đồ là sư phụ của A Dao, một fan là ác ma ám hình ảnh nàng. Một người lạnh lùng bạc tình, một tín đồ lại yêu thương như kẻ điên. Hai tín đồ thay nhau cào xé trái tim nhỏ dại bé của A Dao, khiến nàng khổ sở, bối rối và bất an. Cho tới tận cuối truyện, cả hai fan vẫn luôn luôn bám rước hình nhẵn nàng, mãi mãi ko buông tha.
Xem thêm: 'đại chiến hành tinh khỉ phần 4, hành tinh khỉ phần 4
Bút lực yếu cỏi, nhiều khi không thể viết không còn ra đông đảo điều mong nói vào vài dòng. Tôi rất mong mỏi nghe những chia sẻ của các bạn về câu chuyện này, để hoàn thành xong hơn bài reviews ^^!
Bonus trích đoạn hào hứng nho nhỏ tuổi trong truyện:
“Ngươi muốn đánh cuộc gì?”“Ta hy vọng đánh cuộc gì ngươi có thể cự xuất xắc sao?” Tiêu Lãng khẩu khí lãnh đạm.Ta nhấp lên xuống đầu: “Không thể.”Tiêu Lãng hỏi: “So phát âm sách?”Ta gồm chết cũng không làm.Tiêu Lãng hỏi: “So quyền cước?”Ta thà bị tiêu diệt chứ không chịu khuất phục.Ta: “So thêu hoa?”Tiêu Lãng suýt chút nữa cắm chết ta.-------------
Tâm lý nhân đồ vật được xây đắp nhất quán. Mình reviews cao ở điểm là tác giả không sa vào lối mòn nữ giới chính bị hội hội chứng Stockholm
Thể loại: Cổ đại, huyền huyễn, hài, ngược nhẹ, HE.Tình trạng: trả edit
Review bởi: Lan
Thanh Nguyen -facebook.com/hoinhieuchu
Chỉnh ảnh: TMMGiới thiệu:Ngày xửa ngày xưa, tất cả một tiên thiếu nữ ngốc xuống trằn tìm sư phụ, lại thu được ba đồ đệ:Một sáng ý lanh lợi.Một thơ ngây lãng mạn.Một thiện lương si tình.Hai nhỏ cừu nhỏ tuổi nghe lời, một bé sói già đội dấu dê non. Đêm khuya, sói xám dò lên giường.Ngaooooooooooooooooooo...Câu chuyện cực kỳ tà ác đã bắt đầu như thế.;)Ngọc Dao là miếng ngọc được Cẩn Du thượng tiên luyện biến thành người. đấng mày râu nhận cô có tác dụng đồ đệ, nuôi dạy với yêu chiều cô không còn mực. đam mê thỏ ngọc của Hằng Nga, cô mang đấng mày râu ra trao đổi, báo hại nam giới làm trò cười mang đến Thiên giới nhưng đàn ông không một lời trách mắng. Nam giới khắc gỗ có tác dụng búp bê cho cô, ngày ngày thế tay cô thưởng hoa, đêm đêm thổi sáo ru cô ngủ.Suốt xuân hạ thu đông, họ gắn bó nương tựa, ngàn năm âm thầm trôi, chưa khi nào cô đơn.Ngỡ rằng cuộc sống hạnh phúc ấy vẫn là mãi mãi, cho đến một ngày Cẩn Du vươn lên là mất, cô chờ chàng, chờ suốt 1657 năm nhưng phái mạnh vẫn bặt tin.Sau đó, Ngọc Dao xuống nai lưng thu nhận đồ đệ và tìm tìm Cẩn Du. Ở trần gian, cô nhận ba đồ đệ tưởng chừng như vô hại nhưng thật ra cả ba đều có mục đích không giống nhau so với cô. Từ dịp hạ phàm, cô đã biết thành cuốn vào vòng xoáy của không ít âm mưu, lừa gạt, tận dụng và phản trắc.Trong trận đánh Thiên - Ma trước đây, Nguyên Ma Thiên Quân bị Thiên giới phong ấn. Cho nên Ma giới luôn tìm biện pháp lấy cắp thân xác đó và phục sinh ông ta. Vị có năng lực chữa lành té khuyết ba hồn bảy vía cần Ngọc Dao trở thành con cờ và là chìa khóa quan trọng đặc biệt trong trận đánh lần này. Cô bị mang đến Ma giới với bị ma đầu Tiêu Lãng giam cầm.Năm xưa, Nguyên Ma Thiên Quân cưỡng đoạt Diệu Âm tiên tử, sinh ra tiên bầu là Cẩn Du với ma chủng là Tiêu Lãng. Cẩn Du chính trực ôn nhu bao nhiêu thì Tiêu Lãng xảo trá tàn khốc bấy nhiêu.Từ nhỏ, Tiêu Lãng đang hận Cẩn Du, hắn ghen ghét và luôn muốn cướp đoạt, tiêu diệt mọi sản phẩm công nghệ của Cẩn Du. Vì chưng thế, hắn lập mưu hãm sợ hãi Cẩn Du và chỉ chiếm đoạt Ngọc Dao.
Hắn đam mê cô nhưng mà không xem xét tình cảm và giày đạp tôn nghiêm của cô, hắn chỉ muốn thuần chăm sóc cô để thỏa mãn dục vọng của bản thân.Ngọc Dao 1-1 thuần, chủ yếu trực, thiếu hiểu biết chuyện đời nên trong mắt số đông người, cô là vị tiên tử ngớ ngẩn nghếch nhưng thật ra cô tỉnh táo, lý trí hơn ai hết.Đối mặt với việc uy hiếp đe doạ của kẻ địch, cô nhẫn nhịn cam chịu vì chưng đại cục cơ mà tuyệt không khuất phục trước chúng. Hiểu rõ bạn dạng thân chỉ là quân cờ trong trận chiến Thiên - Ma nhưng lại cô vẫn chấp nhận để bị lợi dụng; chỉ vì chưng tình yêu cô giành riêng cho Cẩn Du - cánh mày râu là trời, là đất, là mạng của cô. Lý tưởng bảo vệ thiên hạ của đàn ông cũng chính là của cô; nam nhi không còn, cô sẽ gắng chàng thực hiện, dù bắt buộc trả giá chỉ bằng tính mạng của cô cùng chàng.Ngọc Dao là trong số những nữ thiết yếu có cốt khí và kiên trì trong tình yêu nhất mình từng đọc.Sự coi thường, lãnh đạm của cô có tác dụng Tiêu Lãng tức giận, đau đớn. Hắn dùng số đông cách của cả cực đoan để lấn sân vào lòng cô nhưng mà vô ích, cô ko chút mảy may vẹo vọ lòng cùng với hắn.Tình yêu thương là tôn trọng, không phải chà đánh đấm đối phương; là từ nguyện, không phải ép buộc. Đáng tiếc, hắn ko hiểu điều ấy nên cho dù hắn bao gồm đáng thương, tất cả dịu dàng, bao gồm thật lòng, bao gồm bị thương vày Ngọc Dao đi nữa thì cho tới phút cuối lời giải cô giành cho hắn chỉ là "Ta yêu sư phụ từng nào thì hận ngươi bấy nhiêu"."Dùng ta tam sinh khói lửa, đổi cho người nhất cố kỉnh bình an...". Là trung khu nguyện của Ngọc Dao giỏi của Cẩn Du, chẳng ai rõ; chỉ biết rằng sau bao giông tố, cuối cùng họ sẽ mãi mãi bên nhau, vĩnh viễn ko phân ly.---*---*---*---*---Tâm lý nhân trang bị được tạo nhất quán. Mình review cao sinh hoạt điểm là tác giả không sa vào lối mòn phái nữ chính bị hội hội chứng Stockholm – rất có thể yêu một kẻ cường thủ hào đoạt, hãm hại chia rẽ cô với tình nhân như những truyện cẩu huyết khác.Truyện viết theo lối bi hài, giọng văn tưng tửng, người vợ chính có vài nét giống cô nữ An Dật (Không thị tẩm, chém) – chính là không bi kịch hóa gần như nỗi nhức của phiên bản thân nên dù hơi ngược nhưng không thể bi thương, cùng với dàn nhân vật dụng phụ nhí nhố làm mẩu chuyện thêm hài hước.Truyện nội hàm, nhiều tình máu bất ngờ. Kết ý nghĩa, hòa hợp lý. Edit mượt cùng duyên.P/s: review phóng đại ngược nàng để giảm sock trước cho người mẹ chứ thật ra chả ngược nhiêu đâu:)