Màu Nền:-Chọn-Mặc định
Xám nhạt
Xanh nhạt
Xanh đậm
Vàng nhạt
Màu sepia
Vàng đậm
Vàng ố
Màu tối
Font chữ:-Chọn-Palatino Linotype
Bookerly
Segoe UIPatrick Hand
Times New Roman
Verdana
Tahoma
Arial
Chiều cao dòng:-Chọn-100%120%140%160%180%200%Kích khuôn khổ Chữ:-Chọn-Mặc định(22)161820222426283032343638
"Ở đâu?" Tiêu Thành Trác chạy ra mặt ngoài, cũng không kiếm được Diệp Thanh Hòa, liền quay trở về chỉ vào Tiêu Y Đình, khuôn mặt nhỏ tuổi nhắn đầy doạ dọa: "Tốt, con cháu đã vứt quăng quật chị ấy rồi!"Giờ phút này Tiêu Y Đình new phát hiện chiếc đuôi vẫn sống phía sau mình thật ko trở lại. . . . . ."Yên trung ương đi, lát nữa sẽ trở về thôi!" Anh chẳng hề chú ý liền nói, trong giây lát lại hồi tưởng về phần nhiều lời mà mình đã nói với cô, chẳng lẽ, cô thật vẫn tức giận? khó chịu liền rời nhà trốn đi? cá tính lại trẻ em đến vậy. . . . . ."Cháu, xong, rồi !" Tiêu Thành Trác chỉ vào anh nói từng câu từng chữ: "Anh cả quay lại nhất định vẫn đánh cho mẫu mông con cháu nở hoa!"Đang ngậm một miếng thịt trong mồm Tiêu Y Đình cảm hứng sống lưng chợt lạnh, trận đòn lần trước, sẹo bên trên người vẫn còn chưa lành không còn đấy. . . . . .Mắt thấy Tiêu Thành Trác xoay fan chạy ra ngoài, anh không khỏi hỏi tới: "Chú đi đâu vậy?""Tôi đi kiếm chị ấy! Thành Bắc Kinh bự như vậy, chị ấy mới đến không được mấy ngày, nhất mực sẽ lạc đường!"Tiêu Y Đình chuyển mắt nhìn ra phía bên ngoài cửa sổ, sắc trời đã tối, trong cả Tiêu Thành Trác cũng là dân mù đường, ví như như lại bị lạc nữa, thì có lẽ ngày mai anh không thấy được mặt trời mất. . . . . ."Đợi sẽ nào...! tuyệt là con cháu đi!" Anh ảo óc túm chặt cổ áo của Tiêu Thành Trác, lôi cậu bé xíu về, còn bản thân thì vọt vào trong màn đêm.Bên kế bên đèn con đường đã được bật ánh sáng choang, anh thở ra một hơi, vạc hiện phiên bản thân trọn vẹn không bao gồm phương hướng.Đối cùng với cái tín đồ gọi là em gái ở cạnh bên mình rộng một mon này, chớ nói hiểu, trong cả lời cũng trước đó chưa từng nói vượt mấy câu, cô có anh em hay ko anh cũng ko biết, cá tính của cô ra làm sao anh cũng chưa từng muốn để ý, đề xuất tất nhiên, hôm nay cũng lần chần nên đi chỗ nào để tìm.Đung chuyển trước mắt chính là thân hình nhỏ tuổi gầy, mỏng dính manh giống như chiếc lá, thanh thanh yêu kiều, thủy chung phiêu theo phía sau cây đại thụ là anh. . . . . .Xuyên suốt con phố từ nhà tới trường học, anh không đầu không đuôi tìm kiếm mọi nơi, từng quán nạp năng lượng nhỏ, từng một siêu thị bán đồ vật lưu niệm, bất kỳ địa phương bào anh cũng hồ hết không quăng quật qua, tuy vậy vẫn không nhìn thấy bóng dáng mình ao ước đợi.Đột nhiên nhớ tới, hầu như chỗ này tuy nhiên lớn, đại phần nhiều nữ sinh mê say tụ tập nghỉ ngơi đây, nhưng bên cạnh đó cô cũng không cảm xúc hứng thú, cô vốn không hẳn là người ở đây, một ngày dài trừ sách ra, cũng chỉ nên đang nạm sách. . . . . .Hai đôi mắt tỏa sáng, tức tốc đi cho tiệm sách tìm, vậy mà, cơ hồ chạy đến tất cả các tiệm sách trên con phố này vẫn không tìm kiếm được cô. . . . . .Bất tri bất giác đã ra ngoài tìm hơn nhì giờ, từ từ anh không thể ôm mong muốn nữa, có lẽ rằng Diệp Thanh Hòa thật đã trở nên anh tạo nên tức giận cơ mà chạy, có lẽ chạy về quê rồi, kế sách hiện nay chính là trở về kiếm tìm cha, chỉ có phụ thân anh bắt đầu biết quê của cô ấy ở đâu. . . . . .Ủ rũ cúi đầu quá giang xe về bên nhà, vừa đến góc cửa , tức thời nghe thấy tiếng nói bô bô của đái tử Tiêu Thành Trác kia, lại nhìn một cái, Diệp Thanh Hoa cư nhiên êm rất đẹp ngồi của nhà khách. . . . . .Anh không khỏi bừng lên lửa giận.Anh cứ hệt như thằng dở người chạy khắp vị trí đi tìm, nhưng mà cô lại coi như không có chuyện gì ngồi nghỉ ngơi đó! Cô có biết tốt không, trung ương tình khi về của anh chẳng không giống gì lúc đang đi viếng chiêu mộ vậy, anh xin thề là như thế!"Cô đã đi đâu vậy hả?" Anh ko nói nhì lời, xông lên trước hung hăng chất vấn.
Website đọc truyện online bậc nhất việt nam, với rất nhiều truyện online được chọn lọc một phương pháp tỉ mỉ cùng kĩ càng lúc đăng tải mong muốn sẽ có đến cho bạn sự hài lòng. Trang web Truyendocla.com có tương đối nhiều thể nhiều loại truyện đặc sắc bây chừ như: truyện tiên hiệp, truyện tìm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện xuyên không, truyện đô thị, bạn nên lựa chọn cho mình một thể một số loại truyện tương thích nhất nhé.

Tài giỏi không tức là không khi nào phạm đề xuất sai lầm, mà lại ở chỗ gấp rút chuyển bại thành thắng.

Bạn đang xem: Luật sư phúc hắc quá nguy hiểm

Bertolt Brecht


*

*
Xem hướng dẫn
Link download:
*
e
Pub A4A5A6 - xem tin tức ebook
“Cháy rồi!” Anh vò đầu hô lên, kế tiếp lại nhanh chóng sửa lại, “Không đúng không nào đúng! Là đại hồng thuỷ!”
“….” Cô cần thiết tưởng tượng nổi anh đã tạo ra sự cái trò gì sống nhà, mà rất có thể đồng thời làm nên hoả hoạn cùng lụt nước…. Hay là sẽ nguyên cứu khắc chế giữa lửa với nước sao??
Cô càng không hiểu nhiều hơn, nếu bao gồm hoả hoạn, sao anh không hotline cho chữa trị cháy mà lại gọi mang đến cô? Anh đích thực coi cô là vạn năng, kiêm luôn luôn cả kĩ năng dập lửa sao?
“Không phải đâu anh Mục Xuyên, không có chuyện gì khổng lồ tát!” Trong đơn vị không biết hiện nay loạn ra sao, quan trọng để anh Mục Xuyên thấy cảnh này…..
Mục Xuyên nói: “Vậy thì tốt, nếu không anh gửi em về, nhỡ đâu gồm chuyện khẩn cấp, giờ đồng hồ này cũng không còn xe nữa.”
Diệp Thanh Hòa lưu ý đến một chút, gật đầu đồng ý, mặc dù sao từ trên đây về bên cũng là một trong đoạn không còn ngắn, cô lại không đánh đấm xe, nếu quốc bộ sẽ tốn không hề ít thời gian, không có bất kì ai biết được, vào khoảng thời gian đó, nhà gồm bị thiêu rụi xuất xắc không….
Mục Xuyên trở cô mang đến trước cổng đái khu sau đó quay về, còn cô thì gặm đầu cắn cổ chạy vào, vừa chạy vừa lưu ý thấy phòng làm việc phía xa xa không tồn tại động tĩnh gì, ngửng đầu chú ý về phía cửa sổ phòng, ko thấy khói cay ra, trong thâm tâm yên tâm một nửa.
Một khá chạy về mang đến nhà, open ra cô thở phào vơi nhõm, cảnh tượng trước mắt hơi hơn đối với cô tưởng tượng……
Sàn nhà toàn là nước, sách của anh ở khắp mọi nơi, phần đa đã ướt nước, còn đái Ô Quy thì đang tự do bơi lội…..
Cô thay đổi giày, đạp nước lấn sân vào phòng bếp, vừa quan sát vào tim liền nhảy đầm thót, thực trạng trong đây bên cạnh đó còn thảm hơn bên ngoài…..
Cửa tủ giá buốt mở toang, toàn cục đồ trong số ấy đều bị lấy ra ngoài, món ăn thừa trưa nay tràn trề ra, chén bát đĩa cũng vỡ đến mấy cái, nhưng tất cả chút như mong muốn là cái tủ lạnh không trở nên gì……
Nghe giờ động, anh xoay tín đồ lại ngay lập tức lập tức, bày ra vẻ mặt nhức khổ, ôm chầm lấy cô kêu than: “Em gái! ở đầu cuối em cũng về rồi! Trễ chút nữa có khi không thể chú ý mặt anh lần cuối! Sao tiếng em bắt đầu về chứ!”
Cô đẩy anh ra, lấn sân vào bếp, từ từ nhạt nói một câu: “Trên mặt đường về tiện mặt đường em có ghé thăm tiệm thuốc.”
Quả nhiên phòng nhà bếp này là bãi chiến đầu tiên, xiểng liểng mảnh sứ vỡ, mấy dụng cụ đáng thương sẽ ‘thịt nát xương tan’, cô thực sự mong hỏi anh, cô cùng anh còn cái chén bát nào để ăn cơm tuyệt không?
Cô không muốn hỏi anh chung cục là chuyện gì đang xảy ra, bao gồm dùng lỗ mũi cô cũng biết được, nhưng là, người nào đó vẫn cố bày ra vẻ mặt uỷ tắt thở vô thuộc giải thích: “Em gái, anh rất nghiêm túc muốn tự làm cho cơm, anh định hâm nóng đồ ăn uống thừa trưa này một chút….”
“Đầu tiên là bật lò vi sóng, nhưng anh làm gì biết bật? Anh kiếm được sách hướng dẫn và làm cho đúng như chỉ dẫn, anh rất tốt đúng không? Em gái?”
“Sau đó thì sao, anh mong muốn rang cơm lên một chút, vì trước kia em nói rang cơm lên đang ngon và bảo đảm an toàn hơn….”
Anh tự cảm xúc không mấy vui vẻ, thường xuyên đi qua chuyên chở quanh tín đồ cô: “Em gái, em tức giận sao? Được rồi, anh đã thẳng thắn, tiếp nối mọi vật dụng bốc khói ngùn ngụt….. Để khống chế đám cháy nên anh mở toàn cục vòi nước… thế cho nên mới bao gồm lụt nước…. Em xem…. Laptop của anh cũng lỗi rồi…”
Anh thở dài: “Anh biết em sẽ tức giận mà! Để anh giúp em bảo ban tên đái tử Thần An kia! Đều là tại nó! giả dụ tiểu tử này sẽ không gọi điện mang lại anh thì đâu xẩy ra những chuyện này! ngóng anh, anh có nó mang lại tận đây mang đến em mắng!”
Vừa nói, anh thật sự lấy điện thoại cảm ứng ra, search số của Tả Thần An, gọi lại để Diệp Thanh Hòa nghe thấy anh nói.
Cuối cùng Diệp Thanh Hòa không thể im lặng thêm được nữa, kiên trì nói với anh: “Anh hai, nếu như anh hoàn toàn có thể tránh xa em một chút để em hoàn toàn có thể dọn dẹp, em sẽ khá vui mừng.”
Ước chừng cha tiếng sau, Diệp Thanh Hòa bắt đầu coi như lâm thời thời dọn dẹp vệ sinh ổn thoả, lúc cô đi ra, ông phệ nào đó đã chễm trệ ngồi trên sofa, chân nắm xem TV ăn đào siêu vui vẻ, nhìn thấy cô còn vẫy vẫy tay gọi cô lại, còn thuận tay đút đến cô một miếng, tiếp nối xoa xoa đầu cô như tán thưởng……
Một hồi sau cô bắt đầu dọn hoàn thành toàn bộ, lúc này anh new sấn lại hỏi cô: “Em gái, về tối nay chúng ta ăn chiếc gì?”
Dù đã cực kỳ mệt mỏi, cô vẫn đành đứng lên: “Anh muốn ăn gì?” cơ bản là, bây chừ không biết lò vi sóng hỏng xuất xắc chưa….. Hơn nữa, cô đã và đang kiểm tra qua, không hề một cái chén bát nào ‘sống sót’……
“Anh gọi ít thôi! Em ăn ở nhà anh Mục Xuyên rồi!” Cô luôn luôn luôn máu kiệm, cũng hiểu được tính tình thiếu thốn gia của anh, đề nghị rất phản đối câu hỏi gọi không ít như thay của anh.

Xem thêm: Tây Du Ký - Bản Gốc 1986: Top 50 Sự Thật Thú Vị


“Sao em không ăn với anh được?” Anh buồn khổ cực bã nói, “Chẳng nhẽ em quên hôm nay anh đã làm qua gần như chuyện gì không? Anh vừa trải qua hoạ hoạn với lụt nước! sống như trải qua thảm hoạ chết sống phân vân trước! Em bắt buộc cùng anh ăn uống một bữa mừng tai qua nạn khỏi sao?”
“Suốt ngày anh Mục Xuyên anh Mục Xuyên! Anh ta căn bản không bắt buộc là anh của em được không? Là thầy giáo! Sao em không điện thoại tư vấn là anh thầy giáo đi? Đúng là chuyện rối rắm mà!” Anh khôn cùng tức tối với cha chữ ‘anh Mục Xuyên’ kia……
Con tín đồ não tàn trong anh ban đầu không an phận, anh gõ gõ tay lên phương diện bàn hỏi cô: “Em nghĩ em hotline anh là gì?”
Cô khá nghĩ ngợi, nhận định rằng mấy suy nghĩ-não-tàn này của anh là do ba chữ ‘anh Mục Xuyên’ kia mang lại, vì vậy thuận miệng nói: “Anh Y Đình?”
Vì sinh sống phía sau lưng Tiêu Y Đình cần anh không bắt gặp nhưng Diệp Thanh Hòa thì thấy khôn xiết rõ, mỉm mỉm cười với bóng đen: “Học trưởng…”
Anh quay đầu lại nhìn, mau chóng mây đen cuồn cuộn bao phủ, anh quát mắng lên cùng với Diệp Thanh Hòa: “Không đến phép!” Thât quan yếu hiểu nổi! trên sao cô gái nào sinh hoạt cạnh anh khi nhận thấy Phạm Trọng phần lớn cười cười rất xinh đẹp như thế?
“Chào nhì người.” Phạm Trọng thân thiện cười một cái, cũng không hóng được mời, trực tiếp ngồi xuống.
“Ai mời ngồi thế?” Tiêu Y Đình xù lông, tín đồ này không có mắt nhìn sao? Chẳng nhẽ hắn ko biết sự thật mình không được hoan nghênh sao? Đừng tưởng anh được cho phép hắn kéo Nhị hồ nước trong công ty anh hôm sinh nhật Cẩm Nhi là một thù hận tiêu tan!
Cho dù Tiêu Y Đình có quát tháo như thế nào, Phạm Trọng vẫn ko nổi giận, vẫn luôn luôn mỉm cười, nụ cười vô hại, hệt như lá cây cối mát, khẽ xào xạc vào gió: “Tiểu Nhị, tôi sắp tới đi rồi.”
Ngược lại, trong phút giây Diệp Thanh Hòa cảm giác được chút âu sầu trên phương diện Phạm Trọng, vì thế cảm thấy hơi nặng nề chịu, cô hỏi Phạm Trọng: “Học trưởng Phạm, anh định đi đâu?”