Thông tin bài hát

Lời bài hát Có Thể Hay Không / 可不可以 – Trương Tử Hào

说好带你流浪 Shuō hǎo dài nǐ líulàng Đã nói là sẽ đưa em đi du ngoạn

而我却半路返航 ér wǒ què bànlù fǎnháng Nhưng anh lại bỏ cuộc giữa chừng

坠落自责的海洋 zhùilùo zìzé de hǎiyáng Chìm trong đại dương của sự tự trách

发现离不开你 fāxìan lì bù kāi nǐ Phát hiện không thể rời xa em

我开始决定回去 wǒ kāishǐ júedìng húiqù Anh quyết đời trở về

你已不在原地 nǐ yǐ bù zaiyùán dì Em đã không còn ở chốn cũ

我可以接受你的所有 wǒ kěyǐ jiēshòu nǐ de suǒyǒu Anh có thể chấp nhận tất cả

所有小脾气 suǒyǒu xiǎo píqì Tất cả những sự trẻ con của em

我可以带你去吃很多 wǒ kěyǐ dài nǐ qù chī hěnduō Anh có thể đưa em đi ăn rất nhiều

很多好东西 hěnduō hǎo dōngxī Rất nhiều đồ ngon

我可以偶尔给你带来 wǒ kěyǐ ǒu’ěr gěi nǐ dài lái Anh có thể thi thoảng mang đến cho em

带来小甜蜜 dài lái xiǎo tíanmì Mang đến cho em những sự ngọt ngào nho nhỏ

就像前几年那样 jìu xìang qían jǐ nían nayà̀ng Giống như những trước đây vậy

每天都会给你制造很多惊喜 měitiān dūhùi gěi nǐ zhìzào hěnduō jīngxǐ Mỗi ngày đều sẽ cho em rất nhiều bất ngờ

你的心伤 我能治愈 nǐ de xīn shāng wǒ néng zhìyù Vết thương lòng của em anh có thể chữa lành

我的快乐也只有你能给予 wǒ de kùailè yě zhǐyǒu nǐ néng jǐyǔ Niềm vui của anh cũng chỉ có em mới có thể mang đến

我们就别再分离 wǒmen jìu bíe zài fēnlí Chúng ta đừng rời xa nhau nữa nhé

可不可以 和你在一起 kěbù kěyǐ hé nǐ zài yīqǐ Anh có thể ở bên em được không

我们之间有太多回忆 wǒmen zhī jiān yǒu tài duō huíyì Giữa chúng ta có quá nhiều hồi ức

爱上了你 没什么道理 ài shàngle nǐ méishénme dàolǐ Yêu em thì làm gì có đúng hay sai

只是刚好情窦初开遇到你 zhǐshì gānghǎo qíngdòuchūkāi ỳu dào nǐ Chỉ là lần đầu yêu vừa hay gặp được em

不希望我的未来不是你 bù xīwàng wǒ de wèilái bu shì nǐ Không hy vọng tương lai của anh không phải là em

只愿意和你永远不分离 zhǐ yùanỳi hé nǐ yǒngyuǎn bù fēnlí Chỉ nguyện ý cùng em vĩnh viễn không rời xa

趁我还没有过保质期 chèn wǒ hái meiyó̌ugùo bǎozhìqī May mắn rằng anh vẫn còn cơ hội

趁你还愿意 chèn nǐ hái yùanỳi May mắn rằng em nguyện ý

三年的回忆 sān nían de huíyì Hồi ức ba năm

我如何抹去 wǒ rúhé mǒ qù Nếu anh có xóa đi

能不能再拾起 néng bùnéng zài shí qǐ Thì có thể một lần nữa lấy lại được không

永远在一起 yǒngyuǎn zài yīqǐ Mãi mãi bên nhau

还没有过期 hái meiyó̌u gùoqí Không có thời hạn

我们就别再分离 wǒmen jìu bíe zài fēnlí Chúng ta đừng rời xa nhau nữa

可不可以 和你在一起 kěbù kěyǐ hé nǐ zài yīqǐ Có thể ở bên em được không

我们之间有太多回忆 wǒmen zhī jiān yǒu tài duō huíyì Giữa hai ta có quá nhiều kỷ niệm

爱上了你 没什么道理 ài shàngle nǐ méishénme dàolǐ Yêu em thì làm gì có đúng hay sai

只是刚好情窦初开遇到你 zhǐshì gānghǎo qíngdòuchūkāi ỳu dào nǐ Chỉ là lần đầu yêu vừa hay gặp được em

不希望我的未来不是你 bù xīwàng wǒ de wèilái bu shì nǐ Không muốn tương lai của anh không có em

只愿意和你永远不分离 zhǐ yùanỳi hé nǐ yǒngyuǎn bù fēnlí Chỉ muốn cùng em vĩnh viễn không chia xa

趁我还没有过保质期 chèn wǒ hái meiyó̌ugùo bǎozhìqī May mắn anh vẫn còn cơ hội

趁你还愿意 chèn nǐ hái yùanỳi May mắn rằng em nguyện ý

可不可以 和你在一起 kěbù kěyǐ hé nǐ zài yīqǐ Anh có thể ở bên em được không

我们之间有太多回忆 wǒmen zhī jiān yǒu tài duō huíyì Giữa hai ta có quá nhiều ký ức

爱上了你 没什么道理 ài shàngle nǐ méishénme dàolǐ Yêu em thì làm gì có đúng hay sai

只是刚好情窦初开遇到你 zhǐshì gānghǎo qíngdòuchūkāi ỳu dào nǐ Chỉ là tình đầu vừa hay là em

不希望我的未来不是你 bù xīwàng wǒ de wèilái bu shì nǐ Không muốn tương lai của anh không có em

只愿意和你永远不分离 zhǐ yùanỳi hé nǐ yǒngyuǎn bù fēnlí Chỉ muốn cùng em vĩnh viễn không chia ly

Họ từng yêu nhau, từng có nhiều dự định cùng nhau, thậm chí còn chưa có bất cứ một câu chia tay nào giữa hai người.


1. May thu dọn lại tủ sách, thấy rơi ra từ trên kệ sách một tấm ảnh chân dung của một cô gái rất đẹp. Nếu như May không nhận lầm thì đó cũng chính là Đan, chủ shop chocolate trên đường Tô Hiệu mà lần trước Quân dẫn cô đến đó. May mím chặt môi, nắm tay một góc tấm ảnh để lộ sự sợ hãi đến yếu lòng. Những giọt nước mắt trong veo rơi xuống tấm ảnh đã xuất hiện một vài vết ố của thời gian.

Bạn đang xem: Chúng ta có thể ở bên nhau không giữa chúng ta có quá nhiều hồi ức


Một khoảng thời gian dài trước đây May đã lặp đi lặp lại những giấc mơ kỳ quặc, về một sự chia ly đau đớn dẫu cho khi giật mình tỉnh giấc, nhận ra tất cả những gì diễn ra chỉ là hình ảnh trong mơ thì cảm giác đọng lại trong tim vẫn rất rõ ràng. May bắt đầu sợ mất Quân, sợ không thể níu được anh ở bên cạnh mình, yêu thương mình như những ngày trước đây nữa. Cầm tấm ảnh của Đan trên tay, nhìn vào nét cười duyên dáng của cô ấy, May chỉ lẩm nhẩm như tự thôi miên bản thân, tự bằng lòng với lời xin lỗi của mình. May xin lỗi một cách vô thức, xin lỗi vì đã rút tấm ảnh Đan từ trong ví của Quân, xin lỗi vì đã nói với Quân rằng điện thoại của anh bị thất lạc sau vụ va chạm buộc anh phải sử dụng một số liên lạc khác hoàn toàn. May đã cố ý để biến Quân thành một con người khác mất sạch vốn liếng từ quá khứ. Tất cả chỉ vì cô yêu anh từ cái nhìn đầu tiên.
May dành một ngày dài giam mình trong phòng và nhớ lại chuỗi ngày quen Quân. Cô bắt đầu đào sâu chuỗi kỉ niệm, những ngày ngọt ngào hạnh phúc và mát lành như một miền đất hoang vắng chỉ có riêng hai người. Anh là một chàng trai quá sức hoàn hảo. Mặc dù gặp nhiều bất trắc trong việc tìm lại quá khứ của mình, song anh vẫn luôn luôn lạc quan, cố gắng đi tìm công việc mới để bắt đầu vào một guồng quay mới. Trong guồng quay hằng ngày của Quân có sự xuất hiện của May. Cho đến trước khi nhận được kết quả thông báo về chuyến đi du học, May vẫn nghĩ cô và Quân sẽ không gặp bất trắc nào trong việc đến với nhau. Quân yêu May và không e dè thể hiện điều đó với cô, với bạn bè và cả mẹ của cô.
Nhớ đến cuộc hẹn với Quân vào lúc chiều sau khi cô thông báo sắp xếp công việc xong xuôi, anh sẽ qua nhà đón cô lên bờ hồ cùng đi ăn và lượn lờ một vài shop quen nào đó. May vội vã chạy đến Love Chocolate – tên shop chocolate handmade mà Đan làm chủ quán. May nghĩ, cô có nhiều hơn một câu chuyện để kể cho Đan nghe. Dù May yêu Quân, nhưng cô là người sai lầm từ những ngày đầu tiên, cô nên thú nhận mọi chuyện. Khi bạn yêu thương một ai đó, bạn sẽ thấy đồng cảm với một người cũng dành tình yêu cho người ấy. Mặc dù không đứng cùng chiến tuyến, mặc dù cảm giác phải tranh giành rất khó chịu. Nhưng không thể không thừa nhận, tình yêu của những cô gái vẫn luôn nồng nàn và mãnh liệt, đặc biệt là khi cô ấy vẫn còn chờ đợi anh người yêu sau hơn một năm trời không có bất cứ một liên lạc nào. Sự chờ đợi dài dằng dẵng ấy quả thật rất đáng được ngưỡng mộ.
Khi May đứng bên ngoài cửa quán có thể nghe thấy rất rõ câu nói của Quân. Qua khe cửa hẹp, May nhìn thấy cảnh tượng Quân níu lấy bàn tay Đan, chờ đợi một câu trả lời từ cô. May không định hình được cảm xúc của mình lúc này, lồng ngực tức tối như muốn nổ tung, trái tim bé bỏng nhảy nhót liên hồi, trên mi tràn những giọt nước mắt nóng hổi. May mím môi, cầm chặt tấm ảnh Đan trong tay.

Xem thêm: Top 7 Phần Mềm Ghi Chữ Trên Ảnh Tốt Nhất Trên Iphone, Android


*

2. May lui khỏi quán vì muốn tránh gặp mặt Quân. Sau đó nhắn cho anh một tin báo bận để hủy cuộc hẹn. Cô tự mình đến The Lamoda, lên tầng bốn và ngồi góc bàn ngoài ban công như thường lệ, tự gọi cho mình một capuccino và nhâm nhi vị cô đơn len khẽ trong trái tim bỏng rát. Một trái tim khờ khạo yêu thương để rồi bị tổn thương bởi chính tình yêu của mình. Nếu như ngày ấy May không cố chấp, Quân có đem lòng yêu May như bây giờ hay không? Giữa Quân và Đan từng có một quãng thời gian bên nhau, hẳn rằng họ cũng đang hạnh phúc. Bằng chứng là trong ví Quân luôn có ảnh của Đan. Vậy thì May dù vô tình hay cố ý, đều trở thành người thứ ba xen giữa hai người. Lý trí và con tim liên tục đưa ra những lý lẽ mơ hồ để tranh đấu. Cuối cùng, càng tranh đấu càng mỏi mệt, cái May cần không phải là một câu trả lời yêu hay không yêu từ Quân, cũng không cần một câu trả lời đúng hay sai cho hành động từ quá khứ. Câu trả lời mà cô cần là liệu rằng cô có góp đủ can đảm để buông tay Quân hay không? Buông một món đồ mình rất thích, dù chẳng phải của mình, cũng đã là một việc làm khó. Huống hồ đằng này lại là buông tay một người mà mình rất yêu!
Tối dần, trời buông gió, màn giương giăng đậu khẽ trên những nhánh cây phía ngoài ban công quán. Những khung đèn gỗ nhỏ cũng thắp sáng bằng thứ ánh sáng vàng ấm áp quen thuộc, khẽ đung đưa theo từng đợt gió thổi từ phía bên ngoài. May so vai vì lạnh. Lúc chạy khỏi Love Chocolate cô đã đi thẳng đến đây chỉ với một váy maxi mỏng mà quên không mang theo áo khoác. Đưa tay lên xoay vần cốc capuccino đã nguội ngắt từ bao giờ, May chậm chạp thở dài, lại nhìn xuống lòng đường đang lấp lánh nhiều thứ sắc màu xanh đỏ từ các biển hiệu quảng cáo giăng đầy hai bên vỉa hè. Cô chợt nghĩ, Hà Nội đẹp đến thế, có Đan dịu dàng đến thế, Quân còn không thể hạnh phúc sao?
- Hóa ra là trốn anh ở đây. Lạnh thế này còn ngồi đây một mình đến bao giờ?
Quân choàng lên vai May áo vest của anh, đồng thời kéo ghế ngồi phía đối diện với cô, Quân nắm lấy bàn tay đang đặt trên mặt bàn kính siết khẽ. Khi nhìn thấy May ngạc nhiên vì sự xuất hiện của mình, anh nhoẻn cười.