Đoạn clip một chũm bà U.90 vừa lãnh lương hưu ngay thức thì đi khắp xóm tìm cháu nội khiến cho tiền được dân cư mạng chia sẻ ào ạt vày quá dễ thương. Mẩu chuyện phía sau khiến cho nhiều fan không khỏi nóng lòng vị tình cảm bà cháu.


Cháu nội U.40 vẫn được bà… cưng

video được người con cháu là anh Nguyễn Hữu Tiến (31 tuổi, ngụ TX.Từ Sơn, Bắc Ninh) chia sẻ lên trang cá thể với cái trạng thái dễ thương: “Cụ tất cả lương! Cụ phải đi tìm “bơm máu” cho con cháu bằng được mới chịu cơ!”. đoạn phim dài hơn 1 phút, ghi cảnh một cụ bà cầm nhiều tờ tiền mệnh giá chỉ 200.000 đồng đang đi search cháu. Thấy bà nội mình, người con cháu trai đi xe thiết bị tiến tới giục bà về nhà, còn bà thì lụi cụi đi về phía cháu, tay dúi xấp tiền vào người cháu, bảo: “Bà cho tiền!”. Khi con cháu trai cố gắng từ chối, bảo bà cứ giữ mà sử dụng về sau, rồi mắng yêu: “Cầm đi! ko bà đánh rơi hết! Bà lấy mấy trăm bà ăn quà, còn lại bà cho. Nhiều bà không có!”. Thấy bà kiên quyết, người cháu vội chạy xe cộ về nhà.

Bạn đang xem:

*

Clip cụ Măng mang đến tiền con cháu trai khi vừa nhận lương hưu được phân tách sẻ giường mặt

Chưa đầy 1 ngày đăng tải, bài viết nhận về gần 15.000 lượt thích, bình luận và chia sẻ bên trên nhiều nền tảng. Nhiều người thả “mưa tim” đến tình cảm bà cháu quá đỗi ngọt ngào này, cũng bao gồm người liên tưởng tới câu chuyện của ông bà mình. Trung khu sự với Thanh Niên, anh Tiến mang lại biết cụ bà vào đoạn clip chính là bà nội của mình, cụ Trần Thị Măng (87 tuổi).

CLIP: Dễ thương chuyện bà nội U.90 lãnh lương hưu liền đi khắp thôn tìm con cháu cho tiền
NVCC

Theo lời kể của anh, hôm đó cụ bà vừa lãnh được lương hưu hơn 1 triệu, sau đó bà giữ lại vài trăm để dùng, số tiền còn lại bà search anh để cho.

“Từ nhỏ tôi đã sống với bà rồi, lại là con cháu đích tôn trong nhà cần bà thương lắm. Bình thường, hễ tất cả chút tiền là bà cũng giỏi cho bé cháu trong công ty vài chục cài bánh ăn, không phải chỉ mỗi bản thân tôi. Đợt này bà lãnh nhiều, vừa lãnh chấm dứt là bà tra cứu tôi để vì thế lúc đó thực sự trong tim tôi xúc động, thương bà vô cùng!”, người cháu tuổi U.40 bày tỏ lúc nhớ về câu chuyện của bà hôm đó.

*

Anh Tiến (chú rể) sống với bà nội (cụ bà đang ngồi) từ nhỏ yêu cầu vô thuộc gắn bó với tình cảm đặc biệt mang lại bà

mặc dù trong đoạn video clip anh không nhận tiền, tuy nhiên anh cũng kể sau đó, bà đã tìm kiếm đến tận công ty anh để gửi. Thấy bà nhất quyết, anh cũng đành nhận để bà vui nhưng tự hứa sẽ cài đặt nhiều món để về bồi bổ mang đến bà.

Hạnh phúc khi còn bà bên cạnh

Từ nhỏ đã sống thuộc bà nội, tuổi thơ của anh Tiến là những mon ngày được gắn bó với bà, được bà quan liêu tâm, yêu thương. Lớn lên, anh cưới vợ, ni đã có 3 người bé nhưng trong mắt bà anh vẫn là một đứa con cháu dễ thương, nhỏ nhỏ nhắn năm nào, vẫn thân yêu anh hết mực. Dù đã lập gia đình cùng dọn ra riêng, nhưng nhà anh Tiến chỉ biện pháp nhà bà vài trăm mét. Mỗi ngày, anh vẫn dành riêng thời gian thanh lịch thăm nom, chăm sóc bà. Hiện cụ Măng đang sống cùng tía mẹ ruột của anh Tiến với gia đình em trai anh, được các thành viên chăm sóc, phụng dưỡng hết sức chu đáo.

Poll TNO Cảm xúc của bạn như thế nào khi xem đoạn phim bà nội cho tiền cháu trai?

“Với tôi cũng như tất cả những thành viên vào gia đình, thật may mắn và hạnh phúc khi còn có bà bên cạnh, còn được bà yêu thương thương đến thế. Tôi trân trọng từng phút từng giây còn được ở cạnh bà. Bà nội là tấm gương sáng sủa để bé cháu noi theo, với cũng là động lực để tôi sống tốt, trở thành niềm tự hào của bà, không để bà phải lo lắng vì chưng điều gì”, anh Tiến bộc bạch.

*

Người con cháu trai cũng đến biết cụ Măng có 6 người bé (4 gái, 2 trai) cùng gần 30 cháu, chắt, chít. Bà hết sức quan tâm, yêu thương con cháu, ngược lại, các con, những cháu cũng hy vọng cụ sống lâu trăm tuổi, vui vầy tuổi già bên đại gia đình.

Cụ Măng cũng nói rằng ở độ tuổi này, bà cũng không tiêu pha gì nhiều. Khi có tiền, bà cũng muốn cho những cháu để những cháu dùng vì chưng chúng còn trẻ, còn nhiều thứ phải lo. “Cứ thấy con cháu mình sống vui, sống hạnh phúc là tôi cũng vui theo. Tuổi này chỉ muốn có thế. Các cháu chăm tôi khéo quá đề xuất tuổi này tôi vẫn mạnh khỏe!”, bà cười giòn.

Thật cực nhọc để làm lơ những điều không tốt bà nội đã giành cho gia đình tôi. Dẫu vậy, bà vẫn chính là bà, bà vẫn chính là người sinh ra cha tôi, nuôi nấng cha và ở chúng tôi ngày tôi còn chủng loại giáo. 

Bố tôi là con trai út. Ngày cưới bà mẹ về, bố vẫn tay trắng, chẳng bao gồm gì. Bà nội chia cho phụ huynh tôi một phần đất để xây nhà ở ở. Vậy là gia đình tôi thông thường với bà một miếng sân, một miếng vườn. Chuyện mẹ ck nàng dâu vốn chẳng mấy bên hoà thuận. Bà nội và mẹ tôi xích mích những chuyện. Ấy nỗ lực mà vẫn có những giây phút hai fan ngồi chuyện trò cùng nhau vui vẻ, vậy là trung ương trí non nớt của tôi cho rằng mọi chuyện phần đa bình yên, chẳng ai là người đáng giận.

Sau này to lên tôi new hiểu, bà nội vô lí cùng vị kỉ. Bà không những thiên vị nam nhi mà còn thiên vị con cháu trai. Bà chuyên bẵm, giành phần ngon mang lại em bọn họ tôi, luôn bênh vực nó, còn mẹ tôi bị ra rìa dù công ty chúng tôi kém tuổi đứa em đó. Chuyện có lẽ rằng chẳng to tát gì tuy vậy lại là vết cứa dung nhan bén thấu tim đứa trẻ em ngây dại new lên năm. Hầu như tị hiềm thuở thơ dại lớn lên rồi cửa hàng chúng tôi cũng chẳng nhằm bụng đến. Dù vậy, chếch mếch lại tới từ những điều khác. Trong vườn cửa nhà tía trồng được vài ba cây ăn quả. Hồi còn bé, công ty chúng tôi hay lén bà hái trộm ăn. Những lần phát chỉ ra bà lại mắng chị em công ty chúng tôi không thương tiếc. To lên rồi, bận học, bận chơi, chúng tôi chẳng còn từng nào thời gian cân nhắc cây trái vườn cửa nhà. Một ngày tôi ra vườn, đột phát hiện tại cây na không đúng trĩu trịt, tôi reo lên thích thú như hồi còn thơ, khoe với chị tôi về các quả na sắp mở mắt. Nụ cười trở lại thời xưa ấy chẳng được bao lâu thì tôi thấy bà hay ra vườn nhiều hơn thế và nghe chị nói bà bảo tôi trong cả ngày nạp năng lượng mà còn mang bộ. Tôi chỉ cười, chưa bao giờ nói sao. Bấy tiếng tôi new hiểu, bởi sao các cô những bác lại ko ưa bà mẹ tôi, không ưa mái ấm gia đình tôi mang đến thế. Tôi không quý cô nội.

Đến giờ, khi là 1 trong những cô rạng rỡ vừa bước qua tuổi mười tám vẫn còn đấy ích kỉ và không hiểu biết chuyện, tôi vẫn chẳng chịu nhún dường điều gì. Tôi tuyệt lên than vãn với bà ngoại về các tật xấu của bà nội. Trái ngược với bà nội, bà nước ngoài tôi là người bà giỏi vời. Bà luôn luôn nghĩ cho con cháu, sinh sống hi sinh cùng nhường nhịn. Bà ngoại yêu cả mái ấm gia đình tôi, còn bà nội chỉ yêu bạn dạng thân bà. Tôi vẫn nghĩ cụ và không thể nào ngó lơ số đông điều tồi tệ bà nội đã từng khiến cho ra.

*

Mấy thời nay thời huyết oi bức cho nghẹt thở, bà nội nói bà giận dữ trong người, công ty tôi đuối hơn đề nghị bà lên nằm nhờ. Bà nằm cả ngày trong công ty tôi, về tối ngủ cùng tôi. Vớ nhiên, tôi thấy tức giận về điều này. Tôi bắt đầu suy diễn. Mới hôm đầu lên bên tôi bà còn khoẻ mạnh, sáng hôm sau đã nằm mệt mỏi lả, về tối hôm đó tôi lại thấy bà nói cười cợt sang sảng. Trong cả khi thời tiết ban đầu dịu đi bà vẫn chẳng chịu đựng về nhà mình. Tôi lì lợm, chạy đến nhà bà nước ngoài vào hôm nóng bức nhất. Tôi mong muốn xem trời nắng nóng đến như nào và tại sao bà ngoại tôi chịu đựng được nhưng mà bà nội lại phải vào trong nhà tôi mấy ngày nay. Quả tình trời oi bức cho bực mình. Tôi ngủ ko được lâu cùng không được sâu giấc như sống nhà.

Xem thêm: Tuyển tập những bài hát bằng tiếng anh hay nhất mọi thời đại

Tôi nằm đề cập với bà nước ngoài tôi chuyện bà nội lên đơn vị tôi kiêng nắng, lại thở than rằng cảm giác hơi kì lạ. Bà ngoại tôi đã chạm mặt bà nội tôi mấy lần, bà nước ngoài là bạn tinh ý, tỉ mỉ yêu cầu khá hiểu tính bà nội tôi. Bà ngoại chả biết tôi thấy nặng nề chịu, nếu không bà đã mắng mang đến tôi một trận. Bà bình luận sau mấy câu đề cập lể của tôi: “Bà nào nhưng mà chẳng thương con thương cháu. Già rồi thì mong muốn nhờ nhỏ nhờ cháu. Nuôi nhỏ khôn to bao năm mà lại nó không ngó ngàng gì tới tôi cũng bực mình lắm chứ.”

Bà ngoại lại đề cập chuyện ngày trước:”Hôm cậu về mà lại nhà mày mời bà với cậu xuống nạp năng lượng cơm đấy là bà bực phụ huynh mày lắm. Bà nội ở sát ngay đấy cơ mà thịt vịt ko mời bà nội lên ăn cơm cũng ko thấy mang biếu chén thịt mang lại bà nạp năng lượng cơm trước. Lúc bà xuống mời bà nội ngươi lên nạp năng lượng cơm là bà nội mi giận lắm. Bữa cơm bình thường thì thôi chứ thi thoảng gồm món gì ngon mà bà nội ở sát ngay đó là phải biếu bà nội biết chưa? Bà về bà mắng mẹ mày một trận đấy.” Tôi nằm im, chẳng dám nói gì. Bà ngoại nói đúng. Dẫu sao bà nội cũng là người sinh ra ba tôi, là tín đồ trông nom tôi ngày nhỏ. Bà nội ko chu đáo, cũng tương đối ích kỉ dẫu vậy bà nội đang giành những điều tốt đẹp cho gia đình tôi. Tôi sẽ chẳng nghĩ đến những điều đó, chỉ châm bẩm vào hành động xấu của bà nội. Tôi bắt đầu là người đáng trách rộng cả.

Hôm ni bà nội vẫn ngủ bên tôi. Khi tía tôi tắt tivi đã và đang hơn mười một giờ. Cho dù còn lợn cợn vào lòng, tôi đã ngồi nghịch điện thoại cũng phải chạy sang mắc màn đến bà nội ngủ. Tôi vẫn chưa thật sự làm lơ hết những xem xét tiêu cực về bà nội nhưng tôi đang nỗ lực nhắc nhở mình có tác dụng tròn nghĩa vụ một đứa cháu. Tôi nghĩ, trưởng thành là luôn quan trung tâm lo nghĩ cho phần nhiều người ngay cả khi có quan hệ không xuất sắc với fan ấy. Sớm mai tôi sẽ núm không lăn qua lăn lại có tác dụng bà nội thức giấc giấc, vày bà nội chẳng ngủ được nhiều...