Hãy cứ kiên trì thương, kiên trì yêu một người; dù cho có đôi lúc người kia không thỏa mãn những hy vọng ước con nít của bạn. Vì chưng vì, đặc trưng không bắt buộc là nói theo lời bạn có nhu cầu nghe, cơ mà là lắng nghe tất cả những điều bạn có nhu cầu nói.

Bạn đang xem: Anh có nhớ em không

***

(Dành bộ quà tặng kèm theo sinh nhật anh và tặng những tình thương xa)

Cô ham mê nhất thiết yếu là xúc cảm này, ngồi thư thả trong tiệm cà phê, nhìn nhìn những người dân xung quanh, có đôi khi là quan cạnh bên những cặp đôi bạn trẻ đang tán tỉnh và hẹn hò và bỏng đoán về gần như xúc cảm ẩn chứa phía bên trong mỗi câu chuyện.

*

Từ lúc mới bước vào đó cô đã chăm chú đôi nam phụ nữ ngồi bàn đối diện, nam giới trai ngồi hướng mắt về phía cô, đôi lông mày đã nhíu lại lắng nghe nữ giới nói. Nhìn xúc cảm trên khuôn mặt chàng trai trẻ, cô đoán chừng bạn gái anh vẫn giận dỗi điều gì đó. Bất giác, cô cảm thấy yêu thích lẫn chút tò mò. Quan sát kĩ rộng một chút, cô nhị thấy đôi vai thon nhỏ xíu của cô gái, mái tóc lâu năm buông xõa, bàn tay đang dính vào cánh tay quý ông trai, lắc dịu như hóng đợi, nài xin câu trả lời. Giọng quý ông trai đột nhiên cất lên, gồm chút mệt như sau một chuyến hành trình dài:

- nắm em nghĩ do sao anh lại ngồi đây?

- tuy vậy mà, nói nhớ em chẳng nhẽ cực nhọc đến như vậy?- cô nàng trẻ phụng phịu.

- quan trọng đặc biệt gì lời nói... - đàn ông trai bao gồm chút bực tức nhưng vẫn ân cần đáp lại.

- tuy vậy em mong muốn biết.- cô bé kiên trì chất vấn

- Nhớ, ghi nhớ nhớ. - con trai trai đáp nhanh

- Đấy, đơn giản dễ dàng mà. - Giọng cô nàng trẻ tràn đầy sự thỏa mãn nhu cầu cùng tiếng mỉm cười trong trẻo.

Đang ngẩn ngơ chú ý đôi người thương nói chuyện, vô tình ánh nhìn chàng trai lướt dịu qua cô. Chột dạ, cô nâng nhanh ly cà phê lên uống. Nhấp một ngụm nhỏ dại như khỏa lấp cảm xúc nghe trộm, cô đột khựng lại do vị cà phê thật đắng. Nhìn ly cà phê trên tay, lời chàng trai chạm rất mạnh tay vào trái tim, cô vô thức ngước lên nhìn con trai trai lạ lẫm ấy, bỗng nhiên hiểu ra rất nhiều thứ...

---------

Kí ức xưa như những thước phim lờ lững hiện ra rõ trước đôi mắt cô, từng chút từng chút một. Cô nhớ, ngày xưa lúc ngẫu hứng cô cũng thường luôn luôn miệng hỏi anh gồm nhớ cô không. Mọi khi nhắn tin xuất xắc trò chuyện, câu trước tiên của cô hầu như là " anh bao gồm nhớ em không?" Lần nào thì cũng vậy, anh đa số chỉ mỉm cười hoặc giữ hộ cô hình icons ngộ nghĩnh. Bao gồm lần cô vậy chấp hỏi tới cùng, mong muốn anh trả lời có đến qua chuyện; anh cũng chỉ bảo " nghĩ nỗ lực nào em vui là được". Cuối cùng cô vẫn thảm bại anh. Cô chũm chấp, anh còn cố kỉnh chấp hơn khiến cô không khỏi ấm ức.

Cô lại nhớ gồm lần cô và anh chát. Hôm đó khôn xiết muộn rồi, cô hẹn các bạn rồi lại sở hữu việc buộc phải đi. Thời gian về đơn vị vội mở laptop lên, cô thấy nickname anh còn sáng. Chưa kịp buzz anh sẽ vội nhắn:

- Em về rồi à? tất cả mệt không?

- lưu giữ em ko ngủ được? - Cô lại cương ngạnh hỏi.

- Đã ăn gì chưa? - Anh không trả lời lại hỏi chẳng liên quan.

- Sao ko trả lời câu hỏi của em? - Cô lì lợm chất vấn

- :))

Tranh luận một hồi anh bảo:

- Thôi muộn rồi anh đi ngủ đây. Lúc này mệt quá

- Vậy thôi từ bỏ mai ngủ nhanh chóng đi. Ai bắt thức đâu mà thức có tác dụng gì.- Cô lại con nít nói dỗi.

Cửa sổ chat đứng lặng trong chốc lát. Cô biết anh vẫn chưa tắt máy, nhưng thoải mái và tự nhiên lại ko gõ gì khiến cho cô gồm chút chột dạ. Một thời điểm sau hành lang cửa số chat hiện nay lên mẫu chữ của anh:

- đặc biệt gì lời nói. Anh vẫn tại chỗ này đấy thôi. Ngủ đi, anh mệt, mai nói tiếp...

Thế rồi anh out. Cô hẫng một nhịp.

Cô đột ghét internet, ghét dòng chào vô tình của mạng.

Cô giận anh mấy ngày liền....

-----------

Bây giờ, ngồi phía trên nhớ lại về chuyện đó, cô bỗng thấy mình thật trẻ con. Nếu không nhớ cô, hà tất phải ngồi mang lại tận sáng sủa chỉ để hiểu xem cô đang về đơn vị chưa? còn nếu như không nhớ, phải gì cứ lúc cô điện thoại tư vấn anh đầy đủ có. Còn nếu không bận tâm, dù là rất bận nhưng chỉ cần cô nên gấp, anh đầy đủ thu xếp các bước để góp cô xử lý... Quá trình của anh bận buổi tối mắt đến ăn cũng ko kịp, tuy thế anh thà ngủ ít đi một chút ít chỉ để gia công thùng rác của cô thêm một giờ đồng hồ cho hồ hết thứ găng không đầu không cuối cực kì nhảm nhí trong cuộc sống hàng ngày của cô.

Còn nữa, phần lớn cuộc điện thoại cảm ứng thông minh đường dài lúc biết cô ốm; gần như tin nhắn an ủi mọi khi cô buồn; cả số đông dòng thông báo đang chỗ nào vì biết cô lo lắng... Tất cả những điều đấy, số đông điều anh tạo cho cô; nếu không hẳn là bởi vì nhớ... Vậy mà, trước đây cô hầu hết không nhận thấy những điều nhỏ dại nhặt như thế. Vậy mà, cần đợi cho đến khi nghe câu hỏi của chàng trai trẻ cơ với bạn gái của mình: "Em nghĩ vị sao anh lại sinh sống đây?" cô mới nhận ra những yêu thương...

Trái tim cô đột nhiên như thắt lại, lồng ngực mong vỡ oà... Nếu bao gồm thể, từ bây giờ đây cô chỉ hy vọng chạy đến mặt anh, đứng trước phương diện anh. Đúng vậy, cô không muốn hỏi tại sao, cũng không hỏi anh bao gồm nhớ. Cô sẽ không còn nói gì cả. Chỉ dễ dàng và đơn giản là quan sát vào đôi mắt ấy; chú ý vào tận sâu tâm hồn ấy. Cô có một niềm tin mãnh liệt; rằng chỉ việc đối diện anh thôi; cô vẫn hiểu được phần nhiều yêu thương đong đầy... Với như thế, yêu cầu gì đâu một lời nói.

Vô thức cô đưa góc nhìn cô gái, đoán tuổi cô bé cũng chỉ như bản thân năm xưa. Tự nhiên cô hy vọng đến bên bàn đối diện, nói với cô gái ấy rằng hãy chuộng như vậy, chẳng buộc phải anh ý sẽ ở ngay lập tức trước mắt kia sao. Thay bởi vặn vẹo hỏi bao gồm nhớ, hãy nói rằng cô vô cùng nhớ anh, và chỉ cần anh ấy vẫn luôn luôn ở đây, nắm là đủ.

Nhấp nốt ngụm coffe đã nguội lạnh, cô mỉm cười cợt với thiết yếu mình: „Ừ nhỉ, chỉ cần hàng ngày vẫn có người lắng nghe cô nói nhớ, cụ là được"

vì chưng nỗi nhớ của em vô tình đi lạc, mãi loay hoay và mắc kẹt bóng hình anh nghỉ ngơi đó. Bắt buộc lần này, chỉ độc nhất lần này, em ao ước hỏi, anh có đang ghi nhớ em không?


Nỗi nhớ vốn dĩ vô hình nhưng mạnh mẽ, quyết liệt khôn cùng anh ạ. Em thấy nó thành hình, rồi lớn dần trong em tự cơ hội nào ko hay.
Có thể là vào một time nào đó, của một ngày xa xôi như thế nào đó, thuộc mùa cũ đã trôi qua, vô tình em gặp anh, cảm mến anh, rồi tự nhiên nhớ anh thôi.
Em vẫn nghĩ những nỗi nhớ vu vơ, dành cho một ai đó vu vơ, cũng sẽ nhanh trôi như một chiều nắng mỏng với gió chẳng nhiều.
Nhưng em lầm rồi, nỗi nhớ anh cứ kỳ kỳ làm thế nào ấy. Nó dẻo dẳng, khi mềm mại xung quanh quẩn vào em, khi thít chặt con tim đến nhói. Anh nói xem, nó bao gồm lạ lùng không?
Em biết rằng cách duy nhất để xua đuổi nó đi là gặp anh nhiều hơn. Hẳn là vậy. Có gặp rồi mới được tận mắt nhìn, tận mắt dõi theo, trung khu trí không phải tưởng tượng tưởng tượng, rằng anh từ bây giờ đi đâu, làm gì, mặc gì, ăn gì, thậm chí... Nghĩ gì.
Em ko đủ can đảm để nói thẳng ra rằng vị nhớ anh buộc phải em mới tìm bí quyết gặp. Nhưng em đủ sức gom mang lại đầy dũng khí chỉ để... Ngắm chú ý anh từ xa.
*
Phải, em thật ngốc, nhưng biết làm sao khi đứng trước mặt bạn bè cứ trở phải lớ ngớ, vụng về? Em cũng muốn tự tin như ai kia cười nói với anh, cũng muốn được trêu đùa thuộc anh, muốn được lại gần anh cho dù chỉ là gần anh hơn một chút. Nhưng em cứ sợ, cứ miên man, càng nghĩ lại càng sợ, càng sợ lại càng đứng bí quyết xa anh. Mà, càng xa thì sẽ càng nhớ.
Phải, em trẻ con, ngô nghê với trao yêu thương thương đi vụng dại. Nhưng em biết rõ, rằng anh sẽ chẳng quan tiền tâm, mặc dù anh biết cũng chẳng mảy may để ý. Anh vẫn ở đó, vẫn tồn tại, vẫn thường trực, khiến em chỉ còn phương pháp tự thắp lên hy vọng rồi khum tay giữ mang đến ngọn lửa cỏn nhỏ đừng tắt.
Em sẽ ngoan mà, nhớ anh nhưng nhớ rất hiền, dù khóc cũng ko mếu với nấc to.
Em sẽ ngoan mà, nhớ anh nhưng sẽ nhớ rất khẽ với thật êm, cho dù anh gồm thấy phiền hay không thì cũng ko để anh nhận ra rồi khó chịu.
Em biết, nhớ anh khi chưa được sự đồng ý của anh là em vô lý, bao gồm phần cứng đầu cứng cổ, nhưng tim em cũng mềm, cũng ngoan nữa, yêu cầu sẽ gắng sức nồng nàn với duy nhất láng hình anh ở đó.

Xem thêm: Cách Lọc Friend Ít Tương Tác Trên Facebook Năm 2023, Lọc Bạn Bè Không Tương Tác


Thế nên, anh cứ yên tâm ngụ ở trái tim em. Với nhân một ngày trời không thật đẹp, nắng ko thật vàng, em cũng chưa thật ngoan, nhưng chổ chính giữa trạng anh lại đủ vui thì đến em hỏi anh một câu thôi nhé!
*

trụ sở hà nội

Tầng 21, tòa bên Center Building, Hapulico Complex, hàng đầu Nguyễn Huy Tưởng, p Thanh Xuân Trung, quận Thanh Xuân, Hà Nội.Điện thoại: 024 7309 5555, trang bị lẻ 370.

xem bạn dạng đồ

trụ sở tp.hồ chí minh

Tầng 4 Tòa nhà 123, 123 Võ Văn Tần, phường 6, quận 3, Tp. HCMĐiện thoại: 028. 7307 7979

xem bạn dạng đồ

Tầng 17, 19, 20, 21 Tòa nhà Center Building - Hapulico Complex, tiên phong hàng đầu Nguyễn Huy Tưởng, Thanh Xuân, Hà Nội.

Giấy phép thiết lập trang tin tức điện tử tổng thích hợp trên mạng số 2215/GP-TTĐT vì chưng Sở tin tức và Truyền thông tp. Hà nội cấp ngày 10 tháng tư năm 2019