Nước trong quá thì không tồn tại cá, bạn xét nét quá thì không tồn tại bạn. Đây là câu thành ngữ được bắt đầu từ “Hán thư – Đông Phương Sóc truyện”. Ý nói rằng nước mà lại sạch thừa thì cá quan yếu nào tồn tại được; tín đồ mà yêu cầu tín đồ khác ngặt nghèo quá thì cũng không ai rất có thể làm bạn.

Bạn đang xem: Nước trong quá không có cá


Biển không chê sông nhỏ tuổi mà thành lớn, núi không chê khu đất thấp cơ mà thành caoChừa lại đường lui cho tất cả những người khác là thiện đãi bản thân mình

Nước trong thừa thì không có cá, tín đồ thanh quá cao thì kẻ khác khó gần

Người thanh quá cao thì kẻ khác khó khăn gần, Đạo cao quá fan thường nặng nề dung nạp. Vì vậy cao nhân rất có thể nắm được và lại buông được; rất có thể hạ xuống được mà cũng rất có thể nâng lên được. Đôi khi biểu hiện là ở chỗ nào cũng tất cả mặt; dẫu vậy thoắt loại lại không thấy đâu cả.

Thành ngữ cổ tất cả câu: “Đại trí nhược ngu, đại dũng nhược khiếp”, kẻ tài trí giả như đần độn dốt, kẻ quả cảm giả như kinh sợ. Lão Tử cũng giảng: “Đại âm vô thanh, đại tượng vô hình”, tiếng phệ ầm ầm như không tồn tại tiếng, hình bự hiện ra như không tồn tại hình.

Khổng Tử giảng “Ba fan cùng đeo vớ có fan là thầy ta”, đó là dạy con tín đồ phải nhìn cho chỗ khuyết thiếu hụt của mình; ưng thuận mỗi người đều phải có ưu điểm với sở trường; mỗi người đều đáng giá đựng người không giống tôn trọng với học tập. Đừng vượt xét nét so với người khác; tâm to lớn như hải dương dung nạp trăm sông, vậy thì mọi người tự nhiên và thoải mái sẽ tụ hội quanh ta mà không cần phải dùng đến thủ thuật đặc biệt nào cả.

Biển không chê sông nhỏ tuổi mà thành lớn, núi ko chê khu đất thấp cơ mà thành cao

Trong phái nam Hoa tởm có đánh dấu một câu chuyện ngụ ngôn như sau: Xưa gồm một bậc thầy đi du ngoạn qua rất nhiều quốc gia. Trong quá trình này, từng có khá nhiều người tìm tới để ý muốn được bái làm thầy mình. Trong các số ấy có một tín đồ nước Lỗ tên gọi là Thúc sơn Vô Chỉ. Thúc sơn Vô Chỉ bởi vì vi bất hợp pháp luật đề xuất bị xử tội chặt một chân. Sau khi gặp mặt đoàn xe pháo của bậc thầy kia, anh ta một mực đi theo sau; ước muốn được bái kiến.


*
Nước trong quá thì không tồn tại cá, người tự quá cao thì không có bất kì ai muốn sát (ảnh SOH)

Sau lúc Thúc tô Vô Chỉ được bái kiến, bậc thầy ấy nói cùng với anh ta rằng: “Anh thao tác không cẩn thận, cần đã tội ác bị chặt mất một chân. Mặc dù hiện trên anh tìm được đến ta, nhưng chẳng thể bù lại được tội ấy; thay thì bổ ích lợi gì?”

Thúc tô Vô Chỉ trả lời: “Tôi chỉ do không nắm rõ đạo lý nên mới mắc sai lạc để bị tội; bị chặt mất một chân. Bây chừ tôi tìm về ngài là bởi vì tôi vẫn còn có thứ cừ khôi hơn chân; tôi hy vọng bảo toàn nó. Trời không ở đâu là không bít phủ, vạn vật đầy đủ được khu đất nâng đỡ. Tôi vốn coi ngài như là Trời Đất; nhưng ngờ đâu ngài lại có thái độ như thế này”.

Nước trong thừa thì không tồn tại cá, tín đồ tự cao quá thì không ai muốn gần

Bậc thầy tê nghe xong xuôi lời ấy thì cực kì xấu hổ. Ông nói cùng với Thúc đánh Vô Chỉ rằng: “Ta thực thụ là nông cạn, tiên sinh sao chẳng ngồi xuống; xin tiên sinh hãy nói những đạo lý mà tiên sinh biết; ta sẽ hết sức nghiêm cẩn lắng nghe”. Nhưng Thúc sơn Vô Chỉ chẳng lưu ý gì mang lại bậc thầy cơ nữa, mà âm thầm lặng lẽ bỏ đi.

Bậc thầy cơ tiếc nuối nói với những đệ tử: “Hôm ni ta vẫn phạm nên một sai lạc lớn. Nguyên nhân ta lại có thể căn cứ vào điều thiện ác trước đó của người ta để phán đoán người ta là người thế làm sao cơ chứ? Người y hệt như Thúc tô Vô Chỉ, mắc phải sai lầm bị chặt mất một chân; vậy nhưng vẫn cố gắng học tập để tu sửa tội ác xưa, trường đoản cú trau dồi bản thân; huống bỏ ra là người trước đó chưa từng mắc sai lầm nào!”

Chừa lại mặt đường lui cho người khác là thiện đãi bản thân mình

Mở ra cho những người khác một tuyến đường cũng là chừa lại cho doanh nghiệp một đường lui. Chuyện nói rằng, Sở Trang vương một hôm cho bày yến tiệc linh đình, thết đãi các đại thần. Vào tiệc, gió bự nổi lên đột thổi tắt không còn đèn nến. Khi ấy, một quan tiền viên tận dụng đêm tối; kéo áo cợt cung nữ của nhà vua. Fan cung chị em ấy nhanh tay lag đứt giải nón của ông này rồi tâu lên Sở Trang Vương; tiếp nối muốn thắp đèn nến lên, tìm kiếm xem ai là tín đồ đã chòng ghẹo mình và xử tội.


*
Chừa lại cho tất cả những người khác con đường lui là mở ra cho mình một con phố (ảnh Violet)

Đùa giỡn ái cơ của vua có nghĩa là làm nhục mang lại nhà vua. Đó là hành vi đại nghịch và khinh thường đạo lý vua tôi. Nhưng mà Trang vương vãi nghĩ một thời gian rồi cao các giọng nói to lên:

“Khoan hãy châm nến! hôm nay trẫm muốn cho các khanh được náo nức sảng khoái. Không cần thiết phải mũ áo thật chỉnh tề; mọi bạn hãy lag đứt hết những giải mũ thì mới có thể vui!”.

Văn võ bá quan tiền ngơ ngác, dẫu vậy lệnh vua như thế nào ai dám trái; cầm là những đại thần văn võ gần như giật đứt giải mũ của mình! Nhân thế, bạn trêu ghẹo cung người vợ kia không xẩy ra lộ khía cạnh nữa.

Nước trong quá thì không tồn tại cá, bạn xét nét quá thì không có bạn

Hai năm sau, nước Sở võ thuật to với nước Tấn. Qua năm trận kịch chiến, quân Sở gồm một võ tướng mạo liều mình, tả xung hữu đột; ko màng sống chết, luôn luôn đi tiên phong. Quân Sở dựa vào vậy thường chiến thắng luôn. Sau đây Sở Trang vương vãi lấy có tác dụng lạ, bèn cho điện thoại tư vấn đến hỏi ngọn ngành.

Người ấy bèn thưa: “Thần chịu đựng nghĩa xưa, đội ơn dày của hoàng thượng đã tha cho tội khi quân. Vốn mong muốn liều bị tiêu diệt để báo đền ơn huệ bệ hạ; đến lúc này thần mới có dịp. Thần là Tưởng Hùng, là người năm xưa cợt cung phái nữ của thánh thượng trong tiệc rượu”.


*
Nước trong thừa thì không tồn tại cá, người xét đường nét quá thì không một ai muốn chơi (ảnh Adobe Stock)

Có đa số người than rằng cảm thấy cô độc, không có ai chơi cùng với mình. Tuy vậy hễ gặp mặt gỡ anh em là lại bắt lỗi bạn khác, chỉ trích hết tính năng này đến loại nọ; rồi khoe khoang bản thân có tài năng ra sao. Anh em có thể im lặng không nói gì tuy nhiên họ đã xa lánh dần dần dần.

Xem thêm: Phàm Trư Merlin Thất Hình Đại Tội Ý Tưởng, 7 Thất Đại Tội Ý Tưởng

Người thiện lương như dòng suối non lành, ai gần gụi cũng thấy dễ chịu; ko nói mà tựa như nghe được bạn dạng nhạc du dương; không làm những gì mà cảnh vật tự nhiên an hòa. Biển cả không chê sông nhỏ dại mà thành lớn, núi không chê khu đất thấp mà thành cao. “Nước trong quá thì không có cá, người xét đường nét quá thì không có bạn”, bao dong được tín đồ khác chính là làm bản thân ngày càng trở nên khổng lồ hơn.