Dám gửi thể một cỗ tiểu thuyết bụ bẫm và kinh khủng đã là một việc của một fan gan lớn, lại còn dám đưa thể thành phim ca nhạc, mang gần như toàn cục lời nhạc của vở nhạc kịch vô cùng thành công cùng thương hiệu do những ca sĩ chuyên nghiệp hát như Colm Wilkinson, thì lại cả gan hơn nhiều, Tom Hooper không tạm dừng ở đó, tổng thể diễn viên được thu hát trực tiếp, hồ hết diễn viên của Hollywood chuyên đóng những vai diễn kinh điển trên màn ảnh như Hugh Jackman, Anna Hathaway…, bọn họ hát nhạc kịch bằng giọng của mình với một chiếc tai nghe nhỏ dại đeo tron tai nhằm nghe được nhịp điệu, cùng họ diễn xuất trong một công trình điện ảnh. Vững chắc hẳn ai cũng phải nghi vấn về sự khả thi của việc liều lĩnh này, tuy nhiên những diễn viên đấy cũng có tiểu sự tương quan đến âm nhạc, những người đã từng có lần tham gia nhạc kịch. Rõ ràng với sự táo tợn như vậy như chông chênh của giới phê bình là rất khó tránh khỏi, không ít người tán thưởng, nhưng những người giận dữ thì giận dữ với sự thô nháp thỉnh phảng phất bị vấp trong lời hát.

Bạn đang xem: Những người khốn khổ 2012


 
Còn tôi, tôi chỉ ước gì Tom Hopper giữ được ý định thuở đầu mà làm ra phiên bản phim nhiều năm 4 tiếng, một tác phẩm tựa như những Người Khốn Khổ nên được số đông đạo diễn bạo gan như Peter Jackson dám phụ thuộc vào từng khá thở của nguyên tác để mang đến cho rất nhiều kẻ mê đắm tác phẩm văn học này như tôi được sống lại loại thế kỉ 19 đầy biến động của nước Pháp đấy. Siêu tiếc chỉ có gần 3 tiếng, dẫu vậy 3 tiếng đây là ba tiếng khôn xiết cảm xúc, và đáng khen ngợi.
 
Jean Valjean, vì đánh cắp ổ bánh mì cho người con chị gái đã bị nhỏ và đói, mà đề xuất chịu tù khổ không nên 19 năm dưới sự cai quản của Javert. Sau 19 năm, Jean Valjean ra phạm nhân nhưng bởi vì là tội phạm khổ sai yêu cầu dù đi mang đến đâu kiếm bài toán làm thì sách vở và giấy tờ tùy thân luôn tố giác điều này và không có bất kì ai nhận, ông đa số không thể thay đổi cuộc đời mình cho đến khi gặp gỡ được “Chúa”, vị thân phụ xứ đầy lòng hiền lành đã tha thứ đến ông tội đánh cắp đồ của mình mà theo lời cha xứ “để thâu tóm về tâm hồn của Jean
Valjean”, từ kia ông ân hận cải và quyết định trở thành một bé người xuất sắc hơn. Ông đổi tên và sau những cố gắng không chấm dứt ông phát triển thành thị trưởng. Cơ mà số phận trớ trêu, trơn ma Javert lại săn xua ông, đến nhận chức dưới quyền của ngài thị trưởng, tuy thế hắn luôn luôn nghi ngờ về thị trưởng như là một người mà hắn từng quản lý đã mất tích. Trong khi đó, trong nhà máy của ông bao gồm một cô nàng tên Fantine, tất cả một đứa đàn bà tên Cosette được một fan họ hàng là Thenardier nuôi nấng giúp. Bị ghen ghét cô mất việc, để có tiền chu cung cấp cho con gái, cô phải cung cấp tóc, buôn bán cả răng, rồi ra đường làm gái điểm nhằm kiếm tiền. Jean
Valjean biết chuyện hứa hẹn sẽ âu yếm Cosette. Biến cố lại xẩy ra với người bầy ông khốn khổ, vì lương tâm của chính mình ông lại trở về là Jean Valjean ngày trước, mang đến cứu Cosette, rồi 2 người trốn vào thành Paris, chạy ngoài sự truy đuổi của Javert. Cơ hội này, nước Pháp sau khoản thời gian Napoleon bị lật đổ, triều đình phong loài kiến Bourbon lại quay trở về nắm quyền lực, những người thanh niên tứ sản Paris vực dậy định làm phương pháp mạng lật đổ chế độ phong kiến, trong số đó có Marius – một đấng mày râu trai con nhà gia mặc dù thế nhiệt huyết với tự do dân công ty cùng thâm nhập vào nhóm hầu hết thanh niên kêu gọi dân chủ đó. Tình cờ chạm chán Cosette, Marius và Cosette yêu thương nhau tức thì từ cái nhìn đầu tiên… Jean Valjean cùng với tấm lòng yêu thương thương con hết mực, một trái tim tốt bụng lại liên tục cuộc hành trình của bản thân mình trong một nhân loại đầy những bi ai khổ.
 
Tom Hopper rất trung thành với nguyên tác văn học, phần đông không gồm nhưng cụ thể phụ thêm, đa số tình tiết nằm ko kể tác phẩm, tuy vậy thực sự là một trong bản hero ca hoành tráng về buôn bản hội Pháp cầm kỉ 19 cùng về lòng người. Ngay lập tức cảnh đầu phim, sự hầm hố đã làm cho choáng ngợp người xem, những người tù khổ không nên đang cần kéo dây chão để dựng nhỏ tàu thủy khổng lồ. “Look down, look Down” tiếng những người dân tù hát lên vào sự căng thẳng mệt mỏi của bé tàu cùng của ách thống trị phong kiến. Jean Valjean xuất hiện, rồi Javert xuất hiện, Hugh Jackman, rồi Russe Crowe, 2 cái tên nổi tiếng của bộ phim, 2 hình hình ảnh đại diện mang đến một bên là lòng người, một mặt là pháp luật phong con kiến áp bỏ trên người khốn khổ. Nhiều người dân bảo Jean Valjean với Javert là 2 nhân vật thay mặt đại diện cho thiện và ác. Tôi thì không cho là vậy, Javert chưa khi nào ác với không khi nào thực sự là ác, Javert đúng hơn là 1 trong người đại diện cho luật, một đứa con tội nghiệp của quy định pháp, vô cảm, không khi nào để đều giá trị đạo đức tác động, hắn từng nói nếu bố mẹ hắn xuất hiện từ bây giờ hắn cũng sẽ cho chúng ta vào tội nhân không băn khoăn (mẹ Javert có tác dụng điếm). Javert là vậy, vào sự chán ghét đáng căm hận, thì hắn lại là một trong những kẻ xứng đáng thương, một người thiếu thốn tình cảm, một kẻ bị đào tạo giống như một chiếc máy được sản xuất trong bí quyết mạng công nghệ kĩ thuật. Chắc hẳn rằng nhận biết được điều này một cách thâm thúy Tom Hopper đã lựa chọn Russe Crowe vào vai Javert. Nói đến diễn xuất thì Russe Crowe là một diễn viên năng lực không còn điều gì để bàn cãi, nhưng bộ bàn cãi sẽ là Russe là 1 trong người có khuôn mặt tròn, đôi mắt rất tình cảm, thấy được ông người ta không thể thấy được loại ác, sự vô cảm, mà luôn luôn thấy một lòng trắc ẩn hiện nơi nào đó không thể đậy giấu, điều này vừa là vấn đề cộng, vừa là vấn đề trừ của Russe trong vai Javert này, bởi vì sự nhân hậu quá của Russe làm cho vai diễn của Javert bị nhạt đi nhiều.Quay trở lại bộ phim, cảnh quan chiến đâu trên tuyến đường phố của thanh niên tư sản với chế độ phong kiến cũng tương đối ấn tượng, biểu đạt rõ sự đưa mình mạnh mẽ trong lòng cơ chế phong con kiến Pháp sẽ rệu tung trong sự phù phiếm của giàu sang và sự khốn cùng của các người dân thuộc tầng lớp lòng trong xã hội Pháp, phần đa lý tưởng chắc rằng là siêu hạng lúc đấy trong một xóm hội chỗ mà công ty nghĩa thơ mộng đang cải tiến và phát triển mạnh mẽ, tuy nhiên đã nêu bật được sự gan dạ của tuổi trẻ, sự nhanh nhẹn của một cố hệ nhỏ tuổi đang ẩn bản thân như chú bé xíu Gavorche…
 Hugh Jackman cùng Anna Hathaway là phần đa sự lựa chọn tuyệt vời nhất hoàn toàn xứng danh cho 2 đề cử Oscar ở những hạng mục khác nhau cho mỗi người. Từ 1 người tù mạnh bạo đầy thù hận với bất mãn hoàn toàn có thể nâng cả cột buồm, đến một ngài thị trưởng tận tâm với những người dân, đầy lòng trắc ẩn với xót xa cho phần đông thân phận nghèo khổ, cho một người phụ vương hết lòng yêu thương nhỏ gái, sẵn sàng chuẩn bị hy sinh phần đông thứ, quyết tử cả phiên bản thân mình nhằm đêm hạnh phúc đến cho nhỏ gái, Hugh Jackman sẽ lột tả được toàn bộ những cung bậc kia của Jean Valjean, đã làm nổi bật tính cách, đã thực sự nhập vai thành Jean Valjean mà lại một cậu bé nhỏ cấp 3, ngồi đọc tới các chương cuối cùng của cuốn tiểu thuyết bắt buộc khóc nức nở. Còn Anna Hathaway thì thừa tình với quá đời, sự xinh đẹp khá nổi bật trong cái nhà máy sản xuất chị làm việc, sự tương phản của sự xinh đẹp với trong white với khu ổ chuột vị trí đầy gái mại dâm và lũ con buôn tồn tại, với một giọng ca đầy cảm xúc, hát I dreamed a dream trong sự nghẹn nghèo mang đến tức thở vì sự lừa dối của tín đồ đời, sự tung tành của những giấc mơ thời thiếu hụt nữ “life has killed the dream I dreamed.”. Đấy chính là điểm mạnh mẽ của phim này mà nhạc kịch ko có. Cảm giác của diễn viên qua cử chỉ, ánh mắt, qua bí quyết diễn vô cùng chuyên nghiệp hóa dường như hóa thân trọn vẹn vào nhân vật, thấy được điều đó để hiểu rõ rằng vừa bắt buộc diễn xuất vừa diễn thật khó vô cùng, vậy nhưng mà vẫn đầy tình cảm, mọi sự hơi thô của giọng hát không là gì do với xúc cảm dồi dào mà người ta mang đến. Tôi quên không nói đến Eponine ở đoạn tóm tắt câu chuyện, mà lại thực sự Eponine (Samantha Barks) cũng là một trong nhân vật ấn tượng khác, tuyệt hảo hơn Cosette và Marius nhiều, là con gái của 2 kẻ tìm sống trên sự đau buồn của tín đồ khác, hai kẻ ti tiện, nghèo khó của xã hội Pháp, vợ ông chồng Thenardier (người nhấn nuôi Cosette hồi nhỏ), Eponine yêu không còn mình, quyết tử hết mang đến tình yêu dành cho Marius, tình yêu của cô ý là ko vị kỷ, là người quyết tử hết để cho người mình yêu thương được hạnh phúc (một cá tính hơi giống như Jean Valjean), đầy đủ đoạn Eponine hát khôn cùng xúc động, xứng đáng thương cùng yêu vô cùng. (một minh chứng cho việc phụ huynh tệ hại nhưng chưa chắc con đã thành bạn xấu).
 
Là phim ca nhạc đề xuất phần nhạc khôn cùng quan trọng, lời hát thì không phải bàn bởi quá đẹp với sâu sắc, phần nhiều lời nhạc nhiều ý nghĩa, các tính hình tượng và đầy nhân sinh. Hết bài này đến bài xích khác, 49 ca khúc hát thường xuyên trong phim đan xen vào kia là đầy đủ câu thoại đếm bên trên đầu ngón tay, trường hợp nhắm đôi mắt nghe bọn họ hát thì khuyên bạn là nghe lại phiên bản nhạc kịch được dựng kỉ niệm 10 năm vở nhạc kịch ra mắt, nhưng vì bạn xem phim, những ca khúc sẽ đi trực tiếp vào tâm hồn các bạn qua hai con mắt nhìn sự biểu cảm vô cùng của các diễn viên. Một sự kết hợp tuyệt vời và hoàn hảo nhất giữa diễn và hát, giữa diễn xuất bài bản và giọng hát nghiệp dư. Chúng ta hát thật đấy, hát trực tiếp đấy. Chúng ta khóc thật đấy, là Jean Valjean, Fantine, Javert thật đấy. Tin tôi đi, tôi xem với tôi vẫn khóc, như tôi vẫn khóc đến “những bạn khốn khổ” trong cuộc sống này.

Trước khi chứng kiến tận mắt phim, một đứa đọc biết lịch sử rất hạn chế như tôi cũng đã tráng lệ lật lại bối cảnh lịch sử vẻ vang trên Wiki, để hình dung ra nước Pháp nửa đầu thế kỷ 19, về trận Waterloo với cuộc nổi dậy của những người cộng hòa sinh sống Paris năm 1832. Mình cũng tương đối ngạc nhiên lúc tiểu thuyết thuộc tên của Victor Hugo này còn dấn được tương đối nhiều lời chê bai, rằng nó hời hợt, mang dối. Cũng coi như như mong muốn vì mình mới chỉ nghe bà mẹ kể chuyện này, chứ không được đọc. Vị thật sự, nếu nhằm Les Miserables đứng tự do so cùng với một vật phẩm điện ảnh chuyển thể, thì nó vẫn thiệt đúng tức thị kiệt tác. Nếu từ thời điểm cách đây mấy năm, thì dĩ nhiên mình khó có thể kiên trì ngồi coi một vở nhạc kịch nhiều năm gần 3 tiếng như thế này.


Diễn xuất của Hugh Jackman tất yêu tuyệt rộng khi vừa áp vừa đẩy tín đồ xem lên tới mức những điểm xúc cảm mạnh nhất, mình vật dụng rằng chắc rằng Hugh cần được huấn luyện và đào tạo rất bài bản về sảnh khấu năng lượng điện ảnh. Rất muốn tượng Oscar ngày 25/2 tới đây sẽ thuộc về anh.

*

Đất diễn của Anne Hathaway hơi ít mà lại đoạn nào cô xuất hiện cũng xứng danh là đoạn tuyệt hảo nhất phim. Uyển gửi và linh hoạt trong biểu cảm thiệt sự là thế mạnh mẽ của Anne khi khiến cho người ta khám phá nỗi đau đến hóa đá cả về thể xác lẫn tinh thần, niềm vui chứa đầy nước mắt khi nhân thiết bị Fantine của cô trút khá thở cuối cùng, gởi gắm lại phần đa yêu thương è tục mang lại Jean Valjean trước khi trở về với thành tháp trên mây mà con gái cô sẽ vẽ lên lúc cô nhắm mắt.

Xem thêm: Các họ ở việt nam có bao nhiêu họ, việt nam có bao nhiêu họ

*

Phim có tương đối nhiều đoạn được đẩy lên cao trào qua phần đa giai âm quen thuộc thuộc, như đoạn Anne hát I dreamed a dream, đoạn Hugh hát Bring him trang chủ ( khôn cùng cảm ơn Hugh, vị mình new chỉ nghe bài xích này trong Glee, coi Hugh hát đoạn này mới nhìn ra được một kịch bạn dạng khác mà bài xích hát xây dựng, khôn xiết nhân văn! ). Về phần này chắc mình đang có nhu cầu muốn nhất là khi Samantha Barks hát On my own, khi cô thổn thức cất báo cáo lòng của kẻ tê mê tình 1-1 phương “I love him but only on my own” , khiến cho người ta phiêu lưu rằng tình thương của cô, cũng vĩ đại như thế nào, bỏ mặc bố bà bầu cô có xấu xa mang lại đâu, rằng yêu còn tức là cầu chúc cho người mình yêu được hạnh phúc. 

*
*
*

*

Vai diễn Javert của Russel Crowe cũng biểu hiện khá xuất sắc tính uy nghiêm của tín đồ công quan thực thi luật pháp. Chỉ bao gồm điều đất dụng võ của Russel không nhiều, cùng giọng hát của Russel cá nhân mình không thấy hay lắm.

Xét về toàn bộ phim, thì chắc chắn cảm động nhất so với mình là cảnh Javert- sĩ quan kiêu hãnh với niềm tin bất khử vào quy định pháp, trao huân chương đến cậu bé bỏng dũng sĩ nhỏ, cũng chính là kẻ địch trực tiếp đối đầu và cạnh tranh với tinh thần luật lệ của anh- đã dũng mãnh nằm xuống cùng những người đồng đội bự tuổi của mình, xem đoạn đấy có tác dụng mình ghi nhớ lại hình hình ảnh của Quỳnh tô ca vào Tuổi thơ dữ dội, và vậy là tự nhiên và thoải mái nước đôi mắt lại trào ra…

*
*
Tóm lại, Les Miserables thật đúng nghĩa là phiên bản hùng ca ai oán về tình yêu, về cuộc tranh đấu giữa những phiên bản ngã bị dấn tận cùng của bùn black xã hội. Bao gồm người liên tục sống, ngước cao đầu cùng tìm ra đạo lý làm người. Và, toàn bộ chân lý cũng chỉ gói gọn gàng trọng một thứ, sẽ là TỰ DO.