Chị gái tôi lấy chồng cách nhà có vài bước chân. Có hôm không biết vì lý do gì mà thấy bác trai bên đó quát chị gái tôi, còn cha tôi thì cứ đứng ở bờ giậu nhà nhìn sang, hết đi ra rồi lại đi vào.

Bạn đang xem: Những câu chuyện cảm đông nhất về cha

Vài hôm sau lại thấy bác trai bên nhà lớn tiếng cộng thêm có dùng roi quất vào người chị tôi.

Cha tôi chạy sang luôn. Nghe đâu cha tôi sang nói với bác ấy rằng: "Cháu nó có sai thì mong ông nhẹ nhàng chỉ dạy. Ông mà đánh nó lần nữa là tôi sang dẫn nó về đấy".

Rồi cha tôi hùng hổ đi về, không nghe thêm lời gì nữa.


*

Cho ba bớt 2 ngàn

Học lớp 12, tôi không có thời gian về nhà xin tiền ba như 2 năm trước. Vì thế, tôi viết thư cho ba rồi ba đích thân đưa lên cho tôi.

Từ nhà đến chỗ tôi trọ học chừng 35 km. Nhà nghèo không có xe máy, ba phải đi xe đạp. Chiếc xe gầy giống ba…

Cuối năm, làm hồ sơ thi đại học, tôi lại nhắn ba.

Lần này, sau khi đưa cho tôi 100 ngàn, ba hỏi: “Có dư đồng nào không con?”.

Tôi đáp: “Còn dư bốn ngàn ba ạ”.

Ba nói tiếp: “Cho ba bớt 2 ngàn, để lát về, xe có hư như lần trước thì có tiền mà sửa”.

Ba về, tôi đứng đó, nước mắt rưng rưng…”


*

* Lời nói dối của cha

Cha mẹ nó lớn tuổi mới cưới nhau. Hồi đó gia đình nghèo khó. Mẹ mất sớm, cha tần tảo nuôi 3 anh em nó nên người. Nhà gần sông, nhưng cha đau yếu, ít khi có được con cá mà ăn. Bữa nào có cá là thịnh soạn lắm với anh em nó rồi.

Mỗi lúc ăn cá, cha thường bảo: “Để tao ăn đầu và xương”.

Nó nhanh nhẩu: “Tại sao hả cha?”

Cha nó nói vẻ mặt nghiêm nghị: “Vì cha già rồi, hay đau đầu, nên ăn đầu thì nó sẽ bớt đau – cái này gọi là ăn óc bổ óc, hiểu không? Xương yếu, ăn xương thì sẽ cứng cáp hơn. Có vậy mà cũng không hiểu hả?”

Nó và hai đứa em đinh ninh là cha nói thật. Đến bữa nó nhanh nhẩu xẻ đầu và xương cho cha, ba anh em tranh nhau phần thịt.

Anh em nó lớn lên, có thể thay cha đi đò, đi sông, mò cua, thả cá, đời sống gia đình nó khấm khá hơn. Chúng đã hiểu và đủ nhận ra cha “nói dối” chuyện ăn đầu và xương cá. Vì thế mà cha nó đã được ăn thịt cá.

Bây giờ nó đã thành đạt, vợ đẹp, con ngoan. Dù cuộc sống hối hả, nhưng nó chẳng bao giờ phải “thích” ăn cái đầu hay miếng xương cá, vì vợ nó bỏ đi, chỉ mang phần thịt lên mâm cơm.


*

Hôm nay là ngày giỗ lần thứ 10 của cha nó. Nhìn di ảnh ba gầy còm, nở một nụ cười tươi sáng. Nhìn con cá chiên to đùng, vàng tươm mỡ vợ đặt lên bàn thờ, nó chợt bất giác rơi lệ. Một cơn đau từ đâu hiện về nhói lòng vô tận.

Nó phải giấu vợ con, quay mặt lau nước mắt. Nhưng nó không thể xóa đi được hình dáng cha già còm cõi, xiêu vẹo bước đi bên sông. Cha đi thả cá mùa nước nổi, rồi sau đó là những trận thương hàn triền miên hành hạ ông. Nó không thể xóa đi được cái ý nghĩ “nếu cha ăn nhiều thịt hơn, thì đã không già yếu như thế”.

Vừa khấn vái, nó lại bất giác kêu lên những tiếng “cha” từ trong cổ họng.

Đến lúc ra bàn ăn. Nhìn vợ đang xẻ thịt con cá, để bỏ đi phần đầu và xương. Nó giữ tay vợ lại: “Em, để anh ăn đầu, đừng bỏ đi”.

Vợ hiểu, nên bỏ đầu cá qua cho chồng. Chỉ có cô con gái nhỏ là thắc mắc “Sao hôm nay ba lại ăn đầu, nó lắm xương, nó sẽ làm đau ba đấy”.

Nó xoa đầu con gái, nuốt tiếng nấc đang chầu chực nơi cổ họng vào trong, bảo “Dạo này ba hay đau đầu, nên ăn đầu sẽ hết đau con gái à, cái này gọi là ăn đầu bổ đầu đấy con yêu”.

Nó vừa ăn, vừa cố cho những giọt nước mắt không tràn xuống bát cơm.


Hãy có những phút nhìn lại bản thân và cách đối xử với đấng sinh thành, bởi “không ai yêu thương con bằng cha mẹ”. Nếu làm điều vô tâm, đáng xấu hổ thì một ngày cha mẹ ra đi, bạn sẽ cô đơn trống trải, sống day dứt suốt quãng đời còn lại.

Cha mẹ rồi sẽ già, sẽ vĩnh viễn rời xa mình. Vì thế chúng ta hãy biết yêu thương và quý trọng những khoảnh khắc chúng ta đang có với cha mẹ.

Ai ngoan nhất nhà?

Một người cha nọ có 5 người con. Một hôm, sau khi đi làm về nhà, ông mua một món đồ chơi duy nhất. Ông hỏi 5 người con của mình để xem, người con nào ngoan nhất hôm nay, xứng đáng nhận món quà.Ông hỏi: “Hôm nay tụi con ai vâng lời nhất nè? Ai không cãi lại mẹ và làm mọi thứ mẹ nhờ nè?”Sau một hồi thinh lặng, 5 người con đồng thanh đáp, “Thôi cha giữ món đồ chơi đi vì cha xứng đáng nhất!”

Video những khoảng khắc hài hước của cha

Cha là người hàn gắn sai sót

Trong buổi phỏng vấn với minh tinh nổi tiếng Lucille Ball, nhà biên tập chương trình truyền hình Merv Griffin xin phép nữ diễn viên đặt một câu hỏi quan trọng về cuộc sống. Ông hỏi, “Chào minh tinh Lucille, bà là người từng trải và là một người khôn ngoan, vậy theo bà: Điều gì đã xảy ra cho đất nước chúng ta? Con cháu chúng ta gặp phải vấn đề gì? Tại sao các gia đình ly tán? Có điều gì sai sót chăng?
Nữ minh tinh Lucille đáp không ngại ngần: “Vắng bóng người cha. Khi người cha không còn, mọi thứ sẽ đổ vỡ. Nếu cha còn ở đấy, ông sẽ biết cách hàn gắn.”

Danh ngôn về cha


Một người cha đáng giá hơn trăm người thầy “One father is worth more than a hundred schoolmasters.”

– George Herbert


*

Lạy Chúa, xin cho con biết dạy con mình đủ can trường để biết khi nào nó yếu đuối và đủ can đảm đối diện bản thân khi sợ hãi; một người con biết tự hào và thẳng thắn trong thất bại cách danh dự và biết khiêm nhu và hiền từ trong chiến thắng.Xin cho con biết dạy con mình rằng điều ước ao không thay thế cho việc làm. một người con biết Danh Chúa và biết rằng tự biết mình là nền móng sự khôn ngoan. Con nguyện xin Chúa hướng dẫn con của con không đi theo con đường dễ dãi và thoải mái, mà bước đi trong gian nan, áp lực và thử thách. Chính nhờ thế mà nó cách đứng vững trong giông bão, và biết cảm thông người sa cơ, thất thế.Xin cho con biết dạy con mình, có trái tim trong sạch, có mục tiêu cao thượng, một người con biết tự dạy chính mình trước khi dạy người khác, một người con tìm kiếm trong tương lai nhưng không bao giờ quên quá khứ.Và sau hết, con nguyện xin, trong tất cả những gì nó có, xin ban cho con của con biết hài hước để nó có lẽ luôn nghiêm nhưng không bao giờ quá sức nghiêm túc. Xin ban con của con sự khiêm nhường để nó luôn nhớ tính giản đơn của sự vĩ đại, tinh thần cởi mở của sự khôn ngoan đích thực, và sự nhân từ của sức mạnh thực sự.Và rồi, để con, người cha của nó, dám thầm thĩ rằng, “Con đã không sống cuộc đời vô ích.”


Tướng Douglas A. Mac
Arthur

Một giờ dành cho con

Một luật sư trẻ thành đạt kể về người cha của mình như sau: Món quà lớn nhất tôi nhận được là nhân dịp Giáng sinh, cha tôi tặng tôi một hộp nhỏ. Tôi vui sướng mở hộp quà. Bên trong chỉ vỏn vẹn một tờ giấy. Trên đó ghi, “Con trai của ba, năm nay, ba tặng cho con 365 giờ, mỗi ngày một giờ sau bữa tối. Giờ đó hoàn toàn là của con. Ba con mình sẽ nói về điều con muốn nói, sẽ đi đến nơi con muốn đi, sẽ chơi trò gì con muốn chơi. Vì giờ đó hoàn toàn là của con!”

Tìm con tên Paco

Tại Tây Ban Nha, có hai cha con trở nên lạnh nhạt. Người con bỏ đi và người cha lên đường tìm kiếm con trai. Sau nhiều tháng trời tìm kiếm vô vọng, người cha quyết định thử lần cuối cùng trong tuyệt vọng tìm con. Ông đăng mục tìm con trên tờ báo tại Madrid. Mục tìm con viết, “Chào con Paco. Hãy đến gặp cha tại văn phòng toà soạn tờ báo này trưa thứ Bảy. Cha tha thứ tất cả. Cha yêu con. Cha của con.”Trưa thứ Bảy hôm đó, có 800 người tên Paco đứng trước toà soạn để mong được tha thứ và gặp lại cha của mình.

Xem thêm: Mang thai tuần thứ mấy thì biết trai hay gái? cách xác định chính xác cho mẹ

Và Thiên Chúa dựng nên người cha

Khi Thiên Chúa nhân từ dựng nên người cha, ngài bắt đầu từ bộ khung cao lớn. Một nữ thiên thần đứng gần bên, thưa: “Lạy Chúa, người cha kiểu gì thế này? Nếu ngài sẽ dựng nên con cái nhỏ bé, thấp sát mặt đất, thì tại sao ngài lại dựng nên người cha quá cao như thế? Người cha sẽ không thể chơi trò bắn bi mà không qùy gối, bế con lên giường mà không cong mình, hay thậm chí hôn con cũng phải cúi sát người sao?” Thiên Chúa mỉm cười và phán: “Đúng thế nhưng nếu Ta dựng nên người cha có thân hình bé như trẻ con, thì lấy ai cho con trẻ ngước nhìn, noi gương?”Và khi Thiên Chúa dựng nên đôi tay người cha, đôi cánh tay to lớn và gân guốc. Thiên Thần lắc đầu buồn bã, thưa: “Lạy Chúa, Chúa có biết ngài đang làm gì không? Đôi tay to lớn trông thật vụng về. Chúng không thể sử dụng kim băng, các nút áo nhỏ, cài ruy băng hay thậm chí khều mảnh dằm từ gậy bóng chày.” Thiên Chúa mỉm cười và phán: “Ta biết, nhưng đôi tay đủ lớn để giữ mọi thức mà một cậu bé đổ ra từ túi áo của nó lúc cuối ngày và đủ nhỏ để giữ đầu trẻ trong lòng hai bàn tay.”Và rồi, Chúa tạo nên đôi chân dài và đôi vai rộng. Thiên thần đứng gần bên cảm thấy sốc. Thiên thần kêu lên: “Lạy Chúa, sao ngài dựng nên người cha không có bộ ngực như người mẹ? Làm sao người cha có thể ôm con mà không làm nó rơi xuống đất? Và Thiên Chúa mỉm cười và phán: “Người mẹ cần có bộ ngực. Người cha cần đôi vai mạnh mẽ để giữ thăng bằng cho con trai khi tập chạy xe đạp và giữ đầu con trên vai khi con ngủ trên người cha.”Thiên Chúa tiếp tục tạo hình đôi bàn chân thì thiên thần không còn giữ bình tĩnh. “Thật không công bằng. Chúa có thực lòng nghĩ đôi bàn chân to như thế thế sẽ bước ra khỏi giường nổi mỗi sáng khi con khóc? Hay nhảy với con mà không đạp lên chân người khác? Thiên Chúa mỉm cười và phán “Đôi bàn chân to để làm việc. Rồi con sẽ thấy. Chúng sẽ nâng đỡ bước con trẻ.”Thiên Chúa hoàn thành việc tạo dựng nên người cha suốt đêm, ban cho người cha một ít từ ngữ nhưng có giọng nói uy nghi, cặp mắt thấu suốt mọi sự nhưng vẫn bình tĩnh và bao dung. Sau cùng, Thiên Chúa thêm chút nước mắt. Đoạn nhài quay sang thiên thần và phán: “Nào giờ con có thấy người cha cũng có thể yêu thương con cái như người mẹ đúng không?”Thiên thần lặng im.