Bằng vào kỹ năng đã học được cùng thái độ thao tác nghiêm túc, Tống mùi hương Ngưng rất cấp tốc liền trúng tuyển vào một trong những Công ty truyền bá khác, không chỉ có vậy rất nhanh liền trở thành thân thuộc với các đồng nghiệp ở chỗ làm.Vốn Tống hương Ngưng mong trải qua cuộc sống thường ngày đơn giản như vậy, thỉnh thoảng đi tìm kiếm Tiêu Vũ Xuyên, nhưng mà Tiêu Hàn giống như không chịu đựng như thế, thường mở ra xung quanh cô. Tống mùi hương Ngưng vốn ko nghĩ cân nhắc anh, mà lại Tiêu Vũ Xuyên lại ở bên cạnh trợ góp ba, thêm vào đó Tiêu Hàn cơ hồ nước mỗi một ngày các đi đến doanh nghiệp chờ Tống hương Ngưng chảy làm; để cho mọi bạn trong doanh nghiệp đều biết Tiêu Hàn sẽ theo xua đuổi cô.- hương thơm Ngưng, cô lấy tấm này áp-phích thay đổi lại, sau đó có thể ra về. - tín đồ lãnh đạo thẳng của Tống hương Ngưng thương hiệu là Lục Nhu, đưa cho tấm Áp-phích mang đến Tống hương Ngưng với nói.Tống hương thơm Ngưng biết kết quả, cười đáp: - Chị Lục Nhu, tôi biết rồi ạ.Rất nhanh liền theo yêu cầu của Lục Nhu sửa đổi một trong những phần vào bảng thiết kế, Tống hương Ngưng nhìn đồng hồ thời trang treo tường, vẫn chưa hết tiếng làm, cô liền chủ động dọn dẹp vệ sinh một ít đồ dùng trên bàn.- hương Ngưng, mới vừa rồi chị Lục Nhu không tồn tại nói mang lại cô biết cô có thể ra về sao? - Đồng nghiệp A lại gần tò mò nói.- Tôi muốn dọn dẹp một số lắp thêm trên bàn rồi mới về - Tống hương Ngưng cười nói, tay không kết thúc lại. Đồng nghiệp B cũng tới nhẩy vào trò chuyện- mùi hương Ngưng, cô chớ nói cho tôi biết cô lừng khừng Tiêu Hàn đang hóng cô nhé. Nói kết thúc còn làm như thể đang nói thật, tỏ vẻ bốn lự ngóng câu trả lời.- Tôi . . . . . - Tống hương thơm Ngưng không cho là tới bọn họ lại khơi lên loại đề tài này, đang mong muốn phản bác, lại bị đồng nghiệp khác chiếm lời.- bao gồm gì đâu kén chọn - Lần này là đồng nghiệp C báo cáo - hương Ngưng à, Tiêu Hàn ưu tú như vậy, hai tín đồ lại khôn cùng xứng đôi, giám sát và đo lường lúc làm sao thì thành thân đây?
Đồng nghiệp C vừa nói đến kết hôn, phía bên trong phòng làm việc tất cả mọi tín đồ bu lại, ao ước tám mang đến ngọn mối cung cấp vấn đề.- Mọi bạn đang nói gì vậy - Tống mùi hương Ngưng siêu muốn vắng lặng lại chẳng thể lặng ngắt được – bây giờ tôi cùng Tiêu Hàn chỉ là bằng hữu mà thôi..., xứng đôi kết hôn đồ vật gi chứ, mọi fan đừng nói bậy bạ! Cô làm nên tỏ vẻ coi thường cơ mà nội chổ chính giữa lại khôn cùng vui vẻ, cơ mà cô càng nghĩ về lại càng coi thường, phần vui thú vui lại càng rõ ràng.- Nhưng ai ai cũng biết Tiêu Hàn sẽ đeo xua đuổi cô - Đồng nghiệp C liên tục phát huy tính bà tám thiên phú của đàn bà - Huống đưa ra tôi nghe nói hai fan là bởi vì hiểu lầm mà lại ly hôn , còn tồn tại một người con chung! bây giờ Tiêu Hàn là đã gồm tâm như thế, sao cô không nghĩ mang lại chuyện tảo lại? Đồng nghiệp C vừa vặn bao gồm một người ai đang làm sinh hoạt Tiêu Thị, điều cô cần phải biết đều là dò la qua người chúng ta đó.- cái gì? mùi hương Ngưng, hồi đó cô đang kết hôn rồi sao? hơn thế nữa còn là thuộc Tiêu Hàn? - Nghe chấm dứt câu chuyện của người đồng nghiệp C mọi tín đồ trong phòng làm việc đều đơ mình.Tống hương thơm Ngưng biết nếu như bây giờ không nói gì, đồng nghiệp của cô tuyệt đối sẽ không dễ dãi thả đến cô đi, không thể làm gì khác rộng là có chút vạn bất đắc dĩ đáp: - Đúng vậy, nhưng công ty chúng tôi đã mau chóng ly hôn rồi, hiện tại tại công ty chúng tôi chỉ là các bạn bè. Chỉ là cô biết người cùng cơ quan của cô chẳng phải tin tưởng khẩu ca đó.Quả nhiên, người cùng cơ quan C đứng đầu cả đám đồng nghiệp, rối rít lên tiếng phê phán: - lúc này hai tín đồ chỉ là chúng ta bè? mà lại tôi thấy Tiêu Hàn đông đảo ngày đông đảo đến đón cô rã làm, chẳng lẽ như vậy là bài toán của anh em bình thường đề xuất làm sao? Ai không nhận thấy Tiêu Hàn là mong muốn đuổi theo cô?- làm sao có thể! - Tống mùi hương Ngưng liền vội vàng vàng khước từ bày tỏ phản bội đối – Anh ấy tốt nhất với tôi là cũng chính vì tôi là người mẹ của tè Xuyên, không rộng không kém.Cô vẫn luôn đem lời nói lần trước của Tiêu Hàn là câu nói đùa, không để tại trong lòng; chỉ là hiện giờ nghe các đồng nghiệp vừa nói, cô lại có một chút ít động lòng.Cả đám người cùng cơ quan thấy Tống mùi hương Ngưng núm chấp như vậy, bất đắc dĩ khước từ một cái- mùi hương Ngưng, lý do cô không sử dụng đầu óc của mình suy xét một chút, ví như như Tiêu Hàn chưa hẳn thích cô, ao ước đeo đuổi cô, tại sao anh ta ngày ngày phần nhiều hao trung tâm tổn sức chuyển đón cô? Cô quan trọng nói bởi vì cô là mẹ của con trai anh ta; tôi đến cô biết, giả dụ như anh ấy không hẳn yêu cô, anh ấy sẽ không giống như thế đâu, ngược lại sẽ xa lánh cô.Đồng nghiệp C thiệt sự là không quan sát nổi nữa, ko thể làm những gì khác hơn là nói thẳng mang đến cô biết.- Cô. . . . . . Cô nói là Tiêu Hàn thật yêu tôi sao? - quan trọng phủ nhận, Tống mùi hương Ngưng đích xác là tất cả dao động, trong tim không ngừng lo lắng hỏi người cùng cơ quan C.- Đương nhiên rồi! – không chỉ có người cùng cơ quan C trả lời cô mà những đồng nghiệp không giống cũng vây lại nói - hương Ngưng, hiện tại đặc biệt nhất là cô so với Tiêu Hàn như vậy nào? Cô tất cả nghĩ đến mong mỏi cho anh thêm một thời cơ nữa không? Đây mới là sự việc chỗ mấu chốt.- Tôi. . . . . . . - Tống hương Ngưng vẫn đang còn chút sửa sang cảm hứng không rõ ràng của mình, nhưng kế tiếp cô khôn xiết thành thực nói ra cảm thấy của bản thân - Tôi cũng không biết đây là ý gì, năm đó thời điểm cửa hàng chúng tôi ly hôn khía cạnh dù nỗ lực tỏ vẻ không chấp nhất, tuy thế tôi lại cảm thấy trong thâm tâm chẳng thoải mái và dễ chịu gì, có chút bi thiết buồn, khi ấy tôi nhận biết mình cực kỳ yêu anh; sau khoản thời gian ly hôn tôi đi nước Pháp, vào khoảng thời gian ấy tôi cũng rất nhớ Tiêu Hàn, mọi khi nhớ mang đến anh trong trái tim tôi lại nhức đớn, hơn thế nữa khi kia tôi đã làm mở lòng cho một người con trai khác; nhưng cảm giác ở bên cạnh người kia không hệt như khi ở cạnh bên Tiêu Hàn, tôi cảm thấy được là mình đã dối lòng, không chỉ có thế vẫn thường xuyên nhớ mang lại Tiêu Hàn; sau khoản thời gian trở về, tôi được trao lại đái Xuyên, càng ko tự nhà được lại rất đơn giản nhớ cho tới Tiêu Hàn. Tôi biết cảm giác đó là như thế nào, nhưng trong trái tim tôi cảm nhận rất rõ xúc cảm tôi dành cho anh khôn xiết khác với các người con trai kia.- hương thơm Ngưng ngu ngốc, cô đang yêu Tiêu Hàn rồi cơ mà không biết! - Đồng nghiệp C trợn white mắt, thường xuyên hỏi – bao gồm phải thời gian cô ở ở kề bên người chúng ta trai cũ, sẽ cảm giác anh rất lớn chẳng thể với tới, đang có khoảng cách rất lớn, không chỉ có thế cô chỉ coi anh như một bạn anh trai của mình thôi; thế nhưng khi cô ở kề bên Tiêu Hàn, cô sẽ cảm giác tim đập rất nhanh, có lúc lại bởi vì một loại ánh mắt, một lời nói của Tiêu Hàn nhưng mà da phương diện nóng lên, sẽ để ý đến từng động tác cử chỉ của Tiêu Hàn, sẽ nhớ Tiêu Hàn trong vô thức?- làm thế nào cô biết? - mặt Tống hương thơm Ngưng thiết yếu tưởng tượng nổi quan sát tới trước đồng nghiệp C.- Đó là chính vì cô yêu thương anh ấy - Lần này người rỉ tai không yêu cầu đồng nghiệp C, cơ mà là tổng thể đồng nghiệp.Đồng nghiệp C càng thêm là nhân cơ hội kết luận- Vậy hiện thời tốt lắm, Tiêu Hàn yêu thương cô, cô yêu Tiêu Hàn, hiện nay có thể trở lại đi. - Nhưng. . . . . . - Tống mùi hương Ngưng vẫn cảm thấy có điểm lạ lùng - Chuyện này không hẳn là vì cửa hàng chúng tôi có cùng quan hệ với đái Xuyên sao? Cô luôn cảm thấy tè Xuyên chiếm phần một vị trí không nhỏ trong trái tim cô.Cả đám đồng nghiệp kết thúc khoát lắng tai nghe, hoàn toàn không gồm nghe được lời của cô.Nhìn một đám đồng nghiệp nhiệt trọng tâm như vậy, Tống hương Ngưng cảm thấy trong trái tim dần nóng áp- tất cả chị em các cô cùng chia sẻ cảm hứng với tôi khiến cho tôi vô cùng nóng áp. Cô thành thật tâm sự lời cảm ơn từ đáy lòng mình
Cô chưa bao giờ có được những người dân bạn tốt như cầm cố này, ngày trước mọi chuyện đều vày cô từ bỏ quyết định, cho nên vì vậy cô chần chừ đem cảm giác của mình chia sẻ lại cảm giác nhẹ nhàng đến vậy.- Thôi có gì đâu, chớ khách sáo - Mặt người cùng cơ quan A không chịu nổi nhìn cô, xoay fan nhìn ra phía bên ngoài cửa cổ, kế tiếp mặt ái muội quan sát Tống hương thơm Ngưng - mùi hương Ngưng, Tiêu Hàn đã đi vào đón cô rồi kìa. Cô về mau đi, cửa hàng chúng tôi vẫn chờ uống rượu mừng của cô.Nói kết thúc còn sử dụng lực đẩy Tống hương thơm Ngưng một cái.Tống hương thơm Ngưng chú ý một đám đồng nghiệp, cảm thấy buộc phải thử nghe lời bọn họ một lần, chú ý thẳng vào tình cảm của mình. Cô cười, cầm túi xách tay lên, tiếp đến chào trợ thì biệt bọn họ trước khi ra về- Vậy tôi về trước đây, còn nữa, một lượt nữa, xin cảm ơn phần nhiều người.Nói chấm dứt liền đi thoát khỏi phòng có tác dụng việc.

Bạn đang xem: Má mi mau về nhà thôi

Sometimes your joy is the source of your smile, but sometimes your smile can be the source of your joy.

Thich Nhat Hanh


*

*
Xem phía dẫn
Link download:
*
e
Pub A4A5A6 - xem thông tin ebook
Người gầm thét không là ai khác, nhưng là người luôn không ham mê đem trung khu tình lộ ra ngoài – tổng giám đốc Tiêu Hàn. Tiếng phút này đối diện với anh là quản lý phần tử tiêu thụ
- Ông rút cục là làm việc như cầm nào? Một báo cáo phân tích dễ dàng và đơn giản như vậy ông cũng có tác dụng không được, giữ lại ông lại công ty có công dụng gì?
- thật xin lỗi tổng giám đốc, thiệt thật xin lỗi! – Giám đốc phần tử tiêu thụ nhất mực cúi đầu nói xin lỗi – Xin Tổng giám đốc có thể cho tôi thêm hai ngày nữa, tôi nhất thiết sẽ làm nên một báo cáo chi tiết.
- nhị ngày? - Tiêu Hàn nhíu mày - trường hợp như mỗi cá nhân trong doanh nghiệp đều xin tôi hai ngày, thì công ty phải tổn thất từng nào ông biết không?!
- Tổng giám đốc, thật sự vô cùng xin lỗi, tôi thấu hiểu tôi đưa về tổn thất rất cao cho công ty, tôi..... - Lời của ông còn không nói hết, ngay lập tức bị Tiêu Hàn cắt đứt.
- không nhất thiết phải nói gì nữa, ban đầu ngày mai ông không hẳn đến doanh nghiệp nữa. - Tiêu Hàn phục hồi thái độ lạnh lẽo lùng, không cảm giác nói.
- mẫu gì? - cai quản lý thành phần tiêu thụ phân minh không suy nghĩ tới mình chỉ nhất thời chậm rãi vài ngày tác dụng liền mất đi dĩa cơm - Tổng giám đốc, ước xin cậu chớ đuổi việc tôi, tôi một mực sẽ sửa lại hoàn hảo, cậu mang đến tôi thêm một thời cơ nữa được không ạ, sau này tôi nhất thiết sẽ xong.
- Ông là nghe thiếu hiểu biết lời của mình sao? Tôi nói là, mai sau ông..... - lời của anh vẫn chưa nói hết, cửa phòng thao tác làm việc liền bị đẩy ra, là Thượng quan Sâm.
- xuất sắc lắm, quản ngại lý, ông trở về làm việc đi, 2 ngày sau đó cho tôi thấy báo cáo tình hình trước khi ông với lên mang lại Tổng giám đốc. - Thượng quan lại Sâm ko nghĩ đến sự việc Tiêu Hàn gầm thét đòi đuổi việc quản lý bộ phận tiêu thụ, mà cấm đoán ông ấy bất cứ cơ hội nào.
Giám đốc của phần tử tiêu thụ y như là rước được đại xá, vội vàng hướng đến Thượng quan Sâm nói cám ơn:
- Hừ! - Tiêu Hàn so với Thượng quan tiền Sâm thể hiện sự bất mãn, tuy nhiên cũng ko nói gì, chỉ nên hừ giá một tiếng.
- Tiêu Hàn, cậu đang làm vật gì vậy? những người này là tín đồ tài của công ty, làm sao cậu nói theo cách khác đuổi tức thời đuổi?
- nếu như như đây thực chất là bạn tài của Tiêu Thị, thì tôi cảm xúc Tiêu Thị ko có hy vọng rồi. - Tiêu Hàn lãnh khốc nói - Thân là cai quản lý thành phần tiêu thụ, viết một báo cáo thành tích lại kéo lâu dài như vậy, tôi cảm thấy ông ta chẳng có năng lượng gì cả.
- cai quản của thành phần tiêu thụ tài cán ra làm sao mọi người có con mắt phần nhiều nhìn thấy, tôi quán triệt là lần đầu sai lầm là rất có thể phủ nhấn toàn bộ. Hơn nữa, cậu không chỉ nổi lạnh với thống trị của thành phần tiêu thụ? Đã mấy phần tử rồi cậu hầm hừ cùng với họ? Sau đang lại là thành phần nào đây? Cậu bao gồm biết xuất xắc không, ngoại trừ tôi ra các giám đốc khác, cơ hồ nước tất cả làm chủ trong doanh nghiệp đều bị cậu la đến sắp xua việc, cậu tột cùng mong đem Tiêu Thị phá đến cụ nào?
Thượng quan liêu Sâm ráng chặt tay thành cụ đấm, anh thật ý muốn đem Tiêu Hàn đánh đến tỉnh, nhưng hiện nay không chất nhận được anh làm cho như vậy.
- bầy họ làm sai kia mà. - Tiêu Hàn nhíu mày nói với Thượng quan Sâm, giọng nói rõ ràng yếu đi khôn cùng nhiều, nhưng vẫn phòng chế mang lại chết
- Đó là cậu xuyên mói. - Thượng quan tiền Sâm đắn đo nên làm sao mới tốt cho anh, không thể làm những gì khác rộng là tự mình đấm một đấm vào tường, kế tiếp không kết thúc thở hổn hển, chỉ gồm như vậy, anh có thể ức chế việc hy vọng đánh cho Tiêu Hàn tỉnh.
- Tôi cách đây không lâu là quá lạnh rồi, làm việc có chút không đúng mực. Cậu nói phần tử tài vụ ấy người giám đốc kia không nhiều phần thưởng đi.

Xem thêm: Cách phóng to ảnh mà không bị vỡ bằng photoshop cs6, cách phóng to ảnh không bị vỡ hạt với photoshop


Bằng không Tiêu Thị hoàn toàn có thể sẽ hủy ở bên trên tay của anh. Thấy cách biểu hiện mềm nhũn của Tiêu Hàn, Thượng quan tiền Sâm cũng ko tiện truy cứu vớt nữa, giọng nói cũng lờ lững lại
- không tồn tại việc gì, ai bảo họ là bạn bè kia chứ - Nói chấm dứt còn sử dụng lực vỗ vỗ bả vai Tiêu Hàn.
Không khí lập tức trở về yên tĩnh, chỉ là không tồn tại bao lâu, Thượng quan liêu Sâm tức tốc chuyển đề tài nói: