Bạn sẽ đọc truyện Độc Cô quái khách trên trang truyenkiemhiep, nơi chúng ta cũng có thể tìm thấy không ít truyện tìm hiệp hay, new nhất!!!

Độc Cô quỷ quái khách là trong số những tác phẩm của hàn quốc Giang Nhạn.

Bạn đang xem: Độc cô quái khách

Cô Ðộc Hiệp Ðộc Cô Nhạn là 1 trong những kỳ tài võ học tập của võ lâm, không cần phải có sư phụ chỉ điểm mà cánh mày râu đã luyện thành một thân võ học tuyệt thế. Sát một trăm cao thủ của Cửu đại môn phái, tam giáo phái, thất bang và nhân tài giang hồ nước truy gần kề chàng nhưng toàn bộ đều một đi không trở về.

Thuần Vu ráng gia với võ học gia truyền kỳ hay võ lâm, hầu như không có kẻ thù nhưng lại mắc phải chứng bệnh dịch kỳ lạ bởi vậy họ ghét bỏ tất cả những nhân thứ võ lâm, thủ đoạn gây ra một trường tiết kiếp.

Ðộc Cô Nhạn đã dấn thân vào núi Nhạn Ðãng để khảo sát về Thuần Vu nạm gia và bất ngờ chàng lại biết về lai định kỳ thân vắt của mình. Chàng gồm mối quan hệ như vậy nào đối với Thuần Vu chũm gia đây? thực sự dù trải qua bao nhiêu năm tháng ở đầu cuối thì vẫn được phơi bày...

Xem thêm: Top 7 app học tiếng đài loan miễn phí, tốt nhất, hiệu quả nhất, hiệu quả nhất

Truyện những tác trả khác
Thẩm Thăng Y truyền kỳ hệ liệt

Hoàng Ưng

Ngân kiếm hận - Thập tam sát thủ - Bạch Tri Thù - Tương tứ phu nhân - Họa mi điểu - Vô tuy nhiên phổ - phượng hoàng kiếp - Thiên Đao - Thất dạ câu hồn (Nữ lang gần cạnh thủ) - Vô ngôi trường công tử - Ngân lang - Tử Vong Điểu - Ngọc Thanh Đình - Đồ long - Quỷ tiêu - Quỷ máu u linh - Huyết biển cả bức - truy nã lạp chén bách lý - Phong lôi dẫn - Ma đao - Lôi đình thiên lý - thô lâu sát thủ - Tiêu hồn lệnh - game chiến vô phong thần thất giới
Minh tướng quân hệ liệt

Thời Vị Hàn

Thâu Thiên cung - Hoán Nhật tiễn - tuyệt đỉnh - tô hà
Ngoại truyện: Phá Lãng trùy - Thiết Hồn ảnh - Toái ko Đao
Kính hệ liệt

Thương Nguyệt

Tiền truyện: Chu Nhan - Thần chi hữu thủ
Song thành - Phá quân - Long chiến - Tích thiên - Quy khư - Thần tịch
Ngoại truyện: Lục thích hợp thư - Chức mộng giả
Thính Tuyết Lâu hệ liệt

Thương Nguyệt

Huyết Vi - Phong Vũ - Thần Binh những - căn bệnh - Hỏa Diễm Diên Vĩ - Chỉ Gian Sa - Bái Nguyệt Giáo bỏ ra chiến - Hoang Nguyên Tuyết - Chú tìm sư
Tán Thiên hệ liệt

Thương Nguyệt

Hoa Kính (Bạch Loa hệ liệt) - Dạ thuyền xuy địch vũ tiêu tiêu - Loạn chũm - Tịch nhan - Mạn thanh - yêu quý Hải - Tinh trụy - Phi Thiên - nhất Chỉ năng khiếu Mỹ Địch Á Đích Miêu - Tuyết mãn Thiên tô - Tinh ko - Phong Hoa Tuyết Nguyệt
Đỉnh tìm Các hệ liệt

Thương Nguyệt

Đại mạc hoang nhan - Đế Đô đậy - Mạn Châu Sa hoa - Bỉ Ngạn hoa - kiếm ca - Thất dạ tuyết - Bích Thành - Ảo thế
Hạc Thiết ngũ bộ hệ liệt

Vương Độ Lư

Tuyết ngày tiết Tú Sĩ Uông Công Lăng

Website phát âm truyện tìm hiệp, truyện chưởng online miễn phí hay độc nhất vô nhị 2021, không yêu cầu tốn giá thành đọc, tốc độ load nhanh nhất. Website cập nhật truyện ngay trong lúc có thể, bối cảnh web phát âm trên smartphone dễ xem, không quảng cáo nặng nề chịu.


Trang công ty | Mục lục | người sáng tác | Vô Danh | Độc cô quái ác khách

*

Độc cô quái khách - Hồi 39

Tuyết tiết Tú Sĩ Uông Công Lăng

Đánh giá: 8.7/10 với 1517420 lượt xem

Độc Cô Nhạn nằm choãi dài trên giường. đấng mày râu biết trung ương sự của Tứ phu nhân đã trở nên bại lộ, nhưng bởi bị điểm huyệt chàng quan trọng cử động mà cũng ko nói được. Quý ông đành âm thầm vận nội lực, thần công, toan mang chân khí xung phá huyệt đạo để giúp đỡ Tứ phu nhân một tay, trước nhất là kìm nén Đại phu nhân rồi hãy tính. Nhưng thủ thuật điểm huyệt của Tứ phu nhân đặc biệt quan trọng khác người, dù đàn ông có cố gắng đến đâu cũng không tồn tại cách như thế nào giải khai huyệt đạo vào một thời điểm được.Đại phu nhân trầm ngâm một lát quát hỏi:– phải chăng ngươi mong muốn kháng mạng bất tuân?
Tứ phu nhân bé dại nhẹ đáp:– tiểu muội không đủ can đảm ...Đại phu nhân rít lên:– Sao ngươi không quăng quật tấm khăn che mặt đi?
Tứ phu nhân ngập ngừng:– đái muội ...Đại phu nhân khó tính quát bảo thị tỳ:– những ngươi kéo tấm khăn đậy mặt của y xuống!Hai tên bộc phụ đứng ẩn dưới không băn khoăn gì cả, chớp nhoáng tiếng lên hai bước, làm cỗ khép nép:– Xin tứ phu nhân miễn trách. Bọn nô tỳ bắt buộc tuân theo nhiệm vụ đại phu nhân mà hành động nên bao gồm điều đắc tội với phu nhân.Hai mụ nói xong, tuy nhiên song tiến lại, trái nhiên toan cồn thủ kéo tấm khăn đậy mặt Tứ phu nhân.Tứ phu nhân lúi lại một cách quát lên:– các ngươi hãy lùi lại! ... Để trường đoản cú ta mở ra.Rồi bà giơ tay lên kéo tấm khăn bịt mặt xuống.Bộ khía cạnh không chỗ nào khiếm khuyết và không biến thành tổn thương đưa ra hết hiển thị trước mắt Đại phu nhân.Đại phu nhân không lộ vẻ gì, tựa hồ mụ biết hết tình hình. Dẫu vậy hai tên thị tỳ la lên một tiếng:– Ái chà!Hiển nhiên chúng ngạc nhiên vô cùng.Đại phu nhân cười cợt lạt lạnh nhạt hỏi:– Tứ muội! bây chừ tứ muội lý giải thế như thế nào đây?
Tứ phu nhân không đồng ý nhăn nhó cười đáp:– tè muội không có chi mà giải thích được, xin tùy ý đại tẩu xử trí.Đại phu nhân cười cợt the thé nói:– Được rồi! tất cả điều ... Việc này không giấu lão phu nhân được đâu, trừ phi fan thừa nhân sự thực cùng với ta mấy điểm, bởi không thì ta không thể nào che chở mang đến ngươi được nữa Mụ kết thúc lại một chút ít rồi hỏi:– Tứ đệ đâu! Y có chết thực không?
Nét phương diện Tứ phu nhân mát mẻ như pho tượng đá. Nàng lờ lững lùi lại:– bài toán này bà bà biết kỹ lắm rồi, đại tẩu hỏi đến chẳng là thừa ư?
Đại phu nhân trầm giọng quát:– dòng đó là ngươi lừa gạt bà. Bây giờ chắc lão nhân gia không tin tưởng ngươi nữa đâu. Giả dụ ngươi đợi cho lão nhân gia dụng hình khảo vấn thì chẳng chịu đựng được đâu.Tứ phu nhân rầu rầu đáp:– tiểu muội cũng không còn tồn tại biện pháp nào khác đành chịu theo số mạng.Độc Cô Nhạn đang cố gắng vận khí phá huyệt. Nam nhi nghe hai người nói chuyện lại càng nghi hoặc hơn. Đối vời phần nhiều câu đai phu nhân quát mắng hỏi tuy đại trượng phu không làm rõ nhưng cũng biết một vài ba điểm. Đại phu nhân hỏi đến tứ đệ, tất nhiên là trượng phu của Tứ phu nhân, chóng như y sinh sống chết núm nào vẫn tồn tại trong vòng bí mật họ chưa hiểu rõ. Phái mạnh xét thực trạng này thì ra Thuần Vu lão phu nhân hãy còn một người đàn ông còn sống không chết. Nhưng Tứ phu nhân không nhiễm đề xuất ác tật thì có liên quan gì đến sự sinh tử của bà? Đó là điều khó nghĩ.Tứ phu nhân chỉ nhắm đôi mắt cúi đầu chứ không nói gì.Đại phu nhân hắng giọng một giờ rồi nói tiếp:– Tứ muội! Tứ muội đã không chịu nói thiệt thì chớ trách ta vô tình.Tứ phu nhân đáp cực kỳ khẽ:– Đại tẩu trách phạt nắm nào tè muội cũng xin ưng chịu.Đại phu nhân lạnh nhạt nói:– Ta không tồn tại quyền trách phạt tứ muội cơ mà chỉ giao lại bà bà vạc lạc.Tứ phu nhân không nói gì nữa để tỏ thể hiện thái độ chịu ép một bề, ai mong mỏi gì thì làm.Đại phu nhân nhẹ nhàng bước tới hai bước. Đột nhiên mụ trầm giọng quát:– Cột y lại!Hai thương hiệu thị tỳ kính cẩn dạ một giờ đồng hồ rồi rút một gai gân bò sau lừng ra tiến mang đến trước phương diện Tứ phu nhân, chứa giọng lạnh nhạt ngập ngừng:– Tứ phu nhân ... Kẻ nô tỳ ...Tứ phu nhân vẫn cúi đầu yên lặng rồi tự mình đưa tay ra sau lưng.Độc Cô Nhạn trong tâm địa nóng nảy vô cùng. đại trượng phu trách thì thầm Tứ phu nhân nhu nhược. Sao bà lại không phản chống và không giải khai huyệt đạo cho nam giới để bên nhau giết mụ này đi rồi xông ra khỏi Quỷ Sầu giản?
Nhưng con trai bị phong tỏa huyệt đạo dù là nóng nảy mang lại đâu cũng chẳng làm cái gi được. Quý ông đành dương góc nhìn hai tên thị tỳ cột Tứ phu nhân lại.Đại phu nhân mỉm cười lạt nói:– các ngươi ôm thằng nhỏ dại kia mang lại phòng ta ... Tứ muội! hiện thời cùng ta đến ra mắt lão phu nhân hai tên thị tỳ lại dạ một giờ rồi tiến lại trước giường.Giữa thời gian ấy. Độc Cô Nhạn cảm thấy những đốt xương trong thân thể bật lên mấy giờ đồng hồ lách cách. Huyệt Tương đài bị thất vọng đã được chân lực của chàng shop tự giải khai rồi.Chàng thở phào một cái, đợi hai tên thị tỳ kia cho gần trước giường. Nhanh như chớp đàn ông phóng cả song chưởng ra.Hai tên thị tỳ ko kịp dự phòng bị chưởng lực đẩy bửa lộn lùi lại phía sau.Một thương hiệu bị hất văng vào tường tiến công huỵch một cái rồi bửa xuống đất. Còn một thương hiệu nữa bị Độc Cô Nhạn đẩy trúng vào bạn Đại phu nhân.Độc Cô Nhạn phóng chưởng ra rồi nhảy đầm phát xuống lại tháo dỡ trói cho Tứ phu nhân.Tứ phu nhân cả ghê thất sắc đẹp vội la lên:– Độc Cô Nhạn! Ngươi điên rồi giỏi sao?
Bà vừa nói vừa lạng người sang mặt để tránh.Độc Cô Nhạn trong tim nóng nảy hấp tấp nói:– Phu nhân bắt đầu là người điên. Sao ta ko liều mạng với họ để thoát ra khỏi cái địa phương ác quỷ này?
Tứ phu nhân tín đồ run bần bật la lên:– Gã dở hơi kia! Ngươi trốn thế nào được. Sao không khoanh tay chịu trói.Độc Cô Nhạn thấy Tứ phu nhân né tránh, nam giới lại xoay mình lại toan túa trói mang lại bà. Đồng thời chàng đột nhiên phóng ra một chưởng tấn công tới Đại phu nhân.Chàng tất cả ngờ đâu công lực Đại phu nhân thâm nám hậu phi thường mụ ko thèm suy nghĩ chuyện Độc Cô Nhạn bỗng nhiên nhiên vực lên động thủ, chỉ đứng im một nơi mà mỉm cười lạt.Lúc Độc Cô Nhạn phóng chưởng tới mụ vẫn đứng trơ không nhúc nhích.Độc Cô Nhạn từ bỏ biết nặng nề mà đối địch vời Đại phu nhân, đề xuất chàng đang vận mang lại mười thành công xuất sắc lực để phóng chưởng. Chưởng quang quẻ lóe đôi mắt lợi sợ phi thường. Bất ngờ chưởng lực vừa tiếp xúc đến bạn Đại phu nhân ngay thức thì bị giải phóng mất tăm. Đến tà áo mụ cũng không trở nên lay động. Khả năng như vậy thì cạnh tranh mà tưởng tượng được.Độc Cô Nhạn không ngoài sửng sốt. Bỗng nghe giờ đồng hồ Tứ phu nhân quát mắng hỏi:– Ngươi được mấy tương đối sức nhưng dám thuộc Đại phu nhân đông thủ sao không quỳ xuống xin tội đi?
Độc Cô Nhạn đã định chỉ việc cởi trói đến Tứ phu nhân. Một bởi vì Tứ phu nhân không ưng cho chàng ra tay. Hai là thần công của Đại phu nhân với đái độ thảnh thơi của mụ khiến cho chàng đề xuất sửng sốt.Chàng biết đấy là một bài toán nhọc sức và vô ích. Cho dù chàng tất cả cởi trói được đến Tứ phu nhân, bà cũng không chịu cản lại đối phương. Quý ông chắc mẩm bữa này mình sẽ bị tiêu diệt chắc.Độc Cô Nhạn thấy Tứ phu nhân bảo mình cúi đầu xin tha thì chàng có cảm xúc trác ngược. Nam giới ngạo nghễ phưỡn ngực ra trầm giọng la lên:– Độc Cô Nhạn này con đường đường tấm thân bảy thước nhóm trời đạp đất. Tất cả lý đâu lại cúi đầu nhận tội trước một nhỏ yêu phụ bao giờ? võ công mình kém cỏi thì đành chịu bị tiêu diệt mà thôi.Đại phu nhân cười cợt lạt nói:– yêu thương phụ ư? Ngươi thóa mạ ta xuất xắc đấy! Tứ muội! Ngươi đã nghe rõ chưa?
Gã dám mắng ta là yêu thương phụ. Hợp lý và phải chăng ngươi sẽ dạy gã như vậy?
Tứ phu nhân lo lắng ấp úng đáp:– tè muội đâu dám ...Đại phu nhân khó chịu chẹn họng:– Vừa rồi ta nghe rõ ngươi nói gã bị trọng thương chưa thôi bệnh mà sao mới trong khoảng khắc gã đã vùng dậy động thủ đánh lại lão thân. Vậy vụ này phân tích và lý giải thế nào đây?
Tứ phu nhân lại lí nhí trong cổ họng:– tè muội thực là đáng chết. Đáng trách là tè muội chưa điều tra được tường tận, bị gã vờ vịt để lừa gạt.Đại phu nhân mỉm cười khanh khách hàng nói:– xuất xắc lắm! Câu này nhằm lát nữa Tứ muội cho trình với lão phu nhân ...Mụ lại nghiêm nét mặt lại quát tháo hỏi:– Độc Cô Nhạn! hiện nay ngươi ngoan ngoãn theo lão đến yết con kiến lão phu nhân, hay nhất mực còn bắt ta trói người?
Độc Cô Nhạn đùng một cái thò tay rút thanh trường tìm ra cười nói:– Ta chỉ mong ngươi làm thừa thế ...Hai tay cố gắng kiếm nam nhi vận đầy đủ mười thành công lực ra chiêu Du Ngũ Xuất Thủy đâm tới. Mặt tai chàng bỗng dưng nghe Tứ phu nhân hoảng loạn la lên:– Độc Cô Nhạn! ...Nhưng Độc Cô Nhạn không thể giám sát được nữa. Nam nhi phóng kiếm đâm Đại phu nhân nhanh như năng lượng điện chớp.Đại phu nhân hắng giọng một giờ lạng fan đi né tránh, bên cạnh đó phóng chưởng ra bội nghịch kích.Độc Cô Nhạn thấy thân pháp Đại phu nhân xảo diệu vô cùng. Quý ông phóng tìm vào quãng không, còng vẫn kinh hãi thì nội công của Đại phu nhân vẫn quét tới nơi. Nam nhi kinh hãi vô cùng. Cho dù trong giấc mơ quý ông cũng ngoạn mục tượng được trên đời đó lại có người võ công xuất quỷ nhập thần đến thế.Chỉ vào nháy đôi mắt chàng đã mất cách như thế nào ra chiêu để chống đỡ.Chàng đành miễn chống đề tụ công lực phòng thân đón rước phát chưởng.Phát chưởng của Đại phu nhân coi nông cạn như ko mà thực ra nó mãnh liệt phi thường! Độc Cô Nhạn tuy vẫn vận hết thần công lực hộ vệ thân thể nhưng mà vẫn bị phạt chưởng khiến cho chấn động. đấng mày râu loạng duỗi mấy bước rồi xẻ lăn ra.Đồng thời phân phát chưởng này chẳng phần nhiều đã hất bửa chàng mà con trai còn cảm giác một luồng gió giá vào thấu xương tủy khiến cho chàng quan yếu tự chủ được, run lên lập cập cơ hồ không còn cách nào nhằm tụ công lực được nữa.Đại phu nhân cười cợt khanh khách mấy tiếng rồi lạng tín đồ tới địa điểm vung tay ra chụp.Độc Cô Nhạn vẫn trường đoản cú phụ bạn dạng lãnh hơn người, mọi thiên hạ không có bất kì ai sánh kịp. Chàng gồm ngờ đâu hôm nay mình lại vô dụng đến thế, chẳng khác nào đứa con trẻ sơ sinh rơi vào tình thế miệng cọp.Độc Cô Nhạn đau lòng không cây viết nào tả xiết. Tuy chàng biết rõ chẳng làm được gì đối phương, nhưng lại cũng áp dụng toàn lực để đâm một kiếm cùng phóng một chưởng nữa.Độc Cô Nhạn đã đến lúc liều mạng. Nam giới biết nhì chiêu này vô ích tuyệt đối hoàn hảo không thể địch lại được công lực âm tà của Đại phu nhân đã làm cho quỷ thần cũng không lường được.Nhưng sự tình thay đổi đột ngột! bỗng nghe tấn công “Sầm” một giờ đồng hồ rùng rợn.Cửa sổ mặt sau phải lòng gẫy chảy nát! Một bóng fan áo đen vọt vào vào phòng.Người này body khôi vĩ. Toàn thân mặc đồ gia dụng xanh thuộc che mặt bằng tấm khăn xanh. Vừa trông thấy đã biết ngay là một trong người lũ ông vào tuổi trung niên.Trong phòng náo loạn cả lên, vì fan này tiến vào trong 1 cách hốt nhiên ngột. Đối cùng với Thuần Vu cố kỉnh gia, đấy là một đổi mới cố trầm trọng, ra phía bên ngoài sức tưởng tượng của đa số người.Đại phu nhân tức giận gầm lên một tiếng rồi quát tháo hỏi:– bạn này là ai mà lại dám cho đây càn rỡ?
Người này xông đến một cách hốt nhiên ngột, Đại phu nhân bất đắc dĩ yêu cầu thu chiêu về. Thế là Độc Cô Nhạn được giải nguy.Hán tử áo xanh ko nói nửa lời vung tay một cái đánh tới Đại phu nhân.Đây lại là 1 trong những điều bất ngờ hơn nửa. Cách phục sức của hán tử rõ ràng là thủ công dưới trướng Thuần Vu thế gia. Phá cửa sổ chuồn vào đã là 1 tội khủng không thể dung tha, lại còn phóng chưởng tấn công lại Đại phu nhân thì thật là một trong tội tày đình muôn chết cũng còn là một nhẹ. Chẳng đọc ai mà bự mật đến thế?
Đại phu nhân phẫn nộ cho cực điểm, mụ trầm giọng rít lên:– Quân cường nô này hy vọng chết phỏng?
Mụ vận toàn lực phóng chưởng ra nghinh địch. Đang dịp tức giận mụ vận toàn lực phóng chưởng lực, người bị tấn công trúng đến yêu cầu tan xương nát thịt. Ai ai cũng cho là hán tử áo xanh sẽ hóa thành vũng nước đen.Nhưng sự thực đã ra ngoài ý suy nghĩ của đa số người. Sầm một giờ rùng rợn.Hai luồng lực đạo va vào nhau rồi hóa giải mất tăm. Đồng thời chưởng lực của người áo xanh che mặt minh bạch còn hùng hậu rộng Đại phu nhân một chút, để cho hai vai mụ rung chuyển, fan đứng ko vững xuýt nữa bửa nhào.Đại phu nhân khiếp hãi la lên:– mi là ai?
Hiển nhiên mụ nhận biết hán tử chưa phải thuộc hạ Thuần Vu cầm cố gia, đàn trong đậy quyết ko có phiên bản lãnh cao ráo hơn Đại phu nhân. Trừ Thuần Vu lão phu nhân, mụ là một trong tay cao thủ đứng hàng vật dụng hai.Người kia ko nói gì phảng phất như một tên câm. Hắn phóng hết chưởng này cho chưởng khác ví như gió táp mưa sa đánh tới.Đại phu nhân đang biết địch thủ là tay lợi sợ hãi nên không dám khinh địch.Mụ cấp phát huy toàn thân tuyệt kỹ dùng cả chưởng chỉ phóng cả quyền cước để đánh fan kia.Hán tử áo xanh trấn tĩnh phi thường, người vững như núi. Hai chưởng của hắn vẫn không biến chuyển thể liên tục lộn ngang chém dọc bởi những nội khí thâm hậu tốt luân.Chưởng lực của hắn lợi sợ hết vị trí nói. Bạn dạng lãnh đại phu nhân ghê gớm là núm mà vẫn ko tài nào bức tường ngăn nổi chưởng kình của đối phương.Chỉ trong nháy mắt, hán tử áo xanh đã tấn công hết mười bảy mười tám chưởng, dồn Đại phu nhân vào góc tường mé tả.Tứ phu nhân bị trói hai tay quạt ra đằng sau, bộ mặt bà rất là kinh ngạc.Nhưng bà vẫn không nói câu gì đứng nấp vào trong góc nhà ngơ ngẩn xuất thần.Người áo xanh bít mặt, tiến công Đại phu nhân bức bách mụ yêu cầu lùi lại cho góc tường rồi đùng một phát xoay bản thân chụp đem Độc Cô Nhạn, cắp nam giới vượt qua cửa sổ mà ra.Thủ pháp của y mau lẹ đến một trình độ để cho mọi bạn phải gớm hãi.Độc Cô Nhạn so với y chẳng không giống gì một chàng thư sinh trói gà không chặt.Bên xung quanh bốn mặt tối om mà người áo xanh vẫn chạy cấp tốc quá, cấp tốc đến nỗi Độc Cô Nhạn không nhìn thấy được rõ cảnh vật bao phủ mà cũng chưa bao giờ mình ở vị trí nào.Chàng bị hắn cắp chạy đi chừng được một dặm thì giới hạn lại.Bây giờ đấng mày râu định thần lại thì ngã ra phía trên cũng là 1 trong những sơn động. Sơn rượu cồn này đã nhỏ tuổi hẹp nhưng lại ẩm thấp tối tăm. Bên phía ngoài động cây xanh rậm rạp. Thật là 1 trong những nơi lý tưởng để ẩn mình trợ thì thời trong lúc cấp bách.Người áo xanh thở hồng hộc, tỏ ra đã nhọc mệt mỏi vô cùng. Y đánh lùi được Đại phu nhân, cứu vớt được Độc Cô Nhạn ra được ngoài, nhưng bây giờ y vẫn sức cùng lực kiệt.Độc Cô Nhạn ngờ vực cất tiếng hỏi:– hợp lý tôn giá chỉ là tín đồ nhà Thuần Vu cầm cố gia?
Hái tử câm lặng, ko trả lời.Độc Cô Nhạn vô cùng lấy làm ngờ vực, cánh mày râu không nhịn được hỏi lại:– phù hợp tôn giá là fan trong Thuần Vu cố gia?
Hán tử vẫn không trả lời. Hắn khá ngửa khía cạnh lên tựa hồ như đang ngẫm nghĩ về xem bây giờ nên làm vắt nào.Độc Cô Nhạn lại hỏi:– vì chưng lẽ gì tôn giá cứu vớt tại hạ?
Hán tử vẫn câm như thóc.Độc Cô Nhạn lại càng ngờ vực hơn. Bây chừ chàng ko nhịn được nữa hỏi thẳng:– tất cả phải tôn giá bán là tín đồ câm không?
Hán tử vẫn không tỏ vẻ gì phản nghịch ứng.Độc Cô Nhạn không nhịn được nữa đùng một cái đứng phắt dậy nói:– giờ đồng hồ tôn giá đã chẳng cho thấy họ thương hiệu lại không vấn đáp lấy nửa câu. Vậy trên hạ ...Chưa hoàn thành lời quý ông đã chạy ra phía cửa ngõ động.Hán tử khá lộ vẻ bồn chồn, trầm giọng quát lác lên:– Hãy đứng lại đã! ...Độc Cô Nhạn sửng sốt. Chàng ngạc nhiên la lên:– Tôn giá ...Người áo xanh bịt mặt buông tiếng thở lâu năm khẽ nhơ tay lên kéo tắm khăn bít mặt ra nói:– Trước ta định vệt ngươi ...Chàng như bị rắn cắn, lùi lại luôn mấy bước. Tưởng chừng như suốt đời chàng, đó là lần thứ nhất chàng gặp gỡ một sự gớm hãi phi thường.Độc Cô Nhạn la lên ngắt lời:– Tôn giá ... Là người hay là quỷ?
Người kia mỉm cười thê thảm hỏi lại:– Ngươi cũng tin là bao gồm quỷ ư?
Độc Cô Nhạn ấp úng đáp:– trên hạ tuy ko tin, nhưng chắc hẳn rằng tôn giá chỉ đã bị tiêu diệt đi rồi mới hoàn hồn!Hán tử kéo tấm khăn bịt mặt ra thì là con fan đoan chính tác phong một văn sĩ trung niên, cốt cách nghĩa hiệp. Nhưng giữa hai đám lông mày với hai má bao gồm chấm đỏ loang lổ.Sau một thời điểm sửng sốt, Độc Cô Nhạn quì nhị gối xuống cất tiếng gọi:– Sư phụ!Nguyên hán tử áo xanh là đệ độc nhất chưởng môn phái Thiết Huyết, thương hiệu là Thiết tiết Tu Sĩ Uông Công Lăng đang quá cầm rồi.Uông Công Lăng hiện thời hơi thở đã yên tâm lại. Lão thở nhiều năm nói:– Ngươi không nên mạo hiểm mang đến đây. Lẽ nào ngươi còn không biết sào huyệt Thuần Vu nuốm gia so với Tổ Quỷ còn khủng khiếp rùng rợn hơn? bạn dạng lãnh ngươi chưa được mấy nhưng ...Độc Cô Nhạn trong trái tim nảy ra những nghi vấn, con trai không nhịn được ngắt lời hỏi Uông Công Lăng:– Sư phụ trấn an, đệ tử rất có thể hỏi sư phụ trước về mấy điểm không?
Uông Công Lăng gật đầu đồng ý đáp:– các điều túng mặt đã trở nên tiết lộ ngươi ước ao hỏi gì thì hỏi đi! Ta biết được ở đâu sẽ mang lại ngươi hay để trừ khử các mối nghi ngại trong lòng ngươi.Độc Cô Nhạn ngẫm nghĩ về một lúc rồi nói:– chính vì đệ tử vượt con đường xa ngàn dặm tìm vào môn hạ phái Thiết tiết chẳng đề nghị học võ công, mà vày lòng ái mộ đạo đức văn hoa của sư phụ ...Uông Công Lăng nhăn nhó ngắt lời:– Về đặc điểm đó ta biết rồi!Độc Cô Nhạn lại nói:– tuy đệ tử không theo sư phụ để học võ, bao gồm điều đệ tử biết rằng võ thuật của sư phụ cũng bình thường thôi so với đệ tử còn thấp các mà sao ...Uông Công Lăng thở lâu năm nói tiếp:– Đó là điều ta mong muốn dấu bí mật không muốn tiết lộ, chưa lúc nào thi triển gần như môn hay học của bạn dạng thân với ngươi mà thôi.Độc Cô Nhạn lại hỏi:– Sao sư phụ đề xuất giả tử?
Uông Công Lăng đáp:– Đó là một trong điều cực chẳng đã ...Lão đưa tay trỏ vào phương diện mình nói tiếp:– vị cái mặt này còn nếu như không chết đi thì ko thể bắt gặp ai được nữa.Độc Cô Nhạn kinh hãi hỏi:– rứa nghĩa là sao?
Lúc này chàng mới nhìn thấy được rõ mặt Uông Công Lăng có tương đối nhiều chấm đỏ loang lổ.Uông Công Lăng nhăn nhó mỉm cười đáp:– Đây là triệu triệu chứng ác tật ma phong bắt đầu phát tác.Độc Cô Nhạn kinh hãi hỏi:– nguyên nhân sư phụ nhiễm đề nghị ác tật này? có lẽ nào sư phụ bị hại về phần mình Thuần Vu ráng gia với bị Bạch diên nội công của chúng đả thương giỏi sao?
Uông Công Lăng khước từ đáp:– chưa hẳn đâu.Độc Cô Nhạn lại hỏi:– cố thì ... Thân sư phụ và Thuần Vu nuốm gia có quan hệ mật thiết giỏi sao?
Uông Công Lăng đáp:– mật thiết vô cùng!Độc Cô Nhạn trái tim đập thình thịch nam nhi ấp úng:– Sư phụ là ...Uông Công Lăng nhăn nhó mỉm cười lạt một giờ lão chẳng che diếm gì, đáp ngay:– Ta là nhỏ thứ hai của Thuần Vu cố gia với lại là ...Độc Cô Nhạn la lên một tiếng:– Úi cha! ...Độc Cô Nhạn ko nghe rõ câu bên dưới lão nói gì. Vụ này khiến cho chàng kích thích cực kỳ mãnh liệt. Chàng bao gồm ngờ đâu con tín đồ mà đấng mày râu sùng bái lại là 1 nhân thứ trong Thuần Vu chũm gia.Uông Công Lăng cảm khái thở dài không nói nữa. Xem ra trong lòng lão âu sầu vô cùng.Độc Cô Nhạn như mê như tỉnh hỏi:– Sư phụ vẫn là trượng phu của nhị phu nhân nhưng sao lại ko trong Thuần Vu nắm gia, còn chạy ra bên ngoài giang hồ nước sáng lập nên phái Thiết Huyết? tại sao sư phụ lại cứu giúp vãn bối? ...Uông Công Lăng thở lâu năm đáp:– Vụ này mẩu truyện dài lắm ... Ngày ấy trong trái tim ta rất ân oán hận bao gồm ý ý muốn giết cho kỳ thuộc quần hùng người đời đặng trả thù đến đời trước ...Độc Cô Nhạn lẳng yên ổn không nói gì. Nam giới là tình nhân ghét ai vô cùng mãnh liệt, nhưng đặt bản thân vào vị thế này, chàng cũng phải hành vi như vậy đề xuất chàng không tồn tại ý nghĩ phiền trách Uông Công Lăng về việc phục thù rửa hận.Uông Công Lăng thở dài một chiếc rồi nói tiếp:– Nhưng sau này sự thể biến đổi chuyển, Thuần Vu thế gia mang đến ẩn bản thân lánh trong này gần như nhiễm buộc phải quái tật cực nhọc chữa. Gia mẫu quyết chổ chính giữa phục thù, phải một khía cạnh thiết pháp ước danh y, một phương diện đôn đốc bạn nhà rèn luyện võ công. Bao nhiêu trong năm này vì Quỷ Sầu giản âm khí giá lạnh rất hữu dụng cho bài toán luyện võ hơn nữa gia mẫu tất cả bộ máu Thiên túng lục, nên võ thuật Thuần Vu chũm gia mỗi ngày một cao thêm. Tuy nhiên quái tật hằng ngày tăng gia chứ không giảm bớt. Quần y tiến công bó tay không tồn tại thuốc nào chữa được.– May mà công trạng âm tà, làm cho trong tín đồ phát ra một sự biến hóa khác bắt buộc quái tật này không đến nỗi làm cho người bị bị tiêu diệt mau lẹ, dù là nát hết da thịt chẳng còn bỏ ra nữa cũng vẫn còn tồn tại được mà không tổn hại mang lại võ công.Trái lại nó làm cho võ thuật tăng tiến hết sức mau. 1 năm tu luyện bằng mười năm.Có điều bất hạnh là mấy bạn bè ta phần nhiều chết hết chỉ với lại mình ta.Độc Cô Nhạn nói xen vào:– tai ác tật này chưa hẳn là tuyệt chứng. Theo vị trí đệ tử biết ...Uông Công Lăng ngắt lời:– bắt buộc rồi! Ta cũng biết bệnh dịch này chưa phải tuyệt chứng trong thiên hạ.Chỉ nên đem hết tâm huyết vào là rất có thể là được bài thuốc trị bệnh.Lão dứt lại một chút ít rồi nói tiếp:– Gia mẫu bởi vì chểnh mảng vì việc đào bới tìm kiếm thấy phương thuốc trị hết bệnh sẽ làm võ thuật xuống dốc khôn xiết mau, có thể trở thành người thường. Dịp nào tín đồ cũng trọng điểm niệm vào việc phục thù mà võ công bị giảm xuống thì người cho rằng dù bị tiêu diệt đi còn hơn. Chính vì như thế lão nhân gia dần dần bỏ ý định chữa mà chỉ đôn đốc bất luận trai tốt gái cũng phải tích cực luyện công. Chờ khi nào lão nhân gia cho rằng đủ lực lượng nhằm kình địch lại với giang hồ nước thì chớp nhoáng mở cuộc đồ gần cạnh thiên hạ ...Độc Cô Nhạn lại hỏi xen vào:– dường như ý loài kiến của sư phụ biệt lập với lão phu nhân?
Uông Công Lăng thở dài đáp:– Đúng thế! Mối rán hận đời trước từ thời điểm cách đó đã một trăm năm. Phần nhiều kẻ hành tàn ác ác vào võ lâm thời bấy giờ tới thời điểm này chẳng còn ai nữa. Nắm thì bao gồm giết hết quần hùng nhân gian cũng không hẳn là câu hỏi rửa thù trả hận cho tổ tông được. Ta đã những lần khuyên nhủ can gia chủng loại đem toàn lực mong lương dược nhằm trị dịch là hơn, tuy nhiên lão nhân gia chẳng chịu đựng nghe lời, cho nỗi giữa hai mẹ con chia rẽ ý kiến.Độc Cô Nhạn hỏi:– thế sư phụ tức mình vứt đi đề nghị không?
Uông Công Lăng không đồng ý đáp:– chưa phải đâu. Gia mẫu mã tức giận quá, mang lại ta là người con bất hiếu, tức thì phóng chưởng âm tà đánh bị tiêu diệt ta rồi vứt xuống lạch nước sâu ...Lão nhăn nhó mỉm cười nói tiếp:– cho dù ta với gia mẫu có quan hệ mẫu tử nhưng lão nhân gia chẳng chút lưu giữ tình. Ta ko chết, chỉ ngất đi ba bốn ngày rồi được cứu tỉnh dậy ...Độc Cô Nhạn thở nhiều năm nói:– nắm thì thiệt là nhẫn trọng tâm ...Chàng hòn đảo mắt chú ý quanh hỏi tiếp:– gồm phải Nhị phu nhân cứu vớt sư phụ thoát ra khỏi Quỷ Sầu giản không?
Uông Công Lăng từ chối đáp:– vk ta cùng gia mẫu chủ kiến giống nhau. Mụ không để ý đến sự trống mái của ta. Người cứu ta thoát khỏi lạch nước lại là Tứ phu nhân, em dâu ta.Độc Cô Nhạn khôn cùng kinh ngạc. Nam giới la lên:– Ủa! tâm thuật Tứ phu nhân thiệt là xứng đáng quý!Uông Công Lăng thở lâu năm nói:– Đáng nuối tiếc người giỏi lại không được đền rồng bồi xứng đáng. Ta e rằng y đề xuất đại họa lâm đầu mất.Trước lúc lão cứu giúp được Độc Cô Nhạn, phân minh lão đã nghe rõ Đại phu nhân nói mọi gì. Lão còn hiểu rõ cả nhì tay Tứ phu nhân bị cột lại rồi.Độc Cô Nhạn nghiến răng nói:– Đệ tử thề rằng đề nghị cứu mang đến được Tứ phu nhân.Uông Công Lăng không đồng ý đáp:– Không nhằm nhè gì đâu. Mặc dù gia mẫu mã dùng các hình phạt hung ác để trừng trị y, y cũng cam lòng chịu đựng quyết ko trốn tránh.Độc Cô Nhạn nghiến răng hỏi:– Sao Tứ phu nhân lại nhu nhược mang lại thế?
Uông Công Lăng nhăn nhó cười cợt đáp:– Đó chưa phải là nhu nhược mà lại là đại nhân đại dũng. Tứ phu nhân nặng nề lòng hiếu thảo, vả lại cách nay đã lâu gia mẫu mã đã cứu vãn mạng y một lần, phải bất luận chũm nào phụ nữ cũng không làm phản gia chủng loại ...Độc Cô Nhạn thở lâu năm nói:– ráng thì đành ngồi nhưng mà coi lão phu nhân hành hạ Tứ phu nhân cho tới chết hay sao?
Uông Công Lăng khước từ đáp:– sau khoản thời gian ta len lỏi vào vùng giang hồ, tạo nên ra phái Thiết Huyết, đang dựng môn quy, mỗi đời chỉ truyền một người và chỉ dạy dỗ nhân nghĩa đạo đức. Đến hiện nay đã mười mấy năm nhưng mà đã bao gồm tiếng tăm bên trên giang hồ, khôn xiết được võ lâm tôn trọng. Lúc nào ta lại chống tay đứng quan sát Tứ phu nhân bị thảm tử? Ta phải rất là cứu y, vày y đã bao gồm ơn cứu vớt mạng ta. Mang tỷ được không được y trị thương cùng hộ tống thì đã thành con quỷ thiết bị vờ vào Quỷ Sầu giản rồi ...Độc Cô Nhạn chau ngươi hỏi:– hợp lí chỗ này cũng trực thuộc phạm vi Quỷ Sầu giản?
Uông Công Lăng gật đầu đồng ý đáp:– nên rồi! Theo bé đường bên cạnh ra khỏi Quỷ Sầu giản nhưng rất khó đâu, nhằm ta dẫn ngươi kiếm đường khác mà ra. Nẻo mặt đường này trừ ta ra cả gia mẫu mã cũng không hay.Độc Cô Nhạn cúi đầu ngẫm nghĩ một thời gian rồi nói:– Đệ tử còn tồn tại một chỗ kín đáo chưa tháo mở được côn trùng nghi ngờ. Chẳng gọi sư phụ ...Uông Công Lăng ngước lên trông chiều trời, ngắt lời:– chỗ nào nghi ngờ? Nói mau!Độc Cô Nhạn hỏi:– Tứ phu nhân đối với đệ tử đã mất lòng hộ vệ, ko tiếc sức. Chẳng hiểu vì sao ...Uông Công Lăng ngắt lời:– Y đối với ai ai cũng vậy, lòng dạ hiền từ của y không nghe biết đâu là bờ bến.Độc Cô Nhạn không đồng ý nói:– Không hầu như thế, phu nhân còn do đồ đệ nhưng mà sa lệ, người kêu đồ gia dụng là Minh nhi ...Uông Công Lăng sửng sốt hỏi:– Ủa! Sao lại kỳ thế? kiên cố y đã sinh được một người con tên là Minh nhi và đứa con đó bị tiêu diệt rồi. Hoàn toàn có thể vì y phát hiện ra ngươi nhưng nghĩ mang lại rồi nhức khổ, bất giác y gọi đến thương hiệu con.Độc Cô Nhạn nghe lời phân tích và lý giải có vẻ thích hợp lý, đấng mày râu liền lặng yên không nói gì nửa, đấng mày râu thầm nghĩ:– Uông Công Lăng đang là trượng phu của Nhị phu nhân và lại là con ruột lão phu nhân. Giả tỷ tôi đã cùng Thuần Vu vắt gia bao gồm mối liên quan thì cố định y nên biết, mối quan hệ giữa mình và Thuần Vu nạm gia.