"Vừa nãy tôi nghe đạo diễn nói, chiều ni Ảnh đế Hạ bao gồm cảnh xoay cơ mà, sao hiện nay lại tách đi vậy?" không khí trong xe tự dưng trở nên run sợ khó tả. Hạ Thư ngồi sinh hoạt ghế sau đã gần như sắp nhìn xuyên qua cả lưng ghế để xem thấu Trình Chinh rồi. Nghĩ mang lại vẻ thờ ơ của Trình Chinh, Tống Dương chỉ có thể lên tiếng phá đổ vỡ sự stress này."Việc cù phim tất cả chút chũm đổi, cảnh của tớ được dời sang sáng sủa mai." Hạ Thư miễn cưỡng liếc góc nhìn Tống Dương một cái, cười ứng phó: "Anh Tống quốc bộ cả một trong những buổi sáng, đắn đo đã tìm kiếm được cảm xúc chưa?""Trong lòng cũng có thể có một đôi nét sơ lược rồi, nhưng có lẽ rằng về sau vẫn còn đó cần chạy qua vị trí này vài lần." Tống Dương liếc mắt nhìn vẻ mất tự nhiên của Trình Chinh, bên cạnh đó ý thức được điều gì đó, đành lên tiếng nhấn mạnh: "Về sau cứ gọi tôi là Tống Dương được rồi, hotline anh Tống có vẻ không được thoải mái và tự nhiên cho lắm.""Được, Tống Dương!" tuy nhiên không quen miệng tuy thế Hạ Thư vẫn đồng ý. Mặc dù sao thì theo ý trong lời nói của Tống Dương, có lẽ rằng sau này nhì người bọn họ vẫn phải gặp gỡ mặt nhau. "Sau này anh cũng đừng call tôi là Ảnh đế Hạ nữa, tôi khôn xiết ngại…""Được, vậy về sau tôi sẽ điện thoại tư vấn cậu là tè Hạ nhé!" Hạ Thư đang định đồng ý thì Tống Dương lại liên tiếp lên tiếng: "Cậu nhỏ dại hơn Trình Chinh chín tuổi, tôi bé dại hơn Trình Chinh cha tuổi, điện thoại tư vấn cậu là tiểu Hạ cũng không sai, đúng không?""Thật sự tôi không quan sát ra được là anh lại khủng tuổi rộng tôi đó. Vậy từ giờ về sau, tôi vẫn nên gọi anh là anh Tống cho phải phép. Ko thể lừng khừng lớn nhỏ gì được…" Tuy bây giờ trong lòng Hạ Thư thấy không thoải mái, nhưng bởi ngại đôi mặt đều cực nhọc xử phải vẫn mỉm cười cợt nhận fan anh trai này. Cuối cùng, y theo phiên bản năng nhìn thoáng qua Trình Chinh vẫn lái xe."Tống Dương, lúc nào em bắt đầu sửa được chiếc tật xuất xắc buôn dưa lê này đây? Em hơn nữa lắm lời nữa, anh sẽ đuổi em xuống xe đấy!" Trình Chinh, bạn phụ trách đóng băng bầu ko khí, dường như cuối cùng cũng nhớ ra mình là 1 trong những người sống. Hắn liếc sang, trừng mắt uy hà hiếp Tống Dương."Anh yêu à, anh thật sự nỡ đuổi fan ta xuống xe pháo sao? bạn ta vẫn đau lòng lắm đó…" Tống Dương làm ra vẻ như vừa nghe được chuyện gì đáng sợ lắm. Cậu ta ko thèm cân nhắc Hạ Thư đã ngồi đằng sau, xoay đầu sang, ấm ức nhìn Trình Chinh cơ mà làm nũng."Đang ở mặt ngoài, để ý địa điểm." Trình Chinh không những không biến thành những lời nũng nịu của Tống Dương dọa sợ, mà cách biểu hiện còn đùng một cái trở yêu cầu rất tốt. Nhân thời gian dừng đèn đỏ, hắn còn giơ tay vỗ đầu Tống Dương. Hạ Thư ngồi phía sau quan sát mà nổi da con kê khắp người."Khụ khụ!" Vì ao ước nhắc nhở cho bọn họ biết phía sau vẫn đang còn người, cho nên vì thế Hạ Thư ho tới cả phát sặc. Tống Dương ko nhịn được mà xoay đầu lại, trong cả Trình Chinh cũng nhíu mày."Có cần cậu khó chịu trong người không?" Tống Dương lo lắng nhìn nhì mắt ửng đỏ của Hạ Thư, hỏi dò: "Phía trước có hàng thuốc, cũng muốn xuống đó tải ít thuốc không?""Không sao đâu, hoàn toàn có thể là cậu ấy bị sặc vì chưng nước miếng của chính bản thân mình mà thôi." Trình Chinh hiếm hoi khi lên tiếng, tuy nhiên một câu này của hắn thiệt sự khiến cho Hạ Thư suýt nữa sặc chết. Y đỏ bừng mặt, tức giận nhìn Trình Chinh.… "Anh thật sự ao ước em bị tiêu diệt sặc à... Bảo anh buông ra, anh không nghe thấy hả?" fan bị hôn – Hạ Thư đẩy Trình Chinh ra, khó chịu nhìn hắn, một cơ hội sau mới ảm đạm một câu: "Ông đây chuẩn bị bị nước miếng của anh làm sặc chết rồi…""Ha ha! Em quả thật là…" Trình Chinh còn đang nghĩ xem bắt buộc dỗ tên nhóc kia kiểu gì thì nghe y nói thế, mau chóng cười lăn cười cợt bò. Thấy khía cạnh của Hạ Thư gửi từ hồng quý phái đen, hắn bắt đầu kéo y vào lòng, vuốt tóc y an ủi."Trình Chinh, anh ghi nhớ kĩ mang lại em. Về sau cho mặc dù em bị nước miếng của chính mình làm sặc chết thì cũng không thèm hấp thụ nước miếng của anh…" Hạ Thư thở hổn hển, miệng quát to, tuy nhiên y luôn luôn cảm thấy có nơi nào không đúng lắm. Chỉ là y chưa kịp ngẫm nghĩ thì miệng đã biết thành Trình Chinh ngăn lại……"Tiểu Hạ, đến nơi rồi." Tống Dương vốn định mở cửa xe, tuy thế thấy Hạ Thư không tồn tại phản ứng gì, chỉ lạng lẽ ngồi, trên mặt lộ ra vẻ cực khổ khó tả. Cậu ta đành liếc góc nhìn Trình Chinh nhằm xin góp đỡ, kết quả là đối phương lại ngoảnh mặt làm cho ngơ. Rơi vào đường cùng, Tống Dương đành tự bản thân mở miệng."Hả?" Hạ Thư đang rơi vào trong hồi ức cũ, đùng một phát bị giảm ngang khiến cho y giật mình, ngấc đầu lên nhìn hai người đàn họ, tiếp đến đảo mắt nhìn phía bên ngoài xe một vòng. Thời gian này, y mới nhận biết là đã đi đến nơi, chỉ có thể lúng túng lý giải cho thiết yếu mình: "Vừa rồi tôi vẫn sẽ nghĩ về vai diễn ngày mai cần không phản nghịch ứng kịp, thật hổ thẹn quá...""Không sao đâu, mau xuống đi! Tôi đói sắp bị tiêu diệt đây… Tôi thèm ăn uống lẩu sống đây xa xưa nhưng vẫn không tồn tại thời gian, lần này một mực phải ăn một bữa mang đến đã đời!" Tống Dương thiệt ra cũng khá lịch sự, anh ta không khiến cho Hạ Thư phải cảm thấy xấu hổ."Cậu cũng nên hạn chế ăn đi thì hơn, cẩn trọng nếu bụng lớn ra thì chẳng ma như thế nào thèm đâu." Trình Chinh lại phạt huy thực chất độc mồm của bản thân mình một lần nữa. Hắn nói một câu đã để cho Tống Dương bất mãn, thiếu chút nữa nhào lên cắn cho Trình Chinh vài phát."Trình Chinh, đừng ăn uống nữa. Kiếm tìm một sảnh tập đi, bọn họ đấu solo..." Vóc bạn vẫn luôn là gót chân Asin của Tống Dương. Lúc học cấp ba, cậu ta còn mang lại rằng, nhờ vào gương mặt của bản thân mình thì chỉ việc nói một câu, hoa khôi trường một mực sẽ ngoan ngoãn gật đầu đồng ý hẹn hò cùng với mình. Kết quả, cậu ta lại bị bạn ta khước từ một biện pháp tuyệt tình.Hoa khôi nói: "Thật xin lỗi, bạn Tống… mình đang có nhu cầu muốn bạn trai bao gồm dáng fan cao ốm như Trình Chinh hơn. Cậu là bạn tốt, tuy vậy rất tiếc bọn họ không hợp…"Ồ, đúng rồi, lúc ấy Tống Dương cao một mét bảy mươi, nặng 85 cân."Muốn đấu thì cậu từ bỏ đi mà đấu. Tôi còn nên đi ăn, đói chết được." Trình Chinh liếc nhìn vóc dáng ấu đau trĩ nội trĩ ngoại của cậu ta một cái, tiếp đến đi thẳng vào trong tiệm.Tiệm lẩu này cũng chưa hẳn nơi xa hoa gì, chỉ là một trong đầu bếp về hưu từ mở quán ở trong nhà mình nhưng mà thôi. Bởi vì mua sắm đắt hàng phải cửa tiệm cũng đã không ngừng mở rộng gấp mấy lần, cũng có quy tế bào hơn. Bây chừ đầu bếp này đã nghỉ, cửa tiệm này do con trai ông ấy quản lí lý."Không biết sức khỏe của bác bỏ Trần đi dạo này rứa nào…" mặc dù cũng sắp tới mười năm không tới đây, mà lại Hạ Thư vừa vào sảnh đã mau chóng có cảm giác thân thiết. Trước đây, lúc y với Trình Chinh có thời hạn rảnh thì sẽ sắp tới đây ăn lẩu. Hơn thế nữa bác è – người chủ nơi này vô cùng thích tính biện pháp thông minh, lanh lợi của y, còn nói đùa rằng ao ước nhận y có tác dụng đệ tử."Bác Trần sẽ về hưu lâu rồi, hiện giờ con trai của chưng ấy đang quản lý cửa tiệm này. Tôi mang đến đây mấy lần cũng không gặp được bác, nghe nói là ra ngoài du lịch…" tự sau khi gặp mặt lại, đó là lần đầu tiên Trình Chinh nói chuyện ôn hòa với Hạ Thư. Điều này khiến cho y bao gồm chút cực nhọc tin nhìn hắn, một lúc sau mới âm thầm thở dài."Ôi, nghe hai tín đồ nói thì ngoài ra hai fan quen ông chủ tại chỗ này đúng không? Sao anh không nói trước mang đến em biết, em có muốn làm thân với công ty quán…" Tống Dương nãy giờ không chen mồm vào được cũng ban đầu lên tiếng, ân oán trách quan sát Trình Chinh, đề nghị một giải mã thích.

Hạ Thư của mười thời gian trước chỉ là 1 trong thiếu niên 19 tuổi, còn là 1 tay mơ bước vào giới giải trí.

Bạn đang xem: Ảnh đế và cái bẫy dài hơi

Còn Trình Chinh vẫn 24 tuổi, lại còn là một ngôi sao có giờ đồng hồ tăm thời điểm bấy giờ…

Trong giới giải trí có thể nhìn thấy không ít thứ nhơ bẩn bẩn, ngay cả ước nguyện giản riêng lẻ ban đầu, rất có thể cũng sẽ biến dị khi nên lăn lê bò lết để leo lên địa chỉ cao trong giới.

Tình yêu? thông thường đã rất khó cưỡng cầu, nói chi còn là một hai bạn cùng ngơi nghỉ trong giới, lại còn là một tình yêu thương đồng tính nam, khỏi phải nói kết viên sẽ bi quan đến dường nào.

Mười năm sau, Hạ Thư là hình ảnh đế bạn người biết đến, còn Trình Chinh đã rút khỏi giới giải trí, biến một tgđ cao ngạo, khó khăn gần.

Xem thêm: Sự Phát Triển Của Thai Nhi Tuần 8, Siêu Âm Thai 8 Tuần Giúp Mẹ Biết Được Điều Gì

Liệu khi thân phận vẫn khác, chuyện tình của họ hoàn toàn có thể ngược dòng, trở về điểm xuất phát? oán thù giận, luyến tiếc, khinh thường, day dứt, toàn bộ những cung bậc xúc cảm này sẽ biến thành gì sau mười năm ko gặp?

Mười năm trước, họ bỏ lỡ nhau. Mười năm sau, một mẩu truyện mới lại bắt đầu…


TẢI EBOOK MỚI NHẤT
lượt thích page để cập nhật truyện tốt Tải Ebook Truyện Miễn Phí Tài khoản VIP cài đặt ebook không quảng cáo
xem Hướng dẫn cài ebook về máy

*
*
*
*
*

×

Đăng nhập

Tên tài khoản hoặc thư điện tử *

mật khẩu *


Facebook
" data-plugin="nsl" data-action="connect" data-provider="facebook" data-popupwidth="600" data-popupheight="679">
Đăng nhập bằng Facebook

Đăng nhập bằng Google

Ghi nhớ

Quên mật khẩu

← cù lại
Ebook Truyện


×

ĐĂNG KÝ

(Lưu ý thực hiện Gmail để hoàn toàn có thể nhận thư điện tử thông báo)

Tên tài khoản *

Địa chỉ email *

mật khẩu đăng nhập *


Đăng nhập | Quên mật khẩu đăng nhập

← xoay lại
Ebook Truyện


×

Quên password

Vui lòng nhập thương hiệu tài khoản e-mail của bạn. Bạn sẽ nhận được một links để tạo ra mật khẩu mới qua email.