tất cả đúng trận chiến Xích Bích là chiến dịch "lấy ít địch nhiều" trứ danh trong lịch sử dân tộc Trung Quốc hay chỉ cần cuộc "tao ngộ chiến" thông thường như vô vàn trận đấu khác?
sau thời điểm tác phẩm điện ảnh "Xích Bích" của đạo diễn già đời Hồng Kông Ngô Vũ Sâm lên màn ảnh rộng hồi năm 2008, dư luận luôn tranh gượng nhẹ rằng liệu trận đánh năm 208 liên can sự có mặt cục diện "tam phân đỉnh lập" gồm thực sự hoành tráng như phim?

Sử liệu Trung Quốc có không ít ghi chép liên quan tới chiến dịch nổi tiếng gây các thị phi này.

Bạn đang xem: Đại chiến xích bích i ᴴᴰ

Năm loài kiến An 12 (207), Tào cởi viết vào "Nhượng huyện tự minh bản chí lệnh" - "Nay thần lĩnh binh trăng tròn vạn... Phụng quốc uy linh, xuất chinh thảo vạc (Lưu Bị - Tôn Quyền)... Bình thiên hạ, ko phụ công ty mệnh".

"Tam Quốc Chí - Ngụy thư - Vũ Đế kỷ" thì chép - "Công (Tào Tháo) cho Xích Bích, giao đấu với (Lưu) Bị. Bất lợi, gặp dại dịch, binh sỹ chết nhiều, yêu cầu rút quân về".

"Thục thư - Tiên chủ truyện" bao gồm đoạn - "Tháng 7 năm loài kiến An 13, Tào toá phạt giữ Biểu. Tháng 9 mang lại Tân Dã.

Tiên nhà (Lưu Bị) phái Gia cát Lượng kết minh với Tôn Quyền. Quyền không nên Chu Du, Trình Phổ... đem hàng vạn thủy quân hợp lực cùng tiên chủ.

Đối quyết cùng với Tào công tại Xích Bích, đại phá Tào quân, thiêu rụi thuyền địch. Tiên chủ cùng Ngô quân thủy lục cùng tiến, xua đuổi (Tào Ngụy) tới phái mạnh quận (nay là Giang Lăng, hồ nước Bắc).

Khi ấy dịch bệnh bùng phát, quân Bắc bị tiêu diệt nhiều, Tào công rút lui".

Sử gia trằn Thọ ghi trong "Thục thư - Gia cat Lượng truyện" - "Quan Vũ lĩnh thủy quân tinh nhuệ nhất vạn người, đúng theo binh với đồng chí Giang Hạ của lưu Kỳ (con giữ Biểu) không dưới vạn người.

(Tôn) Quyền vui mừng, nhanh chóng phái Chu Du, Trình Phổ, Lỗ Túc mang 3 vạn thủy quân theo Lượng phục mệnh Tiên chủ, hợp lực kháng Tào".

"Ngô thư - Ngô nhà truyện" thì viết - "Du, Phổ làm tả hữu Đô đốc, mọi cá nhân lĩnh vạn quân, đúng theo sức thuộc Bị.

Đụng độ trên Xích Bích, đại phá Tào công. Công đốt thuyền rút lui, sĩ tốt đói mệt, chết quá nửa".

"Chu Du truyện" cũng thuật lại trận Xích Bích - "Quân Tào công mắc dịch nhiều. Lần đầu tiên giao chiến, quân Công bại lui về Giang Bắc. Quân Du đóng góp ở bờ Nam.

Bộ tướng Du là Hoàng dòng nói - "Địch đông ta ít, khó đánh lâu dài. Nay quan gần kề thấy thuyền Tào gắn liền đầu đuôi, có thể dùng hỏa công...

Nên giữ hộ thư cho Tào công trước, vờ vịt đầu hàng. Đợi binh sĩ Tào công nhà quan, mẫu phóng hỏa. Thuận gió mạnh, lửa ắt thiêu cháy doanh trại trên bờ"."

"Hoàng mẫu truyện" vào "Tam Quốc Chí" cũng ghi danh ông là nhân đồ vật "theo Chu Du chống Tào nghỉ ngơi Xích Bích, hiến kế hỏa công".



Đại chiến Xích Bích chưa hẳn là chiến dịch với phần đông trận đánh "kinh thiên rượu cồn địa" như tế bào tả? Ảnh: Sohu

Liên quan liêu tới lịch sử hào hùng Trung Quốc thời đại Tam Quốc, bộ sử "Tam Quốc Chí" bởi sử gia Tây Tấn è Thọ viết cùng sử gia phái nam Tống Bối Tùng chi chú giải được xem như là điển tịch tìm hiểu thêm uy tín nhất.

Các học giả tân tiến nhận định, trận chiến Xích Bích là chiến dịch quân sự "có tổ chức, có chuẩn bị, được hoạch định trong một thời gian dài", với việc tham chiến của Tào Ngụy do Tào tháo lãnh đạo tuyên chiến đối đầu với hợp lại thành Tôn Quyền - lưu Bị.

Ngay từ năm Kiến An 12 (207), Tào tháo dỡ đã đào tạo và huấn luyện thủy quân tại Hà Bắc, chuẩn bị cho chiến lược xua quân nam giới tiến "bình thiên hạ".

Xuất vạc từ nguyên nhân bảo toàn nỗ lực lực, bước đầu từ mon 9/208, Tôn Quyền với Lưu Bị vẫn lập liên minh quân sự chiến lược để đơn Tào Tháo.

Chiến trường lý tưởng để đối quyết với Tào Ngụy không đâu khác bên cạnh Trường Giang - địa điểm cho phép liên quân "dùng sở trường tấn công sở đoản của Tào Tháo".

Nói phương pháp khác, việc chọn ngôi trường Giang làm chiến trường "chủ" chưa hẳn ngẫu nhiên, mà hoàn toàn nằm trong hoạch định của liên quân Tôn - Lưu.

Lực lượng tham chiến

Lực lượng của cả hai phe tham chiến cũng được nhìn dìm là gồm quy tế bào lớn.

Tại hẹn Xương, Tào cởi nói quân team của ông "có ngay sát 200.000". Sau thời điểm Nam hạ gớm Châu, ông thu nhận hàng vạn hàng binh từ lưu lại Biểu, khiến quân số tạo thêm "gần 300.000".

Tuy vậy, "Tam Quốc Chí - du ngoạn truyện" trích dẫn "Giang Biểu truyện" dấn định số lượng thực sự có năng lượng chiến đấu của Tào Ngụy chỉ vào tầm khoảng 150.000-160.000 quân.

Điều này được phân tích và lý giải rằng hàng binh gớm Châu lên tới mức 70.000-80.000 người, song đội quân này biết tới "chỉ nhằm hư trương thanh thế" chứ không có công dụng thực chiến.

Vì vậy, viễn cảnh cạnh tranh với 150.000 quân Tào vẫn khiến cho liên minh Tôn - Lưu... Khá dễ chịu. Tôn Quyền tất cả 30.000 thủy quân, giữ Bị bao gồm 10.000 thủy quân và "gần 10.000 bộ binh". Như vậy, đoàn kết này về cơ bạn dạng sở hữu khoảng 50.000 - 60.000 lính.

Trong khi đó, theo "Gia cat Lượng truyện", quân nhóm Đông Ngô thực tế có quân số "gần 100.000 lính". Nếu review này là thực tế, thì lực lượng của liên kết Tôn - Lưu lên tới khoảng 110.000 quân.

Nhiều học đưa hiện đại đã nhận xét, quân số song phương tuy có sự chênh lệch "cơ bản", nhưng qua đó đánh giá và nhận định chiến dịch Xích Bích là điển phạm "lấy ít win nhiều" thì quả thực có phần khiên cưỡng.



Liên minh Tôn - lưu giữ "lấy ít thắng nhiều" trước Tào tháo dỡ ở Xích Bích chỉ là việc thổi phồng thừa đáng? Ảnh: Sohu

Thất bại của Tào Tháo

Theo đều ghi chép của è cổ Thọ, thất bại của Tào túa ở Xích Bích không nằm ở vụ việc "chiến" nhưng mà là ngơi nghỉ "dịch (bệnh)". Chủ yếu dịch bệnh tràn lan đã quật té đội quân phần đông của Tào Ngụy.

Thực tế, trước khi song phương giao chiến, trong quân nhóm Tào Ngụy đã xuất hiện tình trạng bệnh dịch lây lan, khiến cho sức kungfu suy yếu ớt và làm Tào Tháo chiến bại trong lần đối đầu và cạnh tranh ở Giang Trung.

Thậm chí, một vài ý loài kiến còn đến rằng, nếu reviews một giải pháp nghiêm tương khắc thì đại chiến Xích Bích là một cuộc chiến tranh "chỉ bao gồm dịch bênh mà không tồn tại chiến đấu", với nếu tất cả thì những cuộc giao tranh cũng không mang quy mô lớn.

Có học giả dìm định, chiến dịch Xích Bích thực tế chỉ là 1 trong những trận "tao ngộ chiến" và là trận đấu "giữa những cái đầu của 2 phe" hơn là một trong trận trận chiến thực thụ.

Những chủ kiến phản đối cách nhìn trên nói rằng, một trận đánh tranh được call là "tao ngộ chiến" chỉ khi cuộc chiến diễn ra vào tình cầm cố "không hẹn cơ mà gặp".

Trong khi đó, chiến dịch Xích Bích vốn được Tào tháo trù bị từ hơn 1 thời gian trước khi nó diễn ra, còn hợp thể Tôn - lưu lại cũng có... Vài ba tháng sẵn sàng trước lúc "nhập cuộc".

Quan điểm cho rằng Xích Bích "là một trận quyết đấu thực sự" nhận được rất nhiều sự đồng thuận từ những nhà nghiên cứu và phân tích ngày nay.

Đương nhiên, tính khốc liệt của nó có thể không nằm tại những cuộc xung đột máu lửa, nhưng mà là dòng chết âm thầm khi dịch bệnh bào mòn cả hai phe, cùng với phần thiệt sợ nặng nề hơn thuộc về Tào Ngụy.



Thất bại của Tào Tháo đa số nằm sống vấn đề... Y tế, lúc quân đội ông bị dịch bệnh hành hạ mà không kiếm ra biện pháp giải quyết. Ảnh: Sohu

Hỏa thiêu Xích Bích

Việc Hoàng loại trá sản phẩm để thực hiện hỏa công so với hạm nhóm Tào Ngụy đã có sử liệu trung hoa thừa nhận.

Tuy nhiên, cuộc trình diễn của Hoàng loại được đánh giá chỉ là "thủ đoạn chiến thuật lâm thời" của phe liên minh, chứ không phía trong quy hoạch chiến lược ban đầu của Tôn Quyền - lưu Bị.

Dù bị dịch bệnh tác động dẫn đến thất bại ở Giang Trung, buộc Tào tháo dỡ rút về thủ nghỉ ngơi Giang Bắc, lão tướng mạo Hoàng mẫu vẫn đánh giá và nhận định rằng "thực lực Tào Ngụy vẫn mạnh", một lúc Tào giải quyết và xử lý vấn đề bệnh dịch dịch, khôi phục kỹ năng chiến đấu, phe hòa hợp sẽ chạm chán khó khắn lớn.

Vì vậy, Hoàng Cái new hiến kế tốc chiến tốc thắng, "không để Tào túa kịp trở tay". Nói giải pháp khác, "hỏa thiêu Xích Bích" chỉ là chủ ý nhất thời nhưng mà Hoàng loại nêu ra sau khi reviews tình trạng thực tế của Tào Ngụy.

Lưu Bị "thừa nước đục thả câu"

Trên thực tế, vào cả "đại chiến Xích Bích", lực lượng của lưu Bị trọn vẹn đóng "vai phụ", cung ứng Đông Ngô đối đấu với Tào quân.

Vai trò của phe lưu giữ Bị chỉ "le lói" tí chút vào quá trình hậu kỳ chiến sự, lúc Tào Tháo lose triệt để cần đốt thuyền rút chạy về đường Hoa Dung và Lưu Bị ra quân "truy quét".

Thế nhưng, trong tổng thể và toàn diện chiến dịch Xích Bích, lưu Bị lại là nhân đồ gia dụng "hưởng lộc" bự nhất. Chấm dứt chiến sự, ông cần sử dụng Lưu Kỳ làm quân bài chính trị để "mượn ghê Châu" của Đông Ngô.

Từ đó, Bị dùng Kinh Châu làm bàn đạp, phạt triển khỏe khoắn thế lực về Tứ Xuyên, khiến quan hệ liên hợp Tôn - lưu lại rạn nứt và hiện ra cục diện "tam phân thiên hạ".

Phải mất cho tới 10 năm trời, Tôn Quyền bắt đầu "trả được cả vốn lẫn lời" đến Lưu Bị bằng chiến dịch đoạt lại tởm Châu, "xóa sổ" quan liêu Vân trường của Đại đô đốc Lữ Mông.



Hậu Xích Bích, lưu Bị là tín đồ được lợi phệ nhất, vày vậy nhưng mà chiến chất dịch này được trình bày trong "Tam Quốc diễn nghĩa" như 1 cuộc chiến kinh điển nhât phần đông thời đại? Ảnh: Sohu

Theo những học giả china hiện đại, xét từ góc nhìn quân sự, cuộc chiến Xích Bích là chiến dịch "không xứng danh là đại chiến nhất trong hàng chục trận trận chiến của lịch sử vẻ vang Trung Quốc cổ đại".

Có chăng, Xích Bích là chiến dịch "lớn" ở các chuyển biến bao gồm trị "khổng lồ" mà nó mang lại.

Hậu Xích Bích, Tào toá đại bại khiến quốc lực suy yếu đáng kể và lao vào giai đoạn phục hồi. Thậm chí còn có một thời hạn ngắn Tào Ngụy "không dám ho he với Đông Ngô".

Ở Giang Đông, Tôn Quyền và Đại đô đốc du ngoạn "uy chấn thiên hạ", tuy nhiên lại lao vào thời kỳ "đổ tan vỡ quan hệ" với lưu Bị với stress liên tục ra mắt ở khoanh vùng Kinh Châu, đáng chú ý nhất là việc trở mặt hoàn toàn giữa Gia cát Lượng cùng Chu Du.

Do sức ảnh hưởng quá lớn của bộ tiểu thuyết triều Minh "Tam Quốc diễn nghĩa", cộng với hầu như bước cải tiến vượt bậc thực sự của phe lưu giữ Bị - lực lượng chủ yếu diện trong bộ sách này, cho nên chiến dịch Xích Bích nghiễm nhiên vươn lên là "một giữa những trận chiến kinh khủng nhất các thời đại".

item là quan điểm của tác giả Dịch Trung Thiên trước những nghi hoặc (từ bé người, sự kiện mang đến hình thái quốc gia) vào thời đại Tam Quốc, hỗ trợ cho độc giả một góc nhìn để “đọc sử” cùng suy ngẫm về thời kỳ này.

Xuất phiên bản Sách hay

Ghi chép và diễn đạt trong lịch sử hào hùng về trận đánh này còn trùng trùng nghi vấn, các nhà sử học tập cũng mọi cá nhân một quan tiền điểm.

Xem thêm:


Trận Xích Bích có lẽ rằng là trận chiến nổi tiếng tuyệt nhất thời Tam Quốc. Nói tới Tam Quốc, siêu ít người chần chừ trận Xích Bích. Chuyện này thực sự bắt buộc quy công mang lại La cửa hàng Trung. Bởi vì, đấy là phần được hỏng cấu nhiều nhất, cũng chính là phần được viết đặc sắc nhất vào Tam Quốc diễn nghĩa.

Thực ra về trận đánh này, biên chép trong thiết yếu sử rất hiếm nhưng để lại tương đối nhiều vấn đề, đến nỗi giới sử học đã những phen bùng nổ những “trận Xích Bích mới” vì chuyện này.

Những vụ việc liên quan gồm những: Một, phía trên là cuộc chiến của ai; hai, quy mô cố kỉnh nào; ba, thời gian địa điểm; bốn, lý do thắng bại. Về những sự việc này, các nhà sử học mỗi cá nhân một ý, thậm chí là đối nghịch hẳn nhau.

Ví như binh sĩ quân Tào có bao nhiêu, có fan nói thực tế là năm mươi vạn, cũng có người bảo thực ra chỉ gồm năm nghìn fan (ngoài ra còn cha giả thuyết khác là bốn mươi vạn, ba mươi vạn cùng hơn nhì mươi vạn), rõ ràng chênh lệch rất lớn.

Ở phía trên chỉ bàn cho tới ý kiến cá nhân tôi. Vẫn bắt buộc nói từ sự việc đầu tiên, ấy là cuộc chiến này phân phát động bởi vì ai? Mọi fan đều biết chuyến này Tào cởi xuống khu vực miền nam là để tấn công Lưu Biểu, chiếm Kinh Châu. Mục tiêu này nói theo một cách khác là đã được triển khai khi lưu giữ Tông đầu hàng, giữ Bị thua trận trận, Giang Lăng bị chiếm.

Bởi thế mới gồm thuyết nói đưa Hủ đang khuyên Tào tháo dỡ tới chính là dừng, bài toán này đã làm được đề cập vào chương “Kỳ tài trời sinh”. Tất nhiên tuy lưu Bị đã thành “giặc thuộc đường” cơ mà “còn bạn còn lăm le”, đề xuất đuổi cùng giết tận. Gồm điều tôi cho rằng cũng không vứt bỏ khả năng Tào dỡ rắp tâm sau khi diệt lưu giữ Bị vẫn tiện thể diệt luôn cả Đông Ngô.

*

Tam Quốc chí - trả Hủ truyện có nói: “Thái Tổ phá khiếp Châu, định xuôi chiếc xuống phía đông”. “Xuôi cái xuống phía đông” há chỉ để diệt lưu lại Bị thôi sao?

Trước khi du lãm xuất chinh, Tôn Quyền vẫn nói gì cùng với ông ta? Tôn Quyền nói rằng: “Ông tấn công được thì cứ đánh. Lỡ không phải như ý cứ quay về với ta, ta đã quyết một trận với mạnh bạo Đức”. Nếu như chuyến này Tào túa quả thực chỉ tấn công Lưu Bị thì Tôn Quyền có lẽ rằng sẽ nói ngao du à, ông đi tấn công thử coi sao. Đánh chiến thắng được thì đánh, họ tiện thể tìm lợi; tiến công không thắng thì về, “Lưu hoàng thúc” chết sống thế nào cũng mặc.

Nếu ông ta nói vậy thì các vấn đề tiếp theo đây rất dễ giải quyết. Kết luận có thể là: Đây là một cuộc chiến quy mô tương đối lớn, thời gian vào thời điểm tháng chạp năm kiến An thiết bị mười ba, địa điểm là tp Xích Bích tỉnh hồ Bắc thời nay (xưa là huyện tình nhân Kỳ). Sao lại nói vậy? bởi những học đưa ủng hộ thuyết “Xích Bích là một trận chiến nhỏ” đã diễn tả cuộc chiến đại các loại là vắt này: tháng bảy năm loài kiến An máy mười ba, Tào dỡ xuất quân, tháng tám lưu lại Biểu chết vì chưng bệnh, mon chín lưu Tông đầu hàng.

Tào cởi “thấy Giang Lăng gồm quân nhu, sợ Tiên chủ giành được” bèn đích thân dẫn năm nghìn né binh tinh nhuệ, đi ba trăm dặm một ngày đêm, xua đuổi theo lưu Bị, nhị quân chạm trán sinh sống Đương Dương.

Lưu Bị thảm bại chạy mang lại Hạ Khẩu, quân Tào kéo tới Giang Lăng. Sau thời điểm lấy được không ít quân nhu trang bị tư, Tào cởi lại nhanh chóng xuôi mẫu đánh xuống, kết quả không hứa mà chạm chán liên quân Tôn lưu lại ngược chiếc đi lên, nhanh nhảu đánh một trận “đụng độ”.

Vì không hẹn nhưng mà gặp, lại gấp vã ứng chiến, cấp dưỡng những vì sao khác yêu cầu Tào Tháo thua kém trận. Rõ ràng, nếu ưng ý giả thuyết này thì đề nghị thừa nhận trận chiến xảy ra trong thời điểm tháng Mười. Bởi tới tháng Chạp, quân đưa ra viện của Tào tháo dỡ cũng kéo đến, quân số cần yếu chỉ có năm ngàn được.

Vậy năm nghìn tinh binh của Tào Tháo vào giữa tháng mười kéo mang lại Xích Bích có tác dụng gì? dĩ nhiên là để tiến công Lưu Bị chứ không hẳn đánh Tôn Quyền. Theo Tam Quốc chí - Trình Dục truyện, bấy giờ “Lưu Bị chạy sang Ngô”, mà không ít mưu sĩ của Tào Tháo gần như đoán rằng Tôn Quyền đang giết giữ Bị, chỉ tất cả Trình Dục ko đồng tình. Tào túa có đống ý không? không thấy nói.

Vì vậy hoàn toàn có thể tưởng tượng bấy tiếng Tào Tháo không thể nghĩ Tôn Lưu đang liên minh. Chẳng ngờ chúng ta lại liên hiệp với nhau, hơn nữa còn tập thích hợp được năm vạn quân. Năm nghìn fan đánh với năm vạn người, tất nhiên không lại, phân minh ấy cũng chỉ là một trận đánh nhỏ.

Giả thuyết này cũng không phải vô lý và vô bằng cớ, chứng cứ bên trong Tam Quốc chí - Gia mèo Lượng truyện. Theo đó, bấy tiếng Gia cát Lượng bảo Tôn Quyền: “Quân Tào toá đường xa mệt nhọc mỏi, nghe nói quân khinh kỵ xua đuổi theo Dự Châu, một ngày đêm đi hơn cha trăm dặm, ấy là ‘nỏ cứng hết đà, không phun thủng nổi tấm lụa mỏng tanh nước Lỗ"”.

Theo đưa thuyết này thì quân Tào tháo chỉ có năm nghìn, không chỉ có vậy lại là cánh khinh thường kỵ tiến quân thần tốc trường đoản cú Tương Dương mang lại Giang Lăng. Nhưng tại đây lại tất cả một vấn đề là ví như Tào tháo dỡ thực sự hướng dẫn theo năm nghìn quân tiến công xuống phía đông thì lý do khi chu du dẫn bố vạn người ngựa tới cứu vãn viện, lưu lại Bị còn nói là “hận là ít”? Đủ thấy quân Tào Tháo ít nhất cũng yêu cầu mười vạn. Hoặc khi Gia cát Lượng nói thì mới có năm nghìn, trong tương lai lại tăng thêm. Mong tăng thêm cần có thời gian, bởi vì vậy hẳn trận đánh phải xảy ra hồi tháng chạp.

<…>

Thế phải nếu nói trận Xích Bích chỉ là một trong “cuộc đụng độ” e rằng chỉ là chủ ý cá nhân. Sau khi xác định được mục đích và bài bản cuộc chiến, bọn họ chỉ đề xuất để trung tâm tới quá trình và tác dụng thôi. Là một trận đánh quy mô tương đối lớn, trận Xích Bích bao gồm bốn giai đoạn, bao gồm quyết sách, chuẩn chỉnh bị, giao chiến và hoàn thành.

Quá trình này sẽ được bộc lộ sống đụng trong Tam Quốc diễn nghĩa, vướng lại một di sản giá trị trong kho báu văn học tập cổ Trung Hoa. Nhưng chúng ta buộc cần tiếc nuối chỉ ra rằng rằng, văn học chưa phải là định kỳ sử.

Tam Quốc diễn nghĩa dành riêng hẳn tám hồi miêu tả chi tiết sệt sắc toàn bộ cuộc chiến, độc nhất là những câu chuyện khoái trá lòng người, song số đông là hư cấu.

Ở đây gồm hai tình huống. Một là hoàn toàn không có trong kế hoạch sử, ví như “đấu khẩu với những nho sĩ”, “dùng trí khích Chu Du”, “Hám Trạch dưng thư”, “Bàng Thống hiến kế” cùng “mượn gió đông”...

Còn một các loại nữa là tất cả chút dấu tích nhưng đã trở nên lấy râu ông nọ cắn cằm bà cơ hoặc thổi phồng thổi phồng lên. Ví như “Tưởng Cán trúng kế” không hẳn là trọn vẹn bịa đặt. Ít nhất cũng có người thương hiệu Tưởng Cán thật, cũng từng mang lại doanh trại Chu Du. Tiếc rằng ấy là sau trận Xích Bích, theo Tư trị thông giám thì vào năm Kiến An sản phẩm mười tứ (tức năm 209 CN), đương nhiên không gồm chuyện bị lừa trộm thư gì cả.