Anh Chính Là Thanh Xuân Của Em




Bạn đang xem: Tiểu thuyết việt nam hay nhất

*
ĐỌC THỬ
“Anh chính là thanh xuân của em”, một giai điệu dịu dàng, cũng không kém phần sâu lắng, sẽ là món quà tuyệt vời nhất mà Hạ Vũ dành tặng cho bạn trong mùa hè này.Bất kể bạn đã, đang hay sẽ đi qua thanh xuân ấy hay chưa, “Anh chính là thanh xuân của em” cũng sẽ khiến bạn được đắm mình trong những cảm giác đẹp đẽ ấy một lần nữa.Hãy đọc để thêm một lần tiếc nuối, tiếc nuối để trưởng thành, tiếc nuối để biết trân trọng và tiếc nuối để yêu thương nhiều hơn !Đôi nét về tác giả:"Cho tới bây giờ Vẫn không ai biết Hạ Vũ là ai, không ai biết Hạ Vũ từ đâu tới. Điều duy nhất biết được, Vũ là Kẻ nói hộ lòng người, Vũ có những bài viết như viết dành riêng cho bạn, khiến bạn thấy chính mình trong đó, thấy những điều đã và đang xảy ra trong đời mình, trong từng suy nghĩ của mình... "

Ngày Xưa Có Một Chuyện Tình


*
ĐỌC THỬ

Cánh Đồng Bất Tận

*

ĐỌC THỬ

Mỗi câu chuyện trong Cánh đồng bất tận lại chứa đựng một sự xót xa và để lại những ấn tượng và ám ảnh đậm nét sau khi đọc xong. Những câu chuyện sâu sắc nhưng không hề khó hiểu hay trừu tượng. Yếu tố bi-hài đan xen lẫn nhau khiến cho người đọc tức cười (vừa tức lại vừa buồn cười) và đọc xong thì cũng chỉ biết thở dài mà thôi.Nỗi buồn của người đàn ông có đứa con tên Cải bỏ nhà ra đi khiến ông phải tất tả mọi nơi đi tìm, và cuối cùng, ông chọn cách ăn trộm trâu của người ta để rồi cố tình bị bắt, được lên tivi chỉ để phát biểu một câu “Cải ơi, ba nè, về đi con!”.Tuy vậy thì điều nổi bật và để lại dư âm trong mỗi câu chuyện đó là tình người, sự lạc quan và sự vươn lên, không bao giờ bỏ cuộc của những người dân Nam Bộ, cho dù cuộc đời có mang lại cho họ nhiều khó khăn, đau khổ đến mức nào đi nữa.
*
ĐỌC THỬ
"Chuyện Nhỏ Sớm Mùa Thu" là cuốn sách tuyển tập 18 tác phẩm truyện ngắn của nhà văn - nhà thơ Lưu Quang Vũ.Theo nhà văn Nguyễn Minh Châu bình phẩm "...Lưu Quang Vũ dùng một cách viết dung dị, một lối kể chuyện điềm đạm. Như một họa sỹ không bao giờ đụng đến những gam màu gắt hoặc những đường nét, bố cục độc đáo, quá bạo. Tôi thích cái sự tự nhiên và chừng mực trong cách viết của anh, một sự tự nhiên chừng mực toát lên cả trong nội dung và hình thức rất dễ đến với người đọc. Tôi nghĩ rằng anh Lưu Quang Vũ hiện giờ chỉ “cặp bồ” sơ sơ với văn xuôi mà thôi (thế mà anh đã có mấy tập truyện ngắn đã in). Nếu một lúc nào đó, ví như Anh Thình, anh bỏ kịch và thơ, đi hẳn vào văn xuôi, chắc là anh vẫn giữ cái ngòi bút chừng mực dung dị, và những truyện ngắn của anh chắc chắn sẽ có sức nặng hơn nhiều và giới văn xuôi lại như giới kịch bây giờ, cứ ngớ ra mà nhìn anh tung hoành..."Còn theo PGS.TS Nguyễn Thị Bích Thu "Có thể thấy ở trong thơ cũng như ở truyện ngắn, Lưu Quang Vũ đã bộc lộ sự nhạy cảm bản năng gần như một thứ trực giác, một tố chất có tính bẩm sinh của phẩm chất nghệ sĩ đã giúp anh viết thành công ở cả hai khuynh hướng hiện thực và lãng mạn. Sự kết hợp hài hoà này tạo nên một thứ văn xuôi thực mà ảo, rõ ràng mà mơ hồ, không chịu yên phận ở một khuôn khổ đã định sẵn."Hãy cùng đọc "Chuyện Nhỏ Sớm Màu Thu" đế cảm nhận cách hành văn dung dị của nhà văn Lưu Quang Vũ nhé!
*
ĐỌC THỬ


Xem thêm:

Đừng yêu một người vô tâm nếu bạn không muốn đau lòng!Yêu một người vô tâm, là mỗi ngày vô thức nhìn điện thoại, chờ đợi mãi cũng không thấy một dòng tin nhắn người ấy nhắn tin hỏi thăm, rằng em đã ăn chưa, em đang làm gì đấy, ngày hôm nay của em thế nào… Bởi người ấy quá bận rộn, còn bao mối quan tâm ở ngoài kia mà chẳng phải dành cho bạn.Yêu một người vô tâm, là khi trời có nắng, mưa hãy bão giông, người khác có ai đó đón đưa, còn bạn thì lủi thủi đi về một mình trong nỗi cô đơn và tủi thân không ai hiểu.Yêu một người vô tâm là mỗi lần bị ốm cần lắm một người ở bên chăm nhưng người ấy còn bận bịu công việc ở công ty, còn bận đi nhậu đến khuya đến đêm với bạn bè, bỏ mặc bạn một mình không một lời hỏi han, dặn dò uống thuốc. Bạn phải tự mình nấu cháo, tự mình đi mua thuốc lòng như những cô gái độc thân.Yêu một người vô tâm là đợi chờ trong vô vọng một bông hoa, một món quà hay một dòng tin nhắn yêu thương trong những ngày lễ hay ki niệm của hai người. Nhưng tất cả những gì bạn nhận được chỉ là một lời giải thích lạnh nhạt “Vì anh bận quá nên quên!”Người ta vẫn nói, sự cô đơn đáng sợ là cô đơn trong tình yêu, khi mà ngay khi có người yêu bên cạnh, bạn vẫn không thấy bình yên và hạnh phúc. Khi mà lúc nào bạn cũng tự hỏi mình người ấy có thực sự yêu mình không?Con gái à, hãy yêu người làm mờ vết son trên môi bạn, chứ không phải người làm nhòe mascara nhé. Chúng ta sinh ra để được yêu thương, nâng niu chứ không phải ngày ngày chạy theo một người vô tâm, trao hết yêu thương cho người không xứng đáng, để rồi đêm nào cũng ôm gối khóc thầm một mình. Yêu một người như vậy, thà độc thân còn hơn!Yêu một người vô tâm, là sai rồi. Nên từ bỏ thôi…Dành Cả Thanh Xuân Để Yêu Một Người Vô Tâm – Cuốn truyện ngắn dành tặng cho những cô gái đã rơi nước mắt quá nhiều cho những người đàn ông lạnh lùng, hờ hững. Yêu làm gì, nhớ nhung làm gì một người chẳng biết trân trọng chúng ta. Vậy nên đau đủ rồi, tủi thân đủ rồi, phải buông thôi. Thà đau một lần rồi thôi còn hơn cứ ôm trong mình nỗi đau dai dẳng kéo dài hết cả thanh xuân vì người xứng đáng!