Trở lại Hắc Mộc Nhai đ&#x
E3; bảy t&#x
E1;m ng&#x
E0;y, Nghi L&#x
E2;m đảo loạn sự b&#x
EC;nh tĩnh của giang hồ, g&#x
E2;y họa đến N người, sau thời điểm li&#x
EA;n lụy đến Bạch Li&#x
EA;n gi&#x
E1;o ở nam giới Cương xong, c&#x
F4; phủi m&#x
F4;ng kh&#x
F4;ng th&#x
E8;m quan tiền t&#x
E2;m chuyện b&#x
EA;n ngo&#x
E0;i. Ph&#x
E1;i Tung Sơn bị hủy, Nhạc Bất Quần, La Đức Nặc bị phế v&#x
F5; c&#x
F4;ng, ngay lập tức cả Dư Thương Hải v&#x
E0; ph&#x
E1;i Thanh Th&#x
E0;nh cũng xuống dốc, chuyện c&#x
F3; thể l&#x
E0;m c&#x
F4; đều đ&#x
E3; l&#x
E0;m, nếu như trưởng bối ph&#x
E1;i Hằng Sơn kh&#x
F4;ng thể bảo to&#x
E0;n từ tr&#x
EA;n xuống dưới được, vậy l&#x
E0; &#x
FD; trời, kh&#x
F4;ng thể cưỡng cầu.

Bạn đang xem: Khi nghi lâm gặp đông phương bất bại

Ng&#x
E0;y ấy từ tr&#x
EA;n đỉnh Tung Sơn xuống, cảm gi&#x
E1;c kh&#x
F3; thở của Nghi L&#x
E2;m cũng dần biến mất, nghĩ đến độ cao của đỉnh n&#x
FA;i Tung Sơn với mặt nước biển c&#x
E1;ch nhau kh&#x
E1; cao, th&#x
E2;n thể c&#x
F4; kh&#x
F4;ng đủ dẻo dẻo ki&#x
EA;n cường, v&#x
EC; vậy thiếu dưỡng kh&#x
ED;. Nhận thức n&#x
E0;y khiến c&#x
F4; g&#x
E1;i nhỏ rối rắm v&#x
F4; c&#x
F9;ng, cung điện tr&#x
EA;n đỉnh Hắc Mộc Nhai đ&#x
E3; x&#x
E2;y xong, qua một thời gian nữa c&#x
F3; thể đến ở, nếu v&#x
EC; thiếu dưỡng kh&#x
ED; m&#x
E0; kh&#x
F4;ng l&#x
EA;n ở được, thật sự khiến người kh&#x
E1;c kh&#x
F4;ng cam l&#x
F2;ng. Từ l&#x
FA;c trở về Hắc Mộc Nhai, c&#x
F4; chui đầu v&#x
E0;o trong ph&#x
F2;ng thuốc, muốn điều chế thuốc để giảm bớt sự thiếu hụt trong cơ thể.


Từ khi Đ&#x
F4;ng Phương Triệt biết c&#x
F4; kh&#x
F4;ng thể ở chỗ cao, sầu một đoạn thời gian, nguy&#x
EA;n nh&#x
E2;n l&#x
E0; v&#x
EC; Tri&#x
EA;u Tịch tê sinh trưởng ở tr&#x
EA;n đỉnh Thi&#x
EA;n Sơn, m&#x
E0; đỉnh Thi&#x
EA;n Sơn lại cao hơn đỉnh n&#x
FA;i Tung Sơn, dựa theo t&#x
EC;nh huống của nha đầu n&#x
E0;y, chỉ sợ c&#x
F3; t&#x
EC;m được hoa Tri&#x
EA;u Tịch cũng kh&#x
F4;ng thể l&#x
EA;n n&#x
FA;i ngắt hoa với m&#x
EC;nh, m&#x
E0; hoa Tri&#x
EA;u Tịch lại ‘hướng khai tịch lạc’, nếu c&#x
F4; kh&#x
F4;ng ở với m&#x
EC;nh, hắn kh&#x
F4;ng d&#x
E1;m khẳng định sau thời điểm ngắt hoa xong, c&#x
F3; thể giao mang đến c&#x
F4; trước lúc n&#x
F3; bị h&#x
E9;o rũ kh&#x
F4;ng. D&#x
F9; sao chuyện xấu c&#x
F3; rất nhiều, việc g&#x
EC; cũng phải đề ph&#x
F2;ng. Phiền nhất l&#x
E0; d&#x
F9; c&#x
F3; hoa trong tay cũng chưa chắc c&#x
F3; thể hầm th&#x
E0;nh thuốc trước khi n&#x
F3; mất dược t&#x
ED;nh, c&#x
E1;i n&#x
E0;y cần nhiều thời gian.

Cho n&#x
EA;n đối với việc Nghi L&#x
E2;m ch&#x
FA;i đầu v&#x
E0;o vào ph&#x
F2;ng thuốc, hắn cũng vui vẻ rất nhiều, mỗi ng&#x
E0;y đều đốc x&#x
FA;c kh&#x
F4;ng ngừng, hận kh&#x
F4;ng thể v&#x
E0;o trong ph&#x
F2;ng thuốc ở. D&#x
F9; sao, so với việc c&#x
F4; c&#x
F3; thể sống l&#x
E2;u th&#x
EA;m mấy năm, việc cả ng&#x
E0;y ở trong ph&#x
F2;ng thuốc chả l&#x
E0; g&#x
EC;.

B&#x
E2;y giờ Nghi L&#x
E2;m vẫn ở thi&#x
EA;n điện của điện Lưỡng Nghi, c&#x
F4; kh&#x
F4;ng t&#x
ED;nh chuyển về, rất phiền, đợi sau khoản thời gian cung điện tr&#x
EA;n đỉnh n&#x
FA;i trang ho&#x
E0;n tốt, c&#x
F4; điều chế được thuốc ức chế bệnh n&#x
E0;y th&#x
EC; chuyển l&#x
EA;n đ&#x
F3; ở, rất thanh tĩnh.

L&#x
FA;c ăn cơm chiều, ch&#x
FA; Trung đột nhi&#x
EA;n đến n&#x
F3;i Nhậm đại tiểu thư đ&#x
E3; về, c&#x
F2;n mang theo một ch&#x
E0;ng trai bị thương nặng về. Đu&#x
F4;i l&#x
F4;ng m&#x
E0;y Nghi L&#x
E2;m n&#x
E2;ng l&#x
EA;n, ch&#x
E0;ng trai cơ kh&#x
F4;ng phải l&#x
E0; Lệnh Hồ Xung chứ? Phản ứng của Đ&#x
F4;ng Phương Triệt rất b&#x
EC;nh thản, giống như đ&#x
E3; biết chuyện n&#x
E0;y, chỉ n&#x
F3;i đ&#x
E3; biết rồi cho ch&#x
FA; Trung đi xuống.

“Nhậm đại tiểu thư sở hữu Lệnh Hồ Xung về sao?” Nghi L&#x
E2;m khẩn cấp hỏi.

Đ&#x
F4;ng Phương Triệt thấy c&#x
F4; gấp g&#x
E1;p, c&#x
F3; ch&#x
FA;t mất hứng nhưng vẫn trả lời “L&#x
E0; hắn”

Nghi L&#x
E2;m hiếu kỳ n&#x
F3;i “Ngươi biết từ sớm, sao kh&#x
F4;ng ngăn lại? Nhậm dại tiểu thư mang Lệnh Hồ Xung về l&#x
E0;m g&#x
EC;? N&#x
E0;ng ta kh&#x
F4;ng biết quy củ của tổng đ&#x
E0;n sao? C&#x
F2;n c&#x
F3;, ta kh&#x
F4;ng th&#x
ED;ch ăn rau củ ch&#x
E2;n vịt, đừng gắp mang lại ta” N&#x
F3;i hoàn thành lập tức đem rau xanh ch&#x
E2;n vịt vào b&#x
E1;t gắp ra dĩa. Đ&#x
F4;ng Phương Triệt ngăn lại, uy nghi&#x
EA;m n&#x
F3;i “Kh&#x
F4;ng được ki&#x
EA;ng ăn” Nghi L&#x
E2;m chu miệng, vẻ mặt mất hứng, Đ&#x
F4;ng Phương Triệt thấy vậy, t&#x
E2;m trạng tốt hơn, xoa đầu c&#x
F4;, dỗ “Ngoan, ta đ&#x
E3; hỏi Dương trưởng l&#x
E3;o, hắn n&#x
F3;i ăn những thứ n&#x
E0;y c&#x
F3; thể bổ huyết, c&#x
F3; lợi mang đến ngũ tạng, huyết mạch th&#x
F4;ng, nhuận tr&#x
E0;ng tốt, tư &#x
E2;m b&#x
EC;nh can, trợ ti&#x
EA;u h&#x
F3;a, l&#x
E0; đồ ăn tốt”

When you"re young, you want to vị everything together, when you"re older you want to lớn go everywhere together, and when you"ve been everywhere & done everything all that matters is that you"re together.

Unknown


*

*
Xem hướng dẫn
Link download:
*
e
Pub
*
Mobi/PRC A4A5A6 - xem tin tức ebook
Khách điếm mà người ta nghỉ trọ tên là khách hàng điếm Phúc Duyên. Mấy bạn Đông Phương Triệt bước vào khách điếm bởi cửa sau, không cần trải qua đại sảnh, lược đi ít nhiều phiền toái. Đi trước là tè nhị của khách hàng điếm, đi mấy vòng cũng tới một tè viện, vào viện tất cả hoa cỏ, gồm mấy phần thanh nhã, trong viện tất cả bảy, tám chống nhưng không ai ở, hôm nay cô mới biết được Đông phương Triệt để Đinh tốt nhất bao cả một khu, trên mức cần thiết phả sản, rút cục phải ném ra bao nhiêu chi phí mới khiến cho người khác cam trọng tâm rời đi vậy?
Nghi Lâm vẫn tại một phòng cùng với Đông Phương Triệt như cũ, cô đã bị tiêu diệt lặng cùng với chuyện này, tám năm không chết lặng mới lạ. Ăn cơm trắng trưa ngơi nghỉ trong phòng, cô nói với Đông Phương Triệt muốn ra ngoài chơi, yêu cầu này không thực sự phận, Đông Phương Triệt cũng thăng hoa đồng ý.
Trên con đường rất náo nhiệt, có không ít quán sản phẩm rong, bốn người đi chơi mua trang bị không ngừng, mua không ít đồ thú vị, Đinh nhất không đi phổ biến mà ở khách hàng điếm canh chừng hành lý. Đồ ở mấy quán nhỏ tuổi có chút ko sạch, đôi mắt của Đông Phương Triệt lại hết sức cao, đương nhiên không ham mê mấy trang bị này, tất cả điều thấy Nghi Lâm phấn khởi như đứa trẻ em cũng vui lòng ra tiền.
Có điều đi dạo không thọ thì trời trở gió, khung trời vốn tự tín lại ban đầu mưa, mấy giọt mưa bắt đầu rơi, bầy họ không cụ ô đi ra, mưa càng ngày càng lớn, cuối cùng đành search một tiệm trà vào tránh mưa. Bạn hầu trà gửi mấy người vào trong 1 phòng tốt, rót chén trà Bích Loa Xuân tốt nhất, lại gửi lên một không nhiều bánh trái tinh xảo, Đinh Nhị Đinh Tam không đi vào mà đứng xung quanh canh cửa, làm rất tốt công việc bảo tiêu.
Lấy mạng bít mặt xuống, Nghi Lâm uống chén trà, lại nạp năng lượng mấy khối bánh, sau đó ban đầu nghịch mấy sản phẩm công nghệ vừa mua, nhấp lên xuống tay, thoa cài, ngọc bội, túi thơm… Đều là phần lớn thứ nhưng cô gái nhỏ tuổi thích, Đông Phương Triệt yên lặng nhìn trận mưa bên ngoài, cứ mỗi lần mưa mang đến hắn đều rất khó chịu, sẽ tám năm, cô thừa quen rồi buộc phải cũng không để ý, chơi một mình, trong tâm địa lại nghĩ về lát nữa vận khí có tốt đến mức gặp mặt được Định Dật sư thái và các sư tỷ không.
Con phố này là đường buộc phải đi qua nếu như muốn tới lưu lại phủ, dựa theo nguyên tác, lúc đệ tử phái Hằng Sơn mang lại Lưu che thì chạm chán mưa, chẳng qua ngươi cho tới góp vui là cô xuất hiện mới chế tạo ra một không nhiều hiệu ứng con bướm, chỉ mong sao có thể gặp mặt được xảo ngộ, Nghi Lâm nghĩ vậy.
Đông Phương Triệt đứng trước hành lang cửa số một hồi, đùng một cái cười nhạo, tiếp nối xoay người nói với Nghi Lâm “Lâm Nhi, lúc này thật trùng hợp” Nói rồi ngoắc tay bảo cô cho tới đây, Nghi Lâm vui vẻ, trên mặt lại lộ vẻ tò mò và hiếu kỳ đi tới, Đông Phương Triệt núm tay nên của cô, hếch cằm ra ngoài nói “Thấy những người đó không?” Hắn vừa nói ngừng thì nghe tiếng phẫn nộ vang lên “Lệnh hồ Xung, bước ra!” Âm thanh này cô đã nghe tư năm, khôn xiết quen thuộc, đây là giọng nói của Định Dật sư thái.
Xem ra vận khí của cô ấy không tồi, Nghi Lâm nghĩ, mà lại mà… Cô không có quan hệ gì với Lệnh hồ nước Xung, Điền Bá Quang đàn họ, sao sư phụ lại search Lệnh hồ Xung?
Bên kia và bên này có chút khoảng cách, Nghi Lâm quan sát về phía xa, mưa rất to đề nghị không thấy rõ, chỉ thấy có người đi thoát khỏi phong, đứng trước phương diện phái Hằng Sơn, tiếp nối lại nghe thấy giờ đồng hồ Định Dật sư thái “Lệnh hồ nước Xung trốn đi đâu rồi? Mau sải ra đây mang đến ta!” tiếp nối cô nghe không rõ, chỉ thấy fan tụ tập bên đó rất nhiều, ngoài ra còn đánh nhau, không không giống gì kịch tình, Nghi Lâm ko hiểu, không tồn tại cô sao kịch tình vẫn đi tiếp?
Cô kéo tay áo Đông Phương Triệt, nhỏ tuổi giọng nói “Sư phụ — nhỏ nghe ko rõ –“ trong giọng sở hữu theo sự lo ngại và giận dỗi. Đông Phương Triệt quan sát cô cười cợt như không, nhéo má cô, êm ả dịu dàng nói “Nội công của Lâm Nhi vẫn còn quá kém, cần tu luyện thêm” Nghi Lâm nhíu ngươi nói “Sư phụ nói nhỏ biết bên đó sao vậy? vày sao đại sư phụ của nhỏ tức giận như vậy? bọn họ gặp mặt nguy hiểm không?” Đông Phương Triệt thấy cô băn khoăn lo lắng như vậy, ko chọc ô nữa, bình thản nói “Không nguy hiểm, mà lại cũng là chuyện lạ, đại môn đồ Lệnh hồ Xung của phái Hoa Sơn thuộc hái hoa tặc Điền Bá quang quẻ bắt tiểu môn sinh của phái Hằng Sơn, tên là Tần Quyên”
Nghi Lâm cúi đầu ko nói gì, do dự nghĩ gì, Đông Phương chỉ ra rằng cô lo lắng, xoa đầu cô khuyên nhủ “Bây tiếng muội băn khoăn lo lắng cũng vô dụng, nếu là chuyện tốt do đệ tử phái Hoa tô làm, lão tặc Nhạc Bất Quần kia duy nhất định đề nghị cho phái Hằng tô công đạo, nếu như không được, ta giết mổ Điền Bá Quang và Lệnh hồ Xung cơ uội cũng được” Thấy nha đầu ko nói gì, Đông Phương Triệt sử dụng tay nâng cằm cô lên thì thấy nước mắt giàn dụa bên trên mặt, khôn cùng đau lòng. Đông Phương Triệt nhíu mày nói “Quan hệ của muội và Tần Quyên kia tốt nhất có thể sao?” Nghi Lâm hít hít cái mũi, không trả lời vấn đề của hắn, chỉ khàn khàn nói “Con ước ao khóc một lát, đừng để ý con” Nói xong ban đầu ngồi xuống, nhì tay ôm gối, khía cạnh vùi vào thân tay, khóc nức nở.
Đông Phương Triệt đứng cạnh dở khóc dở cười, đó là lần trước tiên hắn thấy nha đầu này trẻ em như vậy, tám năm nay, nha đầu này hoàn hảo như nhỏ hồ ly, dịp lại giả vờ giả vịt như nhỏ thỏ vô hại, bao gồm khi cũng thành thục như người lớn, cũng có những lúc làm mấy trò con nít trước phương diện hắn, ví dụ như lúc không thích ăn rau chân vịt, tuy thế khóc ko tiêu chuẩn chỉnh như bây giờ.. ừ… là trước tiên tiên.
Nghi Lâm thiếu hiểu biết nhiều tại sao bạn thích khóc, cô chỉ thấy khôn cùng đau lòng, Tần Quyên thay cô tiếp tục bảo trì kịch tình, dìm thức này làm cô bị đả kích. Trường đoản cú lúc xuyên thẳng qua tới giờ vẫn mười nhị năm, cô không thời điểm nào không nghĩ tới nguyên tác, không thời điểm nào không nghĩ là cô nên làm cái gi để tương tác kịch tình, giống hệt như nó vẫn là một bộ phận sống của cô, mặc dù xác nhận bạn dạng thân bây giờ không thể hệ trọng kịch tình, cô vẫn luôn luôn xem mình là một trong những nhân thiết bị quan trọng, đúng thế, quan liêu trọng, nó luôn ở trong đầu cô, nếu không có cô, không thể là , nhưng mà bây giờ, cô đã biết thành tổn thương, cũng biết rõ, cho dù không tồn tại cô, kịch tình vẫn đi theo quỹ tích ban đầu, đã không có người tên là ‘Nghi Lâm’ thì cũng đều có người khác cố thế, thật ra cô không hẳn là người cần phải có…
Tốt, tất nhiên rất tốt, có tín đồ thay mình chấm dứt ‘sứ mệnh’, sao không tốt? Cô chỉ cần thờ ơ nhìn, lúc phái Hằng Sơn cần thì giúp đỡ, thoải mái và dễ chịu vô cùng! thật ran gay cả cô cũng không hiểu nhiều mình khó tính cái gì, nhưng cảm xúc rất nghẹn khuất, còn khó chịu hơn cả bị Đông Phương Triệt bắt nạt! Loại tư duy này khiến người không giống không hiểu, trong cả cô cũng thiếu hiểu biết được.
Phát tiết khổ cực áp lực mấy năm nay, phát ngày tiết sự lo ngại nhiều năm… Đã từng, cô luôn luôn suy nghĩ, nếu do cô mà chuyển đổi kịch tình, khiến cho nhiều bạn trong môn phái bị tiêu diệt thảm hơn thế thì sao giờ? nhiều mạng người bỏ lên trên vai cô như thế, trong cả hô hấp cũng tương đối mệt.
Đó là ma chương, là áp lực nặng nề lâu ngày, cho tới khi bùng nổ thì mới khó chịu như thế, tư tưởng cũng vặn vẹo một chút.

Xem thêm:


Đông Phương Triệt nhìn không nổi, nha đầu này khóc lâu như vậy, xoay người kéo cô lên, nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của cô ấy thì thấy loại mũi hồng hồng, mắt khá sưng, nước mắt nước mũi đầy mặt, nhất thời chần chờ nói gì, oán trách nói “Sao vẫn rên sướng như vậy? nếu như muội băn khoăn lo lắng cho Tần Quyên kia, ta phái bạn đi cứu vãn là được, ví như tới chậm cũng có thể có thể báo thù luôn, còn nếu như không được nữa thì bắt Điền Bá Quang với Lệnh hồ nước Xung tới uội vạc giận, bởi vậy được rồi chứ?”
Nghi Lâm nức nở mấy tiếng, cầm tay áo hắn vệ sinh mặt, khàn khàn nói “Con ao ước tới Lưu lấp nhìn một chút” Giọng nói bao gồm chút sai khiến cho nhưng Đông Phương Triệt không giận, chỉ nói đùa “Nha đầu muội cũng lớn gan thật, dám sử dụng tay áo của ta lau nước mũi” Nghi Lâm bĩu môi nói “Con bồi fan là được, chúng ta đi cho tới Lưu đậy trước được không?” Đôi mắt ướt sũng xứng đáng thương nhìn hắn, có theo chút khẩn cầu, Đông Phương Triệt thấy cô nhi vậy, tay thốt nhiên xoa mắt cô, nhẹ nhàng vuốt ve, trong lòng cảm thấy đề xuất băm vằm tên làm cho cô đau lòng như vậy bắt đầu đúng.
Khi Nghi Lâm chạm mặt Đông Phương Bất Bại
Tĩnh Phi Tuyết
Khi Nghi Lâm gặp mặt Đông Phương Bất Bại - Tĩnh Phi Tuyếthttps://tmec.edu.vn/story.php?story=khi_nghi_lam_gap_dong_phuong_bat_bai__tinh_phi_tuyet