*

Đóng vai nhân trang bị Mỵ Châu hãy nói lại Truyện An Dương Vương cùng Mỵ Châu, Trọng Thuỷ

Tôi là con gái yêu quý của vua hùng An Dương Vương. Bởi vì ngây thơ trong trắng không biết được âm mưu thâm độc của quân thù nên tôi đã biết thành người lừa dối, phạm vào tội hại phụ thân bán nước. Đối cùng với tôi đó là một trong bài học để đời và khiến cho tôi khôn cùng ân hận.

Bạn đang xem: Đóng vai mỵ châu kể lại câu chuyện

Cha tôi là 1 trong vị vua có tấm lòng yêu nước, yêu quý dân. Ông đưa ra mọi cách để bảo đảm cho đất nước, giữ đến mọi người dân có cuộc sống bình yên. Vị thế, ông đã đưa ra quyết định xây thành ở khu đất Việt Thường. Tuy vậy chẳng gọi sao, khi phụ vương tôi cho tất cả những người đắp đất cho đâu thì lở mang lại đấy, xây mãi không thành. Bởi vậy, tôi quyết định lập lũ cầu xin thần linh góp đỡ. Sau cùng có một bé rùa xoàn từ phương đông tìm tới xưng là thần Kim Quy, thông rõ bài toán trời đất đã ở lại và giúp thân phụ tôi xây thành. Nữa tháng sau, một ngôi thành kiên cố, trang nghiêm đã sừng sững đứng giữa khu đất trời trong nụ cười sướng tràn trề của vua quan cùng dân chúng. Cha năm sau, rùa tiến thưởng từ giã hoàng cung. Trước lúc ra về, Thần Kim Quy đã khuyến mãi cho phụ vương tôi một cái móng vuốt bảo cha tôi làm cho lẫy nỏ. Hể giặc đến, cứ lấy nhằm mục đích vào quân giặc mà bắn thì vận nước sẽ đặng lâu năm lâu. Vua sai Cao Lỗ người làm nỏ xuất sắc nhất Loa Thành làm một cái nỏ to rồi rước vuốt rùa làm lẫy.


Triệu Đà sang xâm lược nước Nam. Vua phụ thân tôi đã gồm dịp áp dụng chiếc “linh quang kim quy” thần nhưng mà rùa tiến thưởng ban tặng. Thiệt vậy, chiếc nỏ thần sẽ phát huy chức năng một biện pháp thần kì. Chỉ cần một phát bắn ra là sản phẩm vạn kẻ thù ngã xuống. Việt nam thắng khủng và mở hội ăn mừng. Triệu Đà thua tâm phục khẩu phục và buộc phải xin ước hòa. Phụ vương tôi đã nhận được lời mong hòa. Chắc rằng đó là một sai lầm to phệ trong cuộc sống ông.

Không bao lâu, Triệu Đà cho tất cả những người sang mong hôn tôi cho nam nhi là Trọng Thủy. Cùng với vẻ điển trai của cánh mày râu và sự đam mê mãnh liệt, nam giới đã khiến tôi hết sức lòng ngay lập tức lần đầu gặp gỡ gỡ cơ mà lòng chẳng chút nghi ngờ. Cha tôi cũng thế, ông đã nhận lời cầu hôn của địch. Không đều vậy, ông còn cho quân địch vào nhà ở rể chẳng khác nào “nuôi ong tay áo” mà chẳng hề hay biết.

Sau một thời gian sống với mọi người trong nhà tôi nhận ra tôi yêu và tin cẩn chàng hoàn hảo và tuyệt vời nhất và con trai cũng vậy. Tôi cảm thấy được sự ngọt ngào qua từng câu nói, hành vi của chàng. Vào một đêm nọ khi sẽ ngắm hoa nghỉ ngơi ngự hoa viên, đấng mày râu khe khẽ hỏi tôi về chuyện lúc trước. Vày sau cha lại rất có thể thắng bự trong tích tắc như vậy? Không một chút hoài nghi, tôi nói lại tỉ mỉ câu chuyện cho tất cả những người chồng yêu hiểu. Rồi kế tiếp chàng bảo không thỏa sự hiếu kỳ và ngỏ lời mong mỏi xem trộm nỏ thần. Xem đàn ông là tín đồ nhà nên tôi vẫn lén cha dẫn đấng mày râu vào nơi đựng giấu nỏ. Xem ngừng tôi cùng phái mạnh về phòng và trù trừ chuyện gì xảy ra.

Vài ngày sau bỗng Trọng Thủy đến bên tôi và bảo rằng: “Tình vợ ông xã không thể lãng quên, nghĩa mẹ cha không thể vứt vứt ta. Nay về phương bắc thăm cha, trường hợp mai nhì nước bất hòa, Bắc Nam ngăn cách ta tìm nữ giới lấy gì mà lại làm dấu?”. Tôi nghẹn ngào đáp rằng: “Thiếp phận phụ nữ nhi, nếu chạm chán cảnh cách trở thì đau xót khôn nguôi. Thiếp gồm tấm áo choàng lông ngỗng thường mặc bên trên người, đi mang đến đâu thiếp sẽ bứt lông ngỗng rắc làm việc ngã cha đường làm dấu, ta sẽ hỗ trợ được nhau”.


Vừa sáng hôm sau Trọng Thủy về nước. Tôi ở nhà chờ tin, chờ ông xã thì mãi không thấy về cơ mà quân giặc thì đã kéo đến. Phụ thân tôi vày chủ quan liêu đã tất cả nỏ thần nên đã điềm nhiên ngồi tấn công cờ, không phải lo ngại giặc đến. Đến khi đem nỏ ra, dường như chiếc nỏ thần đã không còn đi công dụng. Ông không kịp trở tay cùng chẳng có tác dụng được gì khác ngoài câu hỏi bảo toàn tính mạng. Cha tôi yêu cầu ngậm ngùi chú ý cảnh nước mất bên tan mà quăng quật trốn. Cho dù thế cha tôi cũng ko quên đàn bà yêu của mình. Phụ vương đã để tôi lên sống lưng ngựa phía đằng sau ông rồi chạy mãi về phía Nam. Đến mặt đường cùng không hề cách bay thân, phụ vương tôi xin mong cứu rùa vàng. Rùa hiện hữu bảo:”Kẻ ngồi sau sống lưng ngươi là giặc”. Phụ vương tôi nghe vậy tức tốc rút kiếm toan chém đầu tôi vày quá tức giận.

Trước khi bị tiêu diệt tôi khấn rằng: “Thiếp là phận bé gái, nếu tất cả lòng phản nghịch mưu hại cha chết đi sẽ thành cat bụi. Còn nếu một lòng trung hiếu nhưng mà bị bạn đời lừa dối thì bị tiêu diệt đi sẽ trở thành ngọc châu để rửa sạch nỗi nhục thù”. Vậy là tôi đang ra đi trong sự uất hận và tự trách phiên bản thân mình bởi vì nhầm tưởng giặt là bạn. Tôi hối hận hận vị không nghĩ về ra được Trọng Thủy vẫn tráo nỏ thần. Tôi không phân biệt câu nói ẩn ý của hắn trước khi về nước. Tiếng đây, lúc mà bi kịch ập cho tôi bắt đầu muộn màng nhận ra.

Sau lúc tôi chết, huyết tôi chảy xuống biển, trai ăn phải trở thành hạt châu. Trọng Thủy theo vết lông ngỗng tìm đến xác tôi đem về Loa Thành mai táng. Xương tôi trở thành ngọc thạch. Không lâu sau, vị thương lưu giữ tôi Trọng Thủy vẫn gieo bản thân xuống giếng vày thấy trơn tôi. Về sau, tín đồ đời đã lấy ngọc châu ở đại dương đem rửa với nước giếng thì thấy ngọc càng sáng. Điều đó chứng tỏ tôi trong trắng và tình cảm nghiệt té của tôi và chàng. Lẽ ra chúng tôi sẽ có mối tình đẹp nếu chưa phải chịu ảnh hưởng của chiến tranh. Là người thiếu phụ nhưng tôi sẽ gánh chịu những đau khổ của cảnh nước mất nhà tan và tình yêu chảy vỡ. Đó là dòng giá thừa đắt dành riêng cho đất nước tôi và đất nước vì sự thơ ngây của mình.


Từ mẩu chuyện đau lòng của tôi, tôi khuyên chúng ta nên đề cao cảnh giác với những thế lực thù địch luôn luôn hâm he nước ta. Ta phải nỗ lực luôn luôn luôn sẵn sàng để chiến đấu, không để cảnh lầm than phải xẩy ra thêm một lần nào nữa. Vì chiến tranh đã làm cuộc sống của mọi fan phải lầm thang nhức khổ. Đó cũng là nhiệm vụ và nhiệm vụ của mọi người dân họ đối với khu đất nước.


Để lại một phản hồi Hủy

Thư năng lượng điện tử của bạn sẽ không được hiện thị lên công khai.

Phản hồi

Tên

Thư điện tử

Trang Mạng

Lưu tên, email và trang web của tôi trong trình duyệt mang lại lần bình luận sau.


Tìm kiếm
Tìm kiếm
● nội dung bài viết mới nhất:
#Bài văn biểu cảm#Bàn về gọi sách#Luyện Thi xuất sắc nghiệp Quốc gia#Lý tưởng sống#Lẽ sống cao đẹp#Nhận định văn học#Nhật ký kết trong tù#Thi pháp học#Thuật ngữ văn học#Thái độ sống tích cực#Thói lỗi tật xấu#Thơ ca cùng cảm nhận#Tiếp thừa nhận văn học#Tài liệu TS10 Ngữ Văn#Tác phẩm thơ lớp 9#Tác phẩm thơ lớp 10#Tác phẩm thơ lớp 11#Tác phẩm thơ lớp 12#Tác phẩm truyện lớp 8#Tác phẩm truyện lớp 9#Tác phẩm truyện lớp 11#Tác phẩm truyện lớp 12#Vấn nạn buôn bản hội#Ý chí#Đức tính cao cả

Câu trả lời được bảo đảm chứa thông tin đúng mực và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc vấn đáp bởi những chuyên gia, giáo viên hàng đầu của bọn chúng tôi.


*

Chào bạn, đóng vai Mị Châu nói lại chuyện nghĩa là Mở bài xích bạn cần giới thiệu mình là Mị Châu chấm dứt sau đó xưng "tôi" nhắc lại truyện theo trình tự các sự việc đã diễn ra:

+An Dương vương được thần Kim Quy góp xây thành Cổ Loa

+Trước khi ra về, thần Kim Quy tặng kèm An Dương vương vãi nỏ thần để giữ thành

+Triệu Đà cho nam nhi là Trọng Thủy sang ước hôn cùng ở rể

+Do cả tin, Mị Châu đã cho Trọng Thủy xem nỏ thần và hắn đang đánh tráo nỏ thần

+Triệu Đà gửi quân quý phái xâm lược Âu Lạc

+An Dương Vương cần thiết chống đỡ vẫn đem con gái chạy về phương Nam

+Thần Kim Quy nổi lên, đổ tội mang lại Mị Châu, vua chém chết con rồi trở xuống biển.

+Mị Châu chết, tiết chảy xuống biển thành ngọc trai. Trọng Thuỷ mang xác bà xã về chôn sinh hoạt Loa Thành, xác liền trở thành ngọc thạch.

+Vì quá nuối tiếc thương Mị Châu, Trọng Thuỷ lao đầu xuống giếng cơ mà chết. Bạn đời sau dò được ngọc trai, rửa bằng nước giếng ấy thì ngọc trong sạch thêm.


Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này rứa nào?


star

starstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstar
5
starstarstarstarstar
1 vote
Gửi
Hủy
Đăng nhập để hỏi bỏ ra tiết


Chưa gồm nhómTrả lời906

Cảm ơn

1068


*

Đây là một chuyên gia, câu vấn đáp của fan này mang tính đúng mực và tin cậy cao

Tôi là Mị Châu, con gái yêu của vua An Dương Vương. Người con gái được vua cha yêu thương không còn mực tuy nhiên cũng gieo vạ bự cho cha và non sông vì nhẹ dạ cùng ngây thơ tin người. Câu chuyện của tôi là 1 trong bài học tập đắt giá để người đời soi vào, mang đó có tác dụng lời răn về sự việc cảnh giác. Cho đến tận hiện thời cái cảm giác khổ cực vì bị phản bội vẫn còn đấy âm ỉ trong tôi. Các bạn chia sẻ cùng tôi nhé.

Sau lúc giúp cha tôi xây thành cổ Loa, thần Kim Quy cho phụ thân tôi một cái móng của chính mình để làm cho lẫy nỏ cơ mà giữ thành. Theo lời thần dặn, nỏ đã đạt được cái lẫy làm bởi móng chân thần vẫn là cái nỏ bắn trăm vạc trúng cả trăm, và duy nhất phát rất có thể giết hàng vạn quân địch. Cha tôi chọn trong đám gia thần được một bạn làm nỏ rất khéo tên là Cao Lỗ và giao mang đến Lỗ làm dòng nỏ thần. Lỗ cầm cố sức trong không ít ngày bắt đầu xong. Cái nỏ rất cao và siêu cứng, khác hẳn với phần nhiều nỏ thường, buộc phải tay lực sĩ mới giương nổi. Thân phụ quý mẫu nỏ thần vô cùng, lúc nào cũng treo gần khu vực nằm.

Lúc bấy giờ đồng hồ Triệu Đà chúa khu đất Nam Hải, mấy lần lấy quân sang chiếm đất Âu Lạc, cơ mà vì phụ vương tôi gồm nỏ thần, quân nam giới Hải bị giết hại rất nhiều nên Đà đành nạm thủ đợi chờ thời cơ. Triệu Đà thấy dùng binh ko được, bèn xin giảng hòa với thân phụ tôi, sai con trai là Trọng Thủy sang mong thân, nhưng chủ kiến là tìm bí quyết phá chiếc nỏ thần. Điều này thì về sau, khi quân Đà kéo sang với nỏ thần không hề hiệu nghiệm, cùng phụ thân bỏ trốn tôi mới vỡ lẽ. Trong số những ngày vận động để đưa kết tình hòa hiếu, Trọng Thủy gặp mặt tôi, phụ nữ yêu của An Dương Vương. Giờ đây tôi là một cô gái mới lớn, một thiếu phụ mày ngài, mắt phượng nhan sắc. Trọng Thủy rước lòng yêu tôi, tôi từ từ cũng xiêu lòng. Cùng dần trở buộc phải thân thiết, không còn ở đâu trong Loa thành nhưng mà tôi không dẫn tình nhân đến xem. Thân phụ tôi ko nghi kỵ gì cả. Thấy song trẻ yêu dấu nhau, vua tức thì gả tôi cho Trọng Thủy. đại trượng phu sang làm việc hẳn trong hoàng cung của thân phụ tôi, cùng chung sống. Một đêm trăng sao vằng vặc, tôi và Trọng Thủy ngồi trên khối đá trắng thân vườn, cùng mọi người trong nhà nhìn hàng tường thành cao nhất. Trong câu chuyện tỉ tê, Trọng Thủy hỏi: thiếu nữ ơi, bên Âu Lạc có tuyệt kỹ gì mà không có bất kì ai đánh được? Tôi vô tư đáp:

– Có tuyệt kỹ gì đâu chàng, Âu Lạc đã gồm thành cao, hào sâu, lại có nỏ thần bắn một phát chết hàng trăm ngàn quân địch, như thế còn tồn tại kẻ nào đánh nổi được?

Chàng ngỏ ý muốn xem cái nỏ. Tôi không ngần ngại, ngây thơ chạy ngay lập tức vào vị trí nằm của cha, mang nỏ thần lấy ra cho ông xã xem, lại chỉ cho chàng biết mẫu lẫy vốn là chiếc móng chân thần Kim Quy và giảng mang đến Trọng Thủy giải pháp bẩn. Trọng Thủy chú ý nghe, chú ý nhìn mẫu lẫy, quan sát khuôn khổ mẫu nỏhồi lâu, rồi đưa cho tôi chứa đi.

Sau đó, Trọng Thủy xin phép cha tôi về nam Hải, Trọng Thủy thuật lại cho Triệu Đà biết về loại nỏ thần. Đà sai một gia nhân chuyên làm nỏ, chế một loại lẫy nỏ đồng nhất của An Dương Vương. Lay giả làm cho xong, Trọng Thủy giấu vào vào áo, lại trở sang trọng Âu Lạc. Cha vốn chiều tôi, thấy con mỗi khi gặp gỡ chồng thì náo nức sung sướng, liền sai gia nhân bày tiệc rượu nhằm ba phụ vương con cùng vui. Trọng Thủy uống cố gắng chừng, còn cha và tôi say túy lúy. Thừa dịp bố bà xã say, Trọng Thủy lẻn ngay lập tức vào phòng dỡ lấy chiếc lẫy bằng móng chân thần Kim Quy và thay cái lẫy giả bằng móng rùa thường xuyên vào. Hôm sau, thấy ông chồng có vẻ bồn chồn, hết đứng lại ngồi ko yên, tôi hỏi:

– con trai như bao gồm gì lo ngại phải không? Trọng Thủy đáp: Ta sắp yêu cầu đi, thân phụ dặn nên về ngay nhằm còn lên miền Bắc, khu vực miền bắc xa lắm con gái ạ. Tôi ai oán rầu yên ổn thinh, Trọng Thủy nói tiếp: hiện nay đôi ta sắp đề nghị xa nhau, lừng chừng đến bao giờ gặp lại! ví như chẳng may xảy ra binh đao, biết đâu nhưng mà tìm?

Tôi tin lời đàn ông ngay, lòng gian khổ nói:

– Thiếp gồm cái áo lông ngỗng, hễ thiếp chạy về hướng nào thì thiếp vẫn rắc lông ngỗng dọc đường, đấng mày râu cứ đuổi theo dấu lông ngỗng nhưng mà tìm.

Nói chấm dứt tôi nức nở khóc.

Về khu đất Nam Hải, Trọng Thủy đưa loại móng rùa vàng cho cha. Chỉ không nhiều ngày sau, Triệu Đà vẫn ra lệnh cất quân sang đánh Âu Lạc. Nghe tin báo, phụ thân cậy tất cả nỏ thần, ko phòng bị gì cả. Đến khi quân giặc đang đi tới sát chân thành, phụ vương sai rước nỏ thần ra phun thì không thấy linh nghiệm nữa. Quân Triệu Đà phá cửa thành, ùa vào. Thân phụ vội lên ngựa, nhằm tôi ngồi sau lưng, phi bay ra cửa ngõ sau. Ngồi sau sống lưng cha, tôi bứt lông ngỗng sinh sống áo rắc khắp dọc đường.

Đường núi lồi lõm hiểm trở, ngựa chạy luôn luôn mấy ngày đêm cho Dạ Sơn ngay gần bờ biển. Hai phụ thân con định xuống chiến mã ngồi ngủ thì quân giặc đã được gần đến. Thấy con đường núi quanh co dốc ngược, láng chiều đang xuống, không thể lối nào chạy, thân phụ liền hướng ra phía biến, khấn thần Kim Quy phù hộ mang đến mình. Cha vừa khấn xong xuôi thì một cơn gió lốc cát bụi bốc lên mù mịt, làm cho rung đưa cả núi rừng. Thần Kim Quy xuất hiện, bảo phụ thân rằng:

– Giặc sinh hoạt sau sườn lưng nhà vua đấy!

Cha tình ngộ, tôi cũng chợt khổ sở hiểu ra sự tình, nguyện xin nhận cái chết để chuộc lỗi lầm kinh khủng mà tôi đã gây ra. Thế nhưng lòng tôi không ngoài ân hận. Tôi từ trách mình đã gây nên cảnh mất nước, trách Trọng Thủy nỡ tận dụng tình yêu với tấm lòng thuần khiết của tôi. Sống dưới Thủy cung tôi ko phút như thế nào thanh thản và thề sẽ không còn để ai lợi dụng mình nữa. Tôi cốgắng làm số đông việc xuất sắc đểmong bù lại tội lỗi đã gây ra. Dẫu vậy trong tôi, hình láng Trọng Thủy vẫn còn đó đâu đó và chợt nhói đau mỗi lúc nhớ về con trai với nỗi xót xa và oán thù hận.

Xem thêm:

Thế rồi thiệt bất ngờ, trong ngày hội phệ ở Thủy cung, tôi gặp chàng. Không cho rằng chàng có mặt ở chốn này, tôi sốt ruột vài giây khi đối mặt nhưng kế tiếp bỏ đi. Tôi không muốn nhìn thấy con tín đồ phản bội vẫn gây cho cả đất nước tôi cảnh nhức thương, gây cho phụ vương tôi nỗi nhức của một ông hoàng mất nước, gây cho tôi vệt thương lòng và chiếm mất của tôi tinh thần vào tình yêu với lòng tốt của bé người. Tôi hận nam nhi suốt bao năm qua, và giờ đây nỗi hận ấy bùng lên mạnh bạo mẽ. đại trượng phu đuổi theo tôi, vừa chạy vừa gọi:

– Mị Châu cô gái ơi! Ta đã đi kiếm nàng theo vết lông ngỗng từ ngày ấy. Ta biết phái nữ hận ta tuy nhiên hãy cho ta thời cơ giãi bầy!

Trời ơi vẫn các giọng nói trầm nóng thân mến ấy. Nhưng bắt buộc tin lời nữa. Tôi xua đuổi:

– Tôi không hề lòng tin vào bạn nữa. Hiện nay tôi cũng không thể gì cho người cả. Hãy đi đi, đừng khi nào xuất hiện tại và làm vết thương trong tâm địa ta thêm đớn đau!

Trọng Thủy vẫn nhất mực tha thiết.Chàng đuổi kịp tôi cùng quì xuống van xin:

– Ta biết đàn bà hận ta nhiều lắm, ta cũng biết không thể nào chuộc được lỗi lầm đã gây ra. Dẫu vậy xin con gái hãy mang lại ta tỏ bày lòng mình. Rồi nam giới kể:

– Quân của Triệu Đà kéo vào chiếm đóng Loa thành, còn ta một mình một con ngữa theo dấu lông ngỗng đi tìm vợ. Đến ngay sát bờ biển, thấy xác người vợ nằm trên đám cỏ, tuy chết mà nhan sắc không mờ phai. Ta đớn đau, khóc bất tỉnh đi, trong tim như cắt, rồi thu nhặt thi hài nàng mang lại chôn vào thành. Không hề nàng, ta cũng chả thiết sinh sống nữa. Bổn phận với phụ thân ta đang xong, rồi ta đâm đầu xuống giếng vào thành nhưng mà xưa kia phụ nữ thường tắm để bị tiêu diệt cùng nàng.

Đến trên đây tôi đột nhiên hiểu vì sao chàng có mặt ở Thủy cung. đấng mày râu từ quăng quật danh vọng, từ quăng quật chiến thắng, từ quăng quật cả vua cha, ngai kim cương để tra cứu tôi. Dẫu vậy nỗi uất hận trong tôi không dễ gì nguội vơi. Xót xa, tôi hỏi chàng:

– phái mạnh yêu thiếp như thế sao nỡ lợi dụng tín nhiệm và tình yêu trong trắng của thiếp?

– Đấy là sai lạc lớn độc nhất vô nhị của đời ta. Tuổi trẻ và sự nông nổi để cho ta chỉ biết nghe theo lời phụ thân một giải pháp mù quáng. Giá chỉ như được trở lại những ngày tháng ấy, thay do trộm nỏ thần nhằm báo hiếu ta để giúp hai người phụ vương trút bỏ hận thù và mộng xâm lược. Ta sẽ không phạm tội cùng với nàng, không mất nàng, chưa hẳn sống trong nhức đớn, dày vò. Đời này ta nguyện chỉ yêu bản thân nàng. Trong tâm địa ta không có hình ảnh nguời lũ bà nào không giống nàng, cô bé có biết không?!

Chàng nói nội địa mắt. Tôi cũng khóc cùng chợt hiểu rằng cả hai shop chúng tôi đều là nạn nhân, là bạn bị lợi dụng mà thôi. Tôi gục nhập vai chàng, những uất nghẹn trong thâm tâm tôi bao năm qua theo nước mắt đẫm ướt áo chàng. Mặc dù là kẻ tội ác với cha, với giang sơn nhưng tôi vẫn tha thiết mong muốn nhận được sự cảm thông. Tôi biết trái tim mình ko “nhầm chỗ ném lên đầu” như người ta nói. Tôi vẫn muốn nói với chúng ta trẻ rằng: Đừng lúc nào mắc sai lạc như tôi và Trọng Thủy cả. Hãy sống bằng tình yêu chũm cho toan tính và hận thù!